Chương 180: Sương hoa huyết sắc 2

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,198 lượt đọc

Chương 180: Sương hoa huyết sắc 2

Ma Vô Đạo tay cầm trường thương, muốn xuất thủ, nhưng lần này không có Ma thần trợ giúp, trăm vạn Ma binh đều bị một kích vừa rồi đánh bị thương, phải nghỉ ngơi một lát mới có thể tụ trận lần nữa! Nhưng đối phương chắc chắn sẽ không cho hắn thời gian!

Ngay khi cự chưởng sắp đánh trúng người Ma Vô Đạo thì đột nhiên dừng lại!

Mạnh Phi Dương kinh hãi nhìn về phía xa!

“Rống, rống, rống”

Tiếng gầm thét khủng khiếp của Ma Long truyền vào tai tất cả mọi người!

Chỉ thấy phương xa ba con Ma Long Bán Thánh Cảnh kéo theo phi liễn to lớn chạy tới.

Mạnh Tử Dương có thể cảm giác được bên trong phi liễn đang có một cỗ đao ý kinh khủng nhắm vào mình, tựa như nói cho hắn biết chỉ cần hắn ra tay, đối phương một đao có thể chém chết hắn!

Mạnh Tử Dương mặc niệm khẩu quyết, đè nén ý nghĩ chẳng lành trong lòng!

Dương Lâm cũng giật mình nhìn Ma Long Phi Liễn đối diện, tuy đã nghe nói truyền thuyết về ba con Ma Long Bán Thánh Cảnh, nhưng thật sự tận mắt nhìn thấy, vẫn vô cùng rung động!

Ma Long Phi Liễn dừng lại trên bầu trời Ma giáo! Cửa lớn mở ra, một bóng người hùng vĩ chậm rãi xuất hiện, người khoác Ma Thần chiến bào, bộ mặt góc cạnh rõ ràng giống như đao gọt búa khắc, đôi mắt sắc bén và bá đạo khiến người ta không dám nhìn thẳng, trong đôi mắt tràn ngập rét lạnh, tia chớp màu đen bạc chỗ mi tâm càng tăng thêm một tia tà ý!

Phảng phất xuất hiện trước mắt mọi người không phải một người, mà là một Viễn Cổ Ma thần mười phần hung tính! Khiến người ta kính sợ run rẩy!

Mọi người Ma giáo phía dưới đều khom mình hành lễ! Trăm vạn ma binh tất cả đều quỳ một gối xuống, đồng thanh hô lớn:

“Tham kiến giáo chủ!”

Chu Khung gật gật đầu,

Nhìn về phía Mạnh Phi Dương đối diện, lạnh giọng nói: “Ra tay với Ma giáo ta, ngươi chán sống rồi sao!”

Không đợi Mạnh Phi Dương trả lời, một đệ tử nho sinh ở phía sau đã đứng ra chỉ vào Chu Khung, lớn giọng mắng:

“Yêu nhân ma đạo bé nhỏ, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không? Thầy của ta chính là cung chủ của Tắc Hạ Học Cung do bệ hạ đích thân phong cho, là cao thủ tuyệt thế Bán Thánh cửu trọng, nếu như bây giờ ngươi đầu hàng thì còn có thể giữ lại toàn thây, nếu không…”

Chu Khung nhìn về phía nho sinh đang kêu gào với mình, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo, lạnh giọng nói: “Các ngươi đã từng thấy pháo hoa chưa? Loại cực kỳ rực rỡ ấy!”

Chu Khung vừa dứt lời, Mạnh Phi Dương liền thầm kêu một tiếng “Không tốt!”, đưa tay muốn bảo vệ đệ tử đang nói chuyện phía sau!

“Bành!” một tiếng nổ vang thật lớn truyền vào tai tất cả mọi người!

Sương máu phiêu tán đầy trời, Mạnh Phi Dương cả người đầy máu, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ cùng không thể tưởng tượng nổi!

Vừa rồi vậy mà hắn không phát hiện ra Chu Khung ra tay như thế nào!

Mà trong mắt mọi người, vừa rồi Chu Khung chỉ liếc nhìn nho sinh kia một cái, thân thể nho sinh đã đột nhiên nổ tung!

Chuyện gì thế này? Chỉ nhìn thoáng qua, đã nổ tung tại chỗ, thật đáng sợ!

Phải biết, những đệ tử được Mạnh Phi Dương mang đến đều là đệ tử tinh anh của Học Cung, người nói chuyện kia là một trong những đệ tử đắc ý của Mạnh Phi Dương, có tu vi Bán Thánh nhị trọng! Thế mà không thể đỡ nổi một ánh mắt của đối phương!

Trong mắt Mạnh Phi Dương hiện lên vẻ lạnh lẽo, đánh chết đệ tử đắc ý của hắn ngay trước mặt hắn, rõ ràng là không coi hắn ra gì!

Nhìn Chu Khung, Mạnh Phi Dương hét lớn: “Tên yêu ma này thật tàn bạo, hôm nay Mạnh Phi Dương ta thề diệt trừ ngươi, thay trời hành đạo…”

Mạnh Phi Dương còn chưa nói hết, một giọng nói lạnh lùng đã truyền vào tai hắn:

“Ngươi thật lắm lời!”

Đồng thời một đạo đao quang huyết hồng kinh thiên đã chém về phía hắn! Bản thân hắn lại như bị khóa chặt, không cách nào tránh né, chỉ có thể cắn răng đón đỡ!

Khí tức tử vong ập tới, Mạnh Phi Dương vội vàng hét lớn:

“Ta tự bất động, vạn pháp bất xâm!”

Chỉ thấy trên người Mạnh Phi Dương xuất hiện lượng lớn Hạo Nhiên chính khí, sáng rực như nhật nguyệt, trong nháy mắt bao bọc toàn bộ thân thể hắn, tạo thành một cái kén tằm cực lớn!

“Oanh!”

Tiếng nổ long trời vang lên, dư chấn hình thành một luồng xung kích khổng lồ khuếch tán, khiến cả tường thành Nam Sơn ở đằng xa cũng sụp đổ!

Dư chấn tan biến, mọi người ngẩng đầu nhìn, tấm chắn bảo vệ được tạo nên từ Hạo Nhiên Chính Khí đã bị phá vỡ. Mạnh Phi Dương tê liệt quỳ trên không trung, trên người xuất hiện một vết nứt kinh hoàng từ đầu đến chân, như thể sắp bị xé làm đôi.

Miệng hắn ta không ngừng phun máu tươi, nhìn Chu Khung đối diện với ánh mắt tràn đầy kinh hãi! Lập tức Mạnh Phi Dương quay đầu nhìn về phía trăm tên đệ tử của mình, khó nhọc thốt ra hai chữ:

“Đi mau!”

Trăm tên đệ tử phía sau nào không hiểu ý hắn ta, đây chính là muốn bọn họ mau chóng chạy trốn!

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right