Chương 192: Tống tiền 1
Đương nhiên điều này không khiến Chu Khung khiếp sợ, dù sao chiến trường này có vài nhân vật yêu nghiệt cũng là bình thường!
Điều khiến Chu Khung hơi kinh hãi chính là Thiên Vận trên đỉnh đầu Sở Hùng, phóng thẳng lên trời! Con số bên trên lại càng khiến người ta khó có thể tin, tám ngàn điểm Thiên Vận!
Ba nhân vật mang Thiên Vận mà Chu Khung gặp trước kia đều không có đến một ngàn điểm, hắn vừa đến chiến trường Thiên Kiêu đã gặp được nhân vật sở hữu đến tám ngàn điểm Thiên Vận! Thật đáng sợ!
Một võ tướng trên không trung bỗng nhiên đi đến bên cạnh Sở Hùng, hạ giọng nói gì đó, rồi chỉ vào một đống xác hổ trong thành, cùng với con hổ khổng lồ tuy còn sống nhưng đã mất hết hình dạng!
Ánh mắt Sở Hùng co lại, cùng sinh tồn ở Không Châu, hắn nhận ra con hổ khổng lồ này.
Chỉ là vừa rồi hắn chỉ chú ý đến Chu Khung, hơn nữa bộ dạng con hổ khổng lồ lúc này quá thê thảm, toàn thân chẳng còn mấy miếng thịt, tứ chi chỉ còn lại một cái duy nhất, há to miệng, không ngừng gầm gừ, máu tươi chảy ròng ròng, lưỡi cũng bị cắt mất!
Dù là cha nó đến cũng không dám nhận đây là con mình!
Nhìn đến dụng cụ nướng thịt bên cạnh, và miếng thịt chín trong miệng hắc khuyển bên cạnh Chu Khung! Sở Hùng làm sao không rõ chuyện gì đã xảy ra! Cứu được con hổ khổng lồ này quả thật có ích với hắn!
Nghĩ vậy, Sở Hùng chắp tay với Chu Khung, trầm giọng nói: “Chu giáo chủ, trẫm có quen biết với vị Thiên Hổ hoàng tử này, không biết có thể nể mặt trẫm mà…”
Khóe miệng Chu Khung hiện lên nụ cười tà dị, cao giọng nói: “Mặt của Sở hoàng đế, đương nhiên phải nể!”
Nói xong phất tay ra hiệu cho Liên Sinh, Liên Sinh nhìn sắc mặt Chu Khung, xoay người bay về phía con hổ khổng lồ!
Con hổ khổng lồ phía dưới nghe được cuộc đối thoại, trong mắt chảy xuống nước mắt hạnh phúc, cuối cùng cũng được giải thoát khỏi đám ác ma này!
Sở Hùng cũng yên tâm, không ngờ đối phương tuy là người trong Ma đạo, lại dễ nói chuyện như vậy! Xem ra Ma đạo cũng có người tốt kẻ xấu!
Ngay khi mọi người cho rằng Thiên Hổ hoàng tử sắp được cứu.
“Phập” một tiếng, âm thanh như xé rách da thịt truyền vào tai mọi người.
Mọi người nhìn về phía phát ra âm thanh!
Chỉ thấy Liên Sinh áo bào đỏ trực tiếp xé rách chân sau cuối cùng của con hổ khổng lồ! con hổ khổng lồ đau đớn gào thét không ngừng, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin và sợ hãi!
Liên Sinh cầm chân sau con hổ khổng lồ bay đến bên cạnh Chu Khung, dưới ánh mắt ra hiệu của hắn, đưa cho Sở Hùng!
Chu Khung nhìn Sở Hùng, cười nói: “Sở hoàng đế, ngươi xem, nể mặt ngươi, chân sau này cho ngươi ăn, vị ngon lắm đấy! Ta mời khách!”
Sắc mặt Sở Hùng sa sầm, làm sao không biết đối phương đang đùa cợt mình!
Nhưng cảm nhận được đao ý đáng sợ trên người đối phương, hắn lại trầm giọng nói:
“Chu giáo chủ, ngươi nên hiểu ý của trẫm, trẫm muốn toàn bộ Thiên Hổ hoàng tử, chứ không phải một cái chân!”
“A, việc này, bản tọa còn tưởng ngươi cũng thèm ăn, con hổ khổng lồ này là do bản tọa vất vả lắm mới bắt được! Tại sao phải cho ngươi?”
Sở Hùng nhíu mày, biết đối phương muốn điều kiện gì đây! Nhưng tên hoàng tử hổ khổng lồ này thật sự rất hữu dụng với hắn!
“Không biết Chu giáo chủ muốn thứ gì?”
“Sở hoàng đế, con mèo này tuy thực lực bình thường, nhưng dù sao cũng là hoàng tử của cái đế triều rách nát kia, ngươi muốn dùng thứ gì để trao đổi với ta đây?”
Chu Khung biết rõ, những kẻ chơi hệ khí vận triều đình như Sở Hùng, trên người ai nấy đều có cả đống bảo bối! Không lừa hắn thì lừa ai!
Sở Hùng trầm ngâm một lát, từ trong ngực lấy ra một viên minh châu, trầm giọng nói: “Đây là Phá Giới Châu, có thể giúp võ giả dưới Bán Thánh cửu trọng đột phá một tầng cảnh giới! Có thể coi là bảo vật hiếm có! Tuy ngươi không dùng được, nhưng có thể dùng để nâng cao thực lực cho thuộc hạ!”
Nói xong, Sở Hùng ném viên minh châu cho Chu Khung.
Chu Khung cầm lấy viên minh châu, xem xét một chút rồi nói:
“Ngươi có bảo vật như vậy mà không dùng để nâng cao thực lực cho thuộc hạ của mình, giữ đến tận bây giờ mới lấy ra, xem ra ngươi không coi trọng những văn thần võ tướng này lắm nhỉ!”
Sắc mặt Sở Hùng lại càng thêm u ám, Chu Khung này lại đi dùng viên minh châu của hắn để gieo rắc bất hòa!
Chu Khung quan sát phản ứng của đám văn thần võ tướng trên xe ngựa, hắn phát hiện ngoại trừ hai ba người có chút biến sắc, còn lại đều bình tĩnh như không!
Quả nhiên, thuộc hạ của những kẻ chơi hệ khí vận triều đình thật là trung thành đến đáng sợ! Nhưng lời hắn vừa nói ít nhiều cũng chôn xuống một cái gai rồi!
Cất viên minh châu đi, Chu Khung nhìn Sở Hùng, lạnh giọng nói:
“Chỉ một viên Phá Giới Châu này thì chưa đủ, thêm năm mươi triệu tiên thạch nữa!”
Chu Khung dẫn một trăm vạn Ma binh, bốn ngàn đệ tử tinh nhuệ của Ma Giáo đến chiến trường này không phải để dạo chơi, nhất định phải nhân cơ hội này để giúp bọn họ nhanh chóng trưởng thành, đây chính là vốn liếng để sau khi rời khỏi đây, hắn có thể tranh bá thiên hạ!