Chương 3052: Phiên ngoại 2

person Tác giả: Nhất Thiền Tri Hạ schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:06 visibility 3,095 lượt đọc

Chương 3052: Phiên ngoại 2

Nhưng mà, tất cả mọi người trong phủ, tựa hồ đều cảm nhận được quan hệ bọn họ không bình thường.

Sau đó, nàng không thể thuyết phục bản thân nữa.

Nàng biết rằng nàng không thể sống mà không có hắn.

Nàng thích hắn.

Nàng áy náy với tỷ tỷ, luôn đi tìm nàng nói chuyện, muốn kể lại lời nói trong lòng mình.

Nhưng tỷ tỷ hình như có vẻ không quan tâm, thậm chí, muốn thành toàn bọn họ.

Phụ thân, mẫu thân, bọn họ đều đồng ý.

Cuối cùng, tỷ tỷ vẫn thành thoàn cho bọn họ, một tờ hưu thư, nàng ấy và hắn ly hôn.

Nhưng nàng vẫn không thể vượt qua vách ngăn đó.

Hơn nữa, nàng cũng không biết mình còn có thể sống bao lâu nữa.

Cho nên, nàng và Bách Linh thương lượng, sau đó động tay động chân trên Hưu Thư.

Không ai nhìn ra, cũng không ai nghĩ đến.

Nàng bắt đầu quang minh chính đại ở cùng một chỗ với hắn, nhưng trong lòng nàng vẫn luôn nghĩ đến tỷ tỷ, luôn kêu hắn đi thỉnh an tỷ tỷ, cùng tỷ tỷ nói chuyện.

Không biết bắt đầu từ khi nào, nàng phát hiện thái độ của tỷ tỷ đối với hắn đã dần dần thay đổi.

Hắn thật sự thật sự lợi hại, không chỉ một lần, cứu Tần gia.

Sau khi đến kinh thành, Tần gia càng nguy hiểm hơn.

Nhưng mà, mỗi lần tới thời khắc nguy cấp, đều là do hắn đứng ra, giải nguy thành an cho Tần phủ.

Tất nhiên, hắn cũng có những thiếu sót.

Tỷ tỷ nói không sai, hắn thật đào hoa, luôn trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài.

Còn nữa, hắn thích bàn chân của nữ hài tử, mỗi lần thân thiết với nàng, đều phải sờ chân nàng, làm cho nàng phải cười vì nhột.

Thế nhưng, dù như thế nào, hắn cũng không hề quên Tần gia, càng không hề quên các nàng.

Theo hắn càng ngày càng lợi hại, thái độ của hắn đối với Tần gia vẫn như cũ, vẫn một lòng sủng ái, yêu thương nàng.

Để chữa khỏi bệnh của nàng, hắn liều mạng tu luyện.

Ngày hôm đó, hắn xấu hổ nói với nàng rằng hắn thích một nữ tử.

Người đó được gọi là “Nguỵêt tỷ tỷ”.

Đó là nữ tử đầu tiên hắn chủ động thích.

Nàng quyết định giúp hắn.

Nhưng nàng dần dần phát hiện, vị Nguyệt tỷ tỷ kia hình như cũng không đơn giản.

Người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc tỉnh táo.

Nàng nhanh chóng phát hiện ra một cái gì đó mà hắn không biết.

Một khắc kia, áy náy đối với tỷ tỷ cuối cùng cũng buông xuống.

Bởi vì nàng đã động tay động chân, giúp tỷ tỷ mình.

Họ vẫn là phu thê.

Đi lòng vòng, hắn và tỷ tỷ từ lúc trước lạnh lùng với nhau nhưng không biết từ khi nào đã đổ gục trước đối phương.

Phần tình cảm này, trải qua thăng trầm, càng trở nên hiếm có.

Bệnh của nàng bắt đầu dần tồi tệ hơn.

Mỗi lần ho nhiều hơn, thường ho ra máu, nàng đã không thể xuống giường nữa.

Nhưng nàng không sợ chút nào.

Có thể sống đến bây giờ, có thể được bầu bạn bên cạnh hắn, được hắn yêu thương, có thể nhìn thấy tỷ tỷ và hắn tu thành chín quả, nàng đã rất thỏa mãn.

Nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc.

Ngày hôm đó, khi nàng ho khan không cách nào hô hấp, nước mắt mông lung muốn tạm biệt bọn họ, hắn mang một đại phu đến.

Cuối cùng nàng mới biết, vị đại phu kia là một cao thủ thần hồn rất lợi hại, hơn nữa vị đại phu kia còn bắt hắn gọi là “Nhạc phụ đại nhân”.

Thần hồn của nàng ly thể, nhưng cũng không đi xa.

Tỷ tỷ thi pháp, làm trong phòng trở nên rất ấm áp, để thần hồn của nàng bay bổng ở nơi đó, giống như chim bay trên trời.

Vị đại phu kia giúp nàng trị liệu thần hồn.

Mà hắn, lại giúp nàng trị liệu thân thể.

Mấy ngày sau, thần hồn của nàng quy khiếu, cảm giác giống như trải qua một giấc mơ.

Nàng không còn ho nữa, cảm thấy tinh thần của nàng đã trở nên tốt hơn nhiều.

Đại phu hoàn toàn không hề đòi bất kỳ khoản phí nào mà rời đi.

Hắn và tỷ tỷ tiếp tục giúp nàng điều trị.

Cuối cùng, nàng không còn sợ gió lạnh, không còn sợ băng và tuyết.

Hôm đó trời có tuyết rơi.

Nàng mặc áo choàng lông chồn, đi ra khỏi phòng đứng ở hành lang.

Gió lạnh xẹt qua, bông tuyết đập vào mặt.

Nàng đứng đó, cảm nhận được mùa đông đã lâu không gặp, không ho nữa, cũng không run rẩy nữa.

Nàng từ từ vươn tay ra dưới mái hiên, bắt lấy một bông tuyết trắng tinh.

Nắm ở lòng bàn tay, bông tuyết chậm rãi hòa tan, lạnh lẽo, nhưng lại cực kỳ mê người.

Khuôn mặt nàng mỉm cười đẹp như tuyết.

- Tỷ tỷ, Vi Mặc yêu ngươi...

- Thanh Chu ca ca, Vi Mặc cũng yêu chàng... Vi Mặc muốn cùng tỷ tỷ sinh cho ngươi một khuê nữ đáng yêu, được không?

Trong góc tiểu viện, trồng một cây mai mùa đông.

Một cành cây được đặt dưới mái hiên, với những nụ hoa trên đó.

Ngày hôm đó, một nụ hoa đột nhiên nở rộ, giống như nàng vừa mới biết hắn, hắn đứng ngoài cửa sổ kể chuyện cho nàng về mùa đông đó.

Toàn bộ tòa tiểu viện, hương hoa tràn ngập.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right