Chương 3039: Dung mạo thật của Cầm Dao tiên tử (2)

person Tác giả: Nhất Thiền Tri Hạ schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 961 lượt đọc

Chương 3039: Dung mạo thật của Cầm Dao tiên tử (2)

Dung nhan của đại tiểu thư!

Tuy vẫn có một vài chỗ không giống, nhưng dù là ngũ quan, đôi mắt, khí chất, đều giống nhau như đúc!

- Sau hai mươi tuổi, ta không còn lộ ra khuôn mặt này nữa.

Dung nhan Cầm Dao tiên tử trong trẻo lạnh lùng nhìn hắn, nói:

- Bởi vì ta biết, nó có thể làm cho con đường tu luyện của ta trở nên gập ghềnh hơn. Nàng bị Thánh Tử Bồng Lai tiên đảo nhìn trúng, bị Phiêu Miểu Tiên Tông ép lập gia đình, hẳn cũng là vì khuôn mặt kia mà gây ra.

Lạc Thanh Chu đột nhiên hỏi:

- Vậy lúc trước vì sao ngài không cứu nàng?

Cầm Dao tiên tử trầm mặc một chút, nói:

- Lúc ta biết thì đã muộn rồi, ta từng mời nàng gia nhập Cửu Thiên Dao Đài. Hơn nữa, cuộc sống của nàng nên được nàng tự quyết định.

Lúc trước ta và... hắn ta, đã thề.

Trong lòng Lạc Thanh Chu khẽ động, nói:

- Vị Trang tiền bối kia?

Cầm Dao tiên tử không trả lời, dung nhan tuyệt mỹ không tỳ vết, cũng không lộ ra bất kỳ dao động gì, nói:

- Nàng còn khỏe không?

Lạc Thanh Chu cũng không trả lời, thản nhiên nói:

- Không cần tiên tử phí tâm.

Cầm Dao tiên tử trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt phức tạp nhìn hắn nói:

- Quả thực không cần ta phí tâm, có ngươi ở đây, ai còn dám làm nàng tổn thương? May mắn nàng gặp được ngươi.

Lạc Thanh Chu nói.

- Hẳn phải nói, ta rất may mắn khi gặp được nàng.

Cầm Dao tiên tử khẽ gật đầu, xoay người lại, nhìn đêm tối xa xa, không nói gì nữa.

Lạc Thanh Chu nhìn bóng nghiêng xinh đẹp mà quen thuộc của nàng, không khỏi cảm thấy một tia đau lòng cho đại tiểu thư.

Sau khi rời khỏi hậu hoa viên.

Hắn đi chào hỏi mọi người rồi ra khỏi hoàng cung, trở lại Tần phủ.

Ở Linh Thiền Nguyệt Cung nhìn thấy Tần đại tiểu thư cũng đang mặc váy trắng, tiên khí phiêu phiêu.

Hắn kể chuyện đã gặp Cầm Dao tiên tử cùng với đoạn trò chuyện của hai người cho đại tiểu thư nghe.

Tần đại tiểu thư nghe xong, trầm mặc hồi lâu cũng không đáp lại một câu nào.

Lạc Thanh Chu cũng không dám nhắc lại, chỉ nói chuyện tu luyện.

Đêm khuya, hắn cầm bàn tay nhỏ bé mềm mại như không xương của nàng, có chút lạnh lẽo, nói:

- Đại tiểu thư, đi nghỉ ngơi thôi.

Tần đại tiểu thư nhìn hắn một cái, cự tuyệt nói:

- Không đi.

Lạc Thanh Chu không nói nữa, trực tiếp ôm nàng lên, đi vào trong phòng.

Bách Linh ở cửa hừ nói:

- Cô gia háo sắc...

Lạc Thanh Chu đóng cửa lại, ở bên trong nói:

- Tiểu Bách Linh, cô gia cho dù có háo sắc đến đâu cũng sẽ không háo sắc đến trên người ngươi, cũng sẽ không háo sắc ngươi, ngươi cứ an tâm đi.

- Hừ, người ta mới không thèm!

Bách Linh thở phì phò nói xong liền trở về phòng mình, sau đó bắt đầu tức giận cầm lấy thuốc nghiền liên tục, một bên dùng sức quấy, trong miệng vừa tức giận nói thầm:

- Quấy chết ngươi, cô gia thối! Giết chết ngươi, cô gia xấu! Quấy chết ngươi, cô gia thối! Ta nghiền!

Ngày hôm sau.

Sau khi Lạc Thanh Chu hồi cung, đột nhiên phát hiện trong hàng nữ tử thủ vệ bên ngoài cửa Nữ Đế bệ hạ, có thêm một nữ tử tóc bạc dáng người cao gầy, hắn tập trung nhìn, không ngờ là Đao tỷ.

Hai người gặp nhau, trên mặt đều lộ ra nụ cười.

Lạc Thanh Chu mừng rỡ nói:

- Không phải đã nói qua năm mới về sao? Sao ngươi lại về sớm vậy?

Đao tỷ cười nói:

- Biên giới không còn việc gì nên được trở về sớm. Bây giờ ta chính là hộ vệ bên người bệ hạ, sau này ngươi phải cẩn thận nha, ngàn vạn lần không được chọc bệ hạ tức giận.

Lạc Thanh Chu nói.

- Nếu chọc thì sao? Sư tỷ lại muốn nâng chân dài lên, biểu diễn tiết mục chạy một chân?

- Ngươi…

Nàng tựa hồ lại nhớ tới chuyện lúc trước, nhịn không được đá một cước qua.

Lạc Thanh Chu vừa vặn nắm chặt mắt cá chân của nàng, đang muốn để nàng biểu diễn một lần nữa, Nguyệt Ảnh ở một bên lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Bệ hạ còn ở bên trong chờ ngươi.

Lúc này Lạc Thanh Chu mới buông tay, thấp giọng nói:

- Sư tỷ, chờ ta đi ra rồi ôn chuyện với ngươi.

Đao tỷ lại tức giận nói:

- Ai muốn ôn chuyện với ngươi? Vào đi, vào đi.

Lạc Thanh Chu cười cười, đi vào trong phòng.

Bảo bảo đã có thể đi trên mặt đất, lúc này đang được Nguyệt Vũ bảo vệ phía sau, đi về về phía nữ đế đối diện.

Sau khi Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn thấy hắn, cười nói:

- Nhìn thấy sư tỷ nhà ngươi rồi chứ? Không phải là trẫm khinh thường, là nàng tự mình yêu cầu đến làm thị vệ.

Lạc Thanh Chu nói:

- Ta biết, lúc trước khi ta và nàng mới quen nhau, nàng đã nói về giấc mơ của mình. Nàng luôn ngưỡng mộ ngài. Ước mơ của nàng là một ngày nào đó có thể làm thị vệ của ngài, chiến đấu cho ngài. Bây giờ, giấc mơ của nàng cuối cùng đã trở thành sự thật.

Nụ cười trên mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt khẽ thu lại, nói:

- Nàng quả thật rất trung thành, còn trung thành hơn ngươi rất nhiều.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right