Chương 167: Chu Khung trở về tổng đàn Ma Giáo 2

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,110 lượt đọc

Chương 167: Chu Khung trở về tổng đàn Ma Giáo 2

Chu Khung thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng không mở ra các loại thức ăn cho chó nữa,

Trước tiên, hắn ấn mở giới thiệu vắn tắt về Sơn Thần Chi Linh:

Sơn Thần Chi Linh, chính là do ức vạn dãy núi dưỡng dục mà sinh, trước mắt thực lực là Bán Thánh thất trọng, đồng thời sẽ theo ngọn núi phụ thuộc cường đại mà cường đại lên, khả năng tăng trưởng rất mạnh mẽ!

Chu Khung gật đầu, Sơn Thần Chi Linh này quả thật rất hữu dụng, bằng không sau này đường đường là tổng đàn Ma Giáo mà hở ra một chút là bị người khác vây công, thành ra thể thống gì chứ, hiện tại nó xuất hiện lại giải quyết được phiền não này.

Nó hoàn toàn có thể trở thành người thủ sơn của tổng đàn Ma Giáo, vừa nghĩ tới điều này, Chu Khung quay đầu nhìn Đại Bạch đang nằm sấp ở một bên ngủ, tức giận liền không biết trút vào đâu, chó không phải chính là để hộ viện giữ nhà sao!

Nhưng thứ này ngoại trừ đào mộ ra thì không có tác dụng gì khác, khiến Chu Khung tức giận một cước đá bay Đại Bạch, Đại Bạch ở giữa không trung mê mang mở mắt ra, nhìn thấy biểu lộ có chút tức giận của Chu Khung, sợ tới mức vội vàng bay đến trong góc, co đuôi giấu mình đi.

Tự mình nhỏ giọng lẩm bẩm: “Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta!”

Chu Khung không để ý tới Đại Bạch đang giống co đầu rụt cổ, lại mở ra giới thiệu vắn tắt về Tụ Ma Trận Pháp,

Tụ Ma Trận Pháp, là quân trận, do quân đội tạo quân trận, hình thành Ma Thần, có thể tăng cường thực lực quân trận lên gấp mười lần, đồng thời chiến đấu càng nhiều, thực lực của chiến sĩ trong quân đội tăng lên càng mạnh.

Chu Khung lại gật đầu, trước kia trận pháp này quả thật không có tác dụng gì với hắn, hiện tại lại có thể dùng đến, Ma Giáo cũng đến lúc có được quân đội của mình!

Về phần Thiên Vận Châu lần này cho ai, Chu Khung đã có lựa chọn.

Phi liễn chậm rãi bay đến vùng đất hỗn loạn, phía dưới phàm là thành trì sinh linh trông thấy phi liễn đều cúi đầu, không dám ngẩng nhìn.

Một nam tử nhân loại vừa mới phi thăng không bao lâu nhìn Ma Long Phi Liễn phía trên, cùng mọi người cúi đầu phía dưới, kinh ngạc nói.

“Đây là ai vậy, ba con Ma Long kéo xe, giả bộ oai phong như vậy cũng quá rêu rao rồi, ta thấy vừa rồi ở trà lâu bên kia, Phó đà chủ Hoang Sơn Thành cũng chắp tay cúi đầu!”

Nam tử vừa nói dứt lời, một lão già ở phía sau vỗ đầu hắn một cái, lập tức bịt miệng hắn lại. Bàn tay nhanh chóng lấy ra một ít đá năng lượng đưa cho người xung quanh.

Nhẹ giọng nói: “Tiểu đồ đệ này của ta mới từ phía dưới phi thăng lên đây, không hiểu chuyện, mong mọi người giúp đỡ giữ bí mật!”

Nói xong vội vàng lôi kéo nam tử vẻ mặt mê mang nhanh chóng biến mất trong đám người.

Nam tử ở phía xa nhìn lão già, mê mang hỏi: “Sư phụ, người làm sao vậy? Ta cũng đâu nói gì, người đã là Thiên Cổ cảnh, sao lại phải sợ như vậy!”

Lão già nghe xong, vẻ mặt phẫn nộ nói: “Tiểu tổ tông của ta ơi, ngươi không biết hôm nay ngươi nói đến ai sao? Loại lời này ngươi lén nói là được rồi, sao dám nói trước mặt mọi người chứ!”

“Là ai vậy?” Nam tử đã phát hiện ra có điều bất thường, sợ hãi hỏi.

Lão già chỉ về phía Thiên Ma Phong cách xa mấy vạn dặm vẫn có thể thấy được, trầm giọng nói: “Ngươi nói xem, còn có ai chỉ ngồi trên tọa kỵ phi hành thôi mà đã khiến cho phó đà chủ thành trì của chúng ta phải đứng dậy chắp tay hành lễ?”

Nam tử lập tức phản ứng lại, tự tát cho mình một cái bạt tai, sao mình lại không nghĩ tới chứ, từ khi hắn phi thăng lên đây, vẫn luôn nghe những truyền thuyết về Ma Giáo.

Nghe đồn chỉ trong vài chục năm đã thống nhất vùng đất hỗn loạn, bên trong cao thủ đông như mây, toàn là lũ hung thần ác sát, thường xuyên động một chút là tàn sát cả thành, giáo chủ càng là ma đầu lớn nhất trong vòng mấy ngàn vạn dặm, sát nhân vô số, một bữa ăn hết mấy đứa nhỏ!

Chu Khung cũng không nghe được suy nghĩ của hắn, bằng không nhất định phải xé xác hắn ra mới thôi. Ma đầu thì ta nhận, sát nhân vô số cũng đúng, nhưng ăn thịt trẻ con á? Cút mẹ mày đi!

Đương nhiên đây đều là chuyện trước khi người kia phi thăng, chờ sau khi hắn phi thăng, hai năm nay Ma Giáo đã bắt đầu phát triển một cách vững vàng.

Cho đến nửa tháng trước, người kia và sư phụ tận mắt chứng kiến trận thảm án hành hạ đến kinh thiên động địa bên ngoài Thiên Ma phong, chuyện này lưu lại cho hắn ám ảnh không thể xóa nhòa, thậm chí đến bây giờ hắn vẫn thỉnh thoảng giật mình tỉnh giấc từ trong mộng, toàn thân ướt đẫm mồ hôi nóng hổi!

Nam tử nhìn sắc mặt tái nhợt của lão già, run rẩy nói: “Sư phụ, loại đại nhân vật như hắn sẽ không để ý đến đệ tử chứ!”

Lão già thở dài một tiếng: “Đương nhiên sẽ không. Đừng nói vị kia, ngay cả phó đà chủ đại nhân cũng sẽ không để ý tới những tiểu nhân vật như ta và ngươi!”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right