Chương 3007: Thực lực của đại tiểu thư (1)

person Tác giả: Nhất Thiền Tri Hạ schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,725 lượt đọc

Chương 3007: Thực lực của đại tiểu thư (1)

- Đây chính là công pháp Vô Tình mà ngươi tu luyện sao? Nguyệt Dao, lão phu đã từng nói với những người khác vô số lần, hiện tại, còn phải nói với ngươi một lần nữa, thiên hạ này, không có ai thích hợp tu luyện nó hơn ngươi.

- Đáng tiếc...

Hắn lại thở dài một tiếng, thần sắc hơi ảm đạm.

Sau đó hắn lại cầm nắm đấm, nhìn nàng nói:

- Lão phu sắp ra quyền thứ hai. Một quyền này, lão phu sẽ không lưu tình nữa.

- Roẹt.

Trên nắm đấm của hắn, đột nhiên sáng lên quyền mang ngũ quang thập sắc.

Đồng thời, quanh thân lại xuất hiện mấy cái lôi điện màu vàng.

Giờ khắc này, khí thế của hắn đột nhiên biến đổi, trên người phát ra uy áp, khiến cho người tu luyện đứng ở gần dưới đài, đều không tự chủ được bắt đầu lui về phía sau.

Cơn bão vang lên.

Trên đài chiến lại vang lên tiếng sấm chớp.

Giờ khắc này, tất cả tu luyện giả chủ tu thần hồn trên quảng trường đều cảm thấy trong cơ thể rùng mình, thần hồn run rẩy.

- Oanh.

Một quyền này so với quyền thứ nhất, đột nhiên trở nên hung mãnh mà khí thế khủng bố, phát ra tiếng gào thét, phảng phất vô số tiếng sấm vang lên bên tai.

Trời đất đổi màu.

Quyền mang cùng phong bạo khủng bố kia chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt thiếu nữ trên đài.

Nhưng thiếu nữ kia, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Trong tay nàng không biết từ khi nào đã xuất hiện một thanh nguyệt quang chi kiếm, mũi kiếm lóe ra ánh sáng như ánh trăng, tĩnh lặng không tiếng động đâm vào phong bạo, cùng nắm tay lóe ra quyền mang kia chạm vào nhau.

Giờ khắc này, phong bạo cùng sấm chớp trên đài, lại đột nhiên đình chỉ.

Tất cả mọi thứ trên đài chiến, phảng phất đều đột nhiên đứng yên trong nháy mắt.

Nhưng rất nhanh, sắc mặt mọi người dưới đài đều biến đổi.

Cả tòa đài chiến, đột nhiên ‘ầm’ một tiếng, chia làm hai.

Tại vị trí mũi kiếm cùng nắm đấm chạm vào nhau, trên đài chiến đột nhiên xuất hiện một vết nứt, phảng phất bị lực lượng đáng sợ gì đó bổ ra.

Tuy nhiên, điều này vẫn chưa kết thúc.

Còn có một màn kinh khủng hơn xuất hiện.

Mọi người đột nhiên phát hiện ra rằng mặt đất bắt đầu rung chuyển, toàn bộ hòn đảo đột nhiên rung chuyển dữ dội như thể một trận động đất đã xảy ra.

Nước biển xung quanh đảo bỗng thành sóng to gió lớn ngập trời, bay lên không trung, cơ hồ bao phủ cả hòn đảo ở bên trong.

Chim biển đang đậu bên vách đá, đột nhiên hoảng loạn đập cánh bỏ chạy.

Cá tôm trong hải vực bốn phía, thậm chí trực tiếp bị chấn choáng váng, theo thủy triều lớn dưới đáy biển bị ném lên không trung.

Đột nhiên, rung động dừng lại.

Toàn bộ hòn đảo, một nửa biến thành màu vàng, một nửa đóng đầy sương giá.

Ở bên vách đá nửa đảo kết đầy băng sương, sóng lớn bay trên không trung, đột nhiên toàn bộ ngưng kết thành băng, dừng lại ở nơi đó.

Nước biển phía dưới cũng đột nhiên bị đóng băng.

Phảng phất như sông băng ngàn năm tản mát hơi lạnh thấu xương, trong nháy mắt bao phủ nửa biển đảo này.

Mọi người đều kinh hãi.

Lam Lăng của Phiêu Miểu Tiên Tông cứng đờ đứng ở nơi đó, không nhúc nhích, phảng phất như thần hồn đã rời đi.

Thánh tử Hiên Viên Vũ ở Bồng Lai Tiên Đảo cũng cứng đờ ở đó, tay trong tay áo run rẩy.

Trên sườn đồi cách đó không xa.

Trên phi thuyền có một nữ tử đeo mạng che mặt, trong mắt lấp loé không ngừng.

Năm thiếu nữ đứng ở phía sau nàng, giờ phút này đều nín thở yên tĩnh không tiếng động.

Mà mọi người Đại Viêm dưới đài chiến, ai nấy đều há miệng.

Lạc Thanh Chu cũng như vậy.

Bên cạnh đột nhiên có một ngón tay mảnh khảnh trắng nõn vươn ra, đâm thẳng vào miệng hắn, lập tức phụt cười, trốn ở phía sau Hạ Thiền, thấp giọng hì hì nói:

- Nhìn đi, ta biết mà, cô gia khẳng định sẽ bị dọa cho choáng váng! Hừ, nhìn hắn sau này còn dám khi dễ chúng ta không.

- A.

Một cảnh thậm chí còn gây sốc hơn, đột nhiên xuất hiện.

Trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một vết nứt sâu hơn.

Cả tòa hải đảo, lại bắt đầu chậm rãi lắc lư cùng di động, bắt đầu chia làm hai.

Lúc mọi người đang kinh hoảng thất thố, hai người trên đài, lại phảng phất như ăn ý, đột nhiên thu công pháp.

Chấn động biến mất, băng tan chảy.

Sóng biển trở lại xuống biển, kim mang tan rã...

Tất cả các cảnh tượng kỳ lạ bắt đầu dần dần trở lại bình tĩnh.

Trên đài chiến.

Y bào Mai Trường Thanh phất phới không ngừng, khí thế trên người bắt đầu chậm rãi lui đi.

Hắn nhìn thiếu nữ trước mắt, trầm mặc hồi lâu, mới mở miệng nói:

- Đã có thực lực như thế, cần gì phải chịu ủy khuất?

Nguyệt Quang chi kiếm mà Nguyệt Dao cầm trong tay, không biết từ khi nào đã biến mất không thấy.

Nàng im lặng không trả lời.

Gió biển thổi qua, thổi bay mái tóc và váy trắng của nàng, cũng thổi lên sự lạnh lẽo và thâm sâu trong mắt nàng.

Trong con ngươi cho tới nay của nàng đều bình tĩnh không hề có chút biến hoá, giờ phút này, nổi lên một tia gợn sóng.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right