Chương 125: Quyết chiến sinh tử, ngươi dám không
Phó cung chủ ngồi phía trên định ra tay ngăn cản, nếu để Bạch Tu chém giết Triệu Vô Cực ở đây, chẳng phải Trấn Bắc Vương sẽ phá hủy Tắc Hạ Học Cung của hắn sao! Nhưng Đông Phương Hầu ở bên cạnh lại lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Không vội!”
Chỉ thấy sắc mặt Triệu Vô Cực bình tĩnh, ném trường kiếm trong tay xuống, hai tay nắm chặt, linh khí vô tận dồn về phía nắm đấm của hắn, trực tiếp đánh về phía trường kiếm, hét lớn một tiếng “Phong Thiên!”
Ầm, một tiếng vang thật lớn, toàn bộ lôi đài thậm chí đều bị dư âm oanh kích bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt, mọi người vây xem cũng lùi lại mấy chục bước, để tránh né công kích của dư âm! May mắn lôi đài đều khắc họa trận pháp, nếu không một chiêu công kích này có thể đánh sập toàn bộ luận võ trường!
Dư âm tan hết, hai bóng người hiện ra, chỉ thấy Bạch Tu trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, miệng phun máu tươi, toàn thân run rẩy, mà Triệu Vô Cực ở đối diện chẳng những không bị thương, ngược lại khí thế toàn thân không ngừng tăng vọt.
Linh khí vô tận trực tiếp tràn về phía thân thể của hắn, rầm, vậy mà trực tiếp đột phá đến Đại La cảnh nhị trọng, ở trong mắt Chu Khung, điểm thiên vận trên đầu hắn lại gia tăng trực tiếp vọt tới 200 mới ngừng lại!
“Cái này là thật hay giả, vừa đánh xong đã có thể đột phá, tên Triệu Vô Cực này chẳng lẽ là tuyệt thế thiên tài!”
“Đúng vậy, cho dù lúc trước Trấn Bắc Vương cũng không được như vậy, chẳng lẽ Triệu gia lại xuất hiện thêm một Trấn Bắc Vương nữa!”
“Không dễ dàng như vậy đâu, đến Bán Thánh cảnh thì không dễ dàng đột phá như vậy được, chẳng qua chỉ bằng hắn bây giờ đã có thể xưng là nhân vật yêu nghiệt rồi!”
Đông Phương Hầu ngồi trên cười ha ha nói: “Triệu Vô Cực này quả nhiên là nhân tài, Trấn Bắc Vương có một đứa con trai tốt!” Hắn đã từng là một thành viên trong quân đội, rất thân cận với Trấn Bắc Vương, thấy Triệu Vô Cực lợi hại, sao lại không vui cho được.
“Quả thật đủ ẩn nhẫn, coi như là một nhân vật! Chu giáo chủ nghĩ sao?” Phó cung chủ Tắc Hạ Học Cung ở bên cạnh quay đầu nhìn về phía Chu Khung hỏi.
“Giả heo ăn thịt hổ, chỉ là tiểu đạo, nhất định thành không nổi đại sự! Chỉ là một tên phế vật mà thôi!” Chu Khung lạnh giọng nói, âm thanh rất lớn, ngay cả mọi người trong luận võ trường cũng nghe được, đương nhiên cũng bao gồm Triệu Vô Cực!
Triệu Vô Cực quay đầu nhìn Chu Khung với vẻ tức giận, nghiến chặt hàm răng, hắn thật sự không chịu nổi thái độ của Chu Khung, cái kiểu vũ nhục mang tính chất làm màu này, còn không bằng trực tiếp mắng chửi hắn!
Chu Khung nhìn Triệu Vô Cực đang trừng mắt nhìn mình ở phía dưới, cười lạnh nói: “Sao, ngươi không phục ư!”
“Chu Khung, ngươi đừng khinh người quá đáng, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, ngươi có dám lập đổ ước cùng ta, ba mươi năm sau ở Đại Võ hoàng triều này, ngươi ta sinh tử quyết đấu một trận, ngươi dám không!” Triệu Vô Cực mặt đầy phẫn nộ quát lớn!
Mọi người ở bên cạnh đều giật mình kinh ngạc,
“Triệu Vô Cực này điên rồi sao, chẳng lẽ hắn không biết thực lực của đối phương ư!”
“Cho dù tu vi của hắn tăng lên nhanh hơn nữa thì cũng không thể nào đạt tới Bán Thánh đỉnh phong trong ba mươi năm, hắn như vậy chẳng phải là đang tự tìm đường chết sao!”
“Đoán chừng là tức giận đến mất trí rồi, sau này chắc chắn sẽ hối hận!”
Đông Phương Hầu ngồi một bên nghe được Triệu Vô Cực hô to, thầm kêu một tiếng không ổn, vội vàng nói: “Chu giáo chủ đại nhân độ lượng, vị Trấn Bắc Vương thế tử này nhất thời hồ đồ, không có ý khiêu khích ngươi đâu!”
Chu Khung sắc mặt bình tĩnh nhìn Triệu Vô Cực, trong lòng lại thầm mắng, quỷ thật, những lời này chẳng lẽ là thông dụng của nhân vật chính, vậy mà ở đây cũng có thể nghe thấy, thật đúng là gặp quỷ rồi.
Chẳng qua khí thế của tên Triệu Vô Cực này không được, người ta đều là đánh cược ba năm, hắn thoáng cái làm ba mươi năm, xem ra không đủ lòng tin với chính mình à?
Triệu Vô Cực cũng không biết suy nghĩ của hắn, hắn vẫn cho rằng Chu Khung là nhân vật Bán Thánh đỉnh cao, cho nên mới định ra ba mươi năm, nếu hắn biết Chu Khung chỉ có Đại La cảnh, đừng nói ba mươi năm, chỉ sợ hiện tại lập tức phải liều mạng với Chu Khung.
Nhưng ai bảo hắn cho rằng thế giới này nhiều kẻ giả heo ăn thịt hổ, làm sao có thể còn có người cưỡng ép vượt cấp làm màu chứ!
“Chu Khung, chẳng lẽ ngay cả việc tiếp nhận lời khiêu chiến của ta ngươi cũng không dám sao?” Thấy Chu Khung mãi chẳng nói tiếp, Triệu Vô Cực lại quát lớn!
“Quỳ xuống!” Một thanh âm lạnh lẽo phát ra từ khóe miệng Chu Khung!
Triệu Vô Cực thầm kêu một tiếng không ổn, vội vàng thi triển bí pháp muốn chống cự, nhưng đôi chân của hắn căn bản không cho hắn thời gian phản ứng, trực tiếp mềm nhũn quỳ xuống!
Trời ơi, ngươi không thể đứng vững thêm chút nữa sao, Triệu Vô Cực tay nhanh chóng kết ấn, vỗ về phía hai chân, đùi không nhúc nhích mảy may, vẫn không chịu hắn khống chế, còn run rẩy một chút.