Chương 147: Vẫn chưa đủ tàn nhẫn 1

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,429 lượt đọc

Chương 147: Vẫn chưa đủ tàn nhẫn 1

Nhưng bố trí trận pháp lại có rất nhiều điều kiện hạn chế, một, trận pháp cần hấp thu địa mạch chi khí, hơn nữa càng nhiều càng tốt, hai, lúc trận pháp khởi động, tất cả sinh linh trong chủ thành trì đều sẽ táng thân ở.

Có thể nói là công pháp Ma đạo chính thống.

Kỳ thật nếu như chỉ có hai điều kiện này, Chu Khung cũng đã bố trí qua, nhưng hắn còn có một điều kiện khắc nghiệt hơn, chính là trong chủ trận cần một khối đầu lâu Thiên Long, phải biết rằng có thể được xưng là Thiên Long tất nhiên là tu vi Thánh cảnh.

Nhưng mà trong phạm vi mấy chục ức dặm của Đại Võ hoàng triều này cũng không có tu vi Thánh cảnh, huống hồ còn là Thiên Long hiếm có, cho nên Chu Khung cũng từ bỏ dùng phương pháp này để tăng tu vi của đám người Ma giáo.

Nhưng quả thật là tìm hắn khắp nơi ngàn vạn độ, cuối cùng lại có được mà chẳng tốn chút công phu. Xem tình hình thì Huyết Liên Giáo này chính là bố trí trận pháp ấy, mặc kệ bọn chúng lấy được Thiên Long cốt bằng cách nào.

Nhưng không thể lãng phí công hiệu của trận pháp này, vô luận như thế nào nhất định phải quy thuộc về Ma giáo, xem ra những Thiên Vận chi tử này quả nhiên toàn thân đều là bảo bối!

Chu Khung còn đang trầm tư, Hoàng Nhất đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

“Bẩm Giáo chủ, đã tìm được tổng bộ Huyết Liên Giáo rồi!”

“Tốt lắm, Ma Vô Đạo, Liên Sinh, Hoàng Nhất, ba người các ngươi theo ta đi một chuyến!”

“Tuân lệnh!” Ba người cung kính đáp ứng.

Ba người dưới dẫn dắt của Hoàng Nhất nhanh chóng xuyên qua Thanh Dương Thành, đi thẳng vào một tiệm tạp hóa. Chỉ thấy bên trong tiệm tạp hóa có một thi thể đang nằm, trên người có hoa văn huyết liên, hẳn là đệ tử của Huyết Liên Giáo.

Một nam tử đeo mặt nạ đồng xanh đứng bên cạnh. Nam tử trông thấy người tới, lập tức cung kính nói: “Thuộc hạ Hoàng Ngũ bái kiến Giáo chủ!”

Sau đó hắn đưa tay mở một cánh cửa ngầm dưới mặt đất.

Hoàng Nhất chỉ vào cửa ngầm nói:

“Giáo chủ, chúng ta dò xét ra, đường hầm ngầm này thông tới trung tâm trận pháp của toàn bộ Thanh Dương Thành, toàn bộ Huyết Liên Giáo có hơn mười chỗ như đường hầm này! Hơn nữa người trông coi đổi ca hàng ngày!”

Chu Khung gật đầu, xem ra quả thật trận pháp này đã đến thời khắc mấu chốt, bằng không Huyết Liên Giáo không cần thiết phải phòng hộ nghiêm ngặt như vậy.

Chu Khung lập tức phất tay, dẫn ba người đi xuống.

Hoàng Nhất gật đầu với Hoàng Ngũ trước khi đi xuống.

Chỉ thấy Hoàng Ngũ vẫy tay thu hồi thi thể trên mặt đất, tháo mặt nạ xuống, gương mặt bắt đầu không ngừng biến hóa, cuối cùng lại biến thành bộ dạng tử thi vốn nằm trên mặt đất!

Chu Khung dẫn ba người dọc theo địa đạo không ngừng đi xuống, ước chừng thời gian một nén hương, bốn người tiến vào một động đá vôi khổng lồ, phía trước liên tục có âm thanh truyền tới.

“Thanh Hộ pháp đại nhân, trận pháp này thật sự lợi hại như vậy sao! Quả thật có thể tăng lên tu vi của chúng ta.”

“Đúng vậy, Hộ pháp đại nhân, chúng ta đã hao phí thời gian một năm, tuy tụ tập địa khí tới đây, nhưng hiện tại trong trận pháp lại hoàn toàn không có một chút phản ứng nào!”

“Các ngươi biết gì chứ, đây là do Giáo chủ đại nhân tự mình sắp xếp bố trí, há lại để các ngươi có thể hiểu được! Hãy nhìn cho kỹ, trận pháp sắp thành công, Giáo chủ đại nhân cũng sắp tới rồi, đến lúc đó Huyết Liên Giáo ta chắc chắn sẽ cường đại chưa từng có!” Một giọng nói khàn khàn trầm giọng nói.

“Vâng ạ!”

Đám người Chu Khung dừng bước phía trước hang động, có thể nhìn thấy bên trong lít nha lít nhít người đang bận rộn, không ngừng ném đồ vật vào trong đại trận.

Mà bọn họ lại hoàn toàn không để ý tới đám người Chu Khung ở gần ngay trước mắt!

Bởi vì lúc này trong tay Chu Khung đang cầm một cái vòng tròn, bên trên tản ra hắc quang bao phủ mọi người, Thần Ma Hoàn này của Chu Khung có rất nhiều tác dụng, chẳng những có năng lực trấn áp, phong tỏa, còn có thể che giấu khí tức.

Cho dù là Thanh Hộ pháp mặc trường bào màu đen cảnh giới Bán Thánh ngũ trọng đối diện cũng hoàn toàn không cảm giác được mấy người đến.

Ánh mắt Liên Sinh hỏi Chu Khung, có nên trực tiếp ra tay bắt những người này, khống chế trận pháp hay không.

Chu Khung phất tay ngăn lại, bây giờ còn chưa phải lúc, bước cuối cùng của đại trận mới là ném xương đầu Thiên Long, mà lúc này rất có thể xương đầu Thiên Long không ở trong động này, nếu hắn đoán không sai, hẳn đang ở trong tay Triệu Vô Cực.

Ước chừng hai canh giờ sau, ánh mắt Chu Khung ngưng lại, nhìn về phía một về phía khác của động, lúc này một người áo đen đang đứng ở đó!

Người áo đen chậm rãi bước đến trung tâm động, tháo mũ trùm đầu xuống, chính là Triệu Vô Cực, Thiên Vận chi tử.

Mọi người trong động thấy Triệu Vô Cực đến, lập tức cúi mình thi lễ, cùng cất tiếng: “Bái kiến Giáo chủ đại nhân!”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right