Chương 237: Một mình đồ sát vạn người 1
Chu Khung thu hồi Thần Ma Đao, nhìn xuống đám sinh linh phía dưới đang sợ hãi đến mức chết lặng, lạnh lùng nói:
“Thiên Kiêu bảng này bổn tọa muốn, kẻ nào dám có ý kiến?”
Phía dưới im phăng phắc, tất cả mọi người đều cúi đầu, ngay cả Quang Vũ cũng bị hắn một chiêu giết chết, hắn đã là đệ nhất, ai còn dám ý kiến gì nữa!
Ngay cả Vu Nguyên và Sở Hùng cũng không phản bác, nhất là Sở Hùng, tuy tu luyện Đế Vương chi đạo, bất bại vô địch, nhưng sống sót vẫn tốt hơn là bị giết! Nhận thua một lần cũng không phải chuyện gì to tát.
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng sự việc cứ như vậy kết thúc!
Bỗng nhiên Chu Khung trên không trung khinh thường nhìn xuống bọn họ, lạnh lùng nói:
“Đã không ai phản đối, cho các ngươi mười nhịp thở, lập tức cút khỏi Thiên Kiêu thành cho ta!”
“Cái gì…”
Lời vừa dứt, tất cả thiên kiêu đều ngây người, sau đó dường như cũng đã hiểu ra, vừa rồi Chu Khung nói là hắn muốn Thiên Kiêu bảng.
Ban đầu mọi người đều nghĩ hắn muốn đoạt vị trí đầu bảng, nhưng giờ phút này mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra hắn muốn tất cả vị trí trên Thiên Kiêu bảng!
“Tên Chu ma đầu này điên rồi sao? Hắn vậy mà muốn tất cả danh ngạch?”
“Ta không thể từ bỏ, gia tộc ta còn chờ ta mang vinh quang trở về, hơn nữa chẳng lẽ tên Chu ma đầu kia có thể giết hết tất cả mọi người hay sao!”
Sở Hùng bên cạnh đầu tiên là kinh ngạc, sau đó khóe miệng nhếch lên một nụ cười chế giễu, nếu tên Chu Khung tự mình muốn chết thì cũng đừng trách hắn!
Hắn ngẩng đầu nhìn Chu Khung, trầm giọng hỏi: “Chu Khung, ngươi thật sự muốn tất cả danh ngạch trên Thiên Kiêu bảng này hay sao?”
Chu Khung không đáp, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn!
Sở Hùng tức giận đến đỏ mặt tía tai, Chu Khung này lại hoàn toàn không coi hắn ra gì! Hắn nhìn đám đông thiên kiêu trong thành, lớn tiếng nói: “Tên Chu ma đầu này ỷ vào tu vi cao cường, muốn cướp đoạt danh ngạch của tất cả chúng ta, mọi người có bằng lòng hay không?”
“Không bằng lòng, ta không cho phép!”
“Đúng vậy, tuyệt đối không nhường!”
“…”
Trong nháy mắt, hàng vạn thiên kiêu phẫn nộ gào thét!
“Tốt, đã vậy chúng ta cùng nhau giết tên Chu ma đầu này!” Sở Hùng lại hét lớn.
“Giết Chu ma đầu!”
“Giết Chu ma đầu!”
Nhìn đám đông phía dưới như muốn ăn tươi nuốt sống mình, Chu Khung cười lạnh, khóe miệng nhếch lên nụ cười tà ác:
“Khặc khặc khặc, đã qua mười nhịp thở, nếu các ngươi không muốn đi thì hãy ở lại, bổn tọa tiễn các ngươi cùng lên đường, khỏi phải cô đơn!”
Chu Khung lạnh lùng nhìn hơn vạn thiên kiêu phía dưới, phất tay thu đám người Ma Giáo vào Sơn Hà Đồ. Lần trước giao đấu với Trương Tiểu Phàm, hắn còn chưa dùng đến một phần ba thực lực, hôm nay hắn muốn dốc toàn lực!
Tia chớp nơi mi tâm Chu Khung lóe sáng, Thần Ma Hoàn liền xuất hiện trong tay hắn. Hắn không do dự, lập tức ném xuống!
Thần Ma Hoàn trên không trung trong nháy mắt nứt vỡ thành hàng trăm chiếc, điên cuồng tấn công cả vạn thiên kiêu!
Chu Khung đột ngột ra tay khiến cả Thiên Kiêu thành chấn động, tất cả thiên kiêu đều vội vàng chống đỡ Thần Ma Hoàn đang ập tới!
Ầm ầm ầm!
Tiếng binh khí va chạm vang vọng khắp Thiên Kiêu thành! Không ít kẻ tu vi thấp kém trực tiếp bị Thần Ma Hoàn đánh nổ tung!
Các thiên kiêu đỉnh cao không dám chần chừ, đồng loạt tấn công về phía Chu Khung trên đỉnh trời!
“Chu ma đầu, đừng hung hăng, tiếp chiêu Chiến Thiên Vu Quyền của ta!”
“Láo xược, hôm nay chính là ngày chết của ngươi, Hoàng Đạo Long Trảm!”
“Xem ta đây thi triển thần công…”
Vô số đòn công kích khủng khiếp xuất hiện, đao quang, kiếm quang điên cuồng đánh về phía Chu Khung.
Cả Thiên Kiêu thành bắt đầu rung chuyển dữ dội, như thể sắp sụp đổ.
Chu Khung nhìn những đòn tấn công bên dưới, khóe miệng nhếch lên đầy khinh thường. Hắn vươn tay, một vòng xoáy hắc động khổng lồ lập tức hình thành trên bầu trời, trực tiếp nuốt chửng mọi đòn tấn công.
Vòng xoáy hắc động chính là Thôn Thiên Ma Công của Chu Khung, hiện đã được hắn tu luyện đến tầng thứ tư đỉnh phong. Đây cũng là lý do hắn dám một mình đồ sát vạn thiên kiêu!
Đồng thời, Chu Khung lại vươn tay kia ra, một bàn tay sinh tử khổng lồ trên bầu trời không ngừng đánh về phía các thiên kiêu đang lao tới!
Toàn bộ chiến trường hiện ra một cảnh tượng kỳ dị: Hơn vạn thiên kiêu bên dưới bị hàng trăm Thần Ma Hoàn không ngừng tấn công, thỉnh thoảng lại có kẻ bị đánh trọng thương hoặc nổ tung!
Một đám thiên kiêu đỉnh cao phía trên liên tục oanh kích Chu Khung nhưng tất cả đều bị hắc động thôn phệ. Không chỉ vậy, bàn tay khổng lồ của Chu Khung còn liên tục đánh bay bọn họ!
Sở Hùng nhìn Chu Khung như Ma Thần trên kia, trong mắt thoáng hiện vẻ mờ mịt. Loại quái vật này thì đánh thế nào? Mọi đòn tấn công của bọn họ đều vô dụng với hắn, trong khi đó, bàn tay và Thần Ma Hoàn của hắn lại đang tàn sát bọn họ không thương tiếc!