Chương 250: Ta còn không muốn chết

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,036 lượt đọc

Chương 250: Ta còn không muốn chết

Hắn nghi hoặc hỏi: “Hoàng nhi, ngươi làm sao vậy?”

“Phụ hoàng, Triệu Thiết Y kia diệt thì diệt, nhưng Ma Giáo vạn lần không thể trêu vào!” Thái tử ngẩng đầu nhìn Võ Hoàng Đế, mặt mày đầy sợ hãi!

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!” Võ Hoàng Đế nhìn Thái tử như bị dọa sợ đến tè ra quần, phẫn nộ hỏi.

Thái tử vội vàng kể lại chuyện của Chu Khung trên chiến trường cho Võ Hoàng Đế nghe, càng nói càng run rẩy, càng nói càng sợ hãi!

Từ sau khi tiến vào chiến trường, hắn vẫn luôn nghe truyền thuyết về tên ma đầu Chu Khung kia, thậm chí còn tận mắt chứng kiến trận đại chiến kinh thiên động địa ở Thiên Kiêu thành, không đúng, phải nói là cuộc đồ sát kinh hoàng!

Lúc ấy hắn thật sự bị dọa chết khiếp, tè cả ra quần!

Võ Hoàng Đế nghe xong, đầu tiên là lộ vẻ khiếp sợ, sau đó lại mừng như điên: “Hoàng nhi, ngươi thật hồ đồ, Chu Khung kia giết nhiều thiên kiêu như vậy, chắc chắn sẽ bị trả thù! Cứ chờ xem, hắn sống không được bao lâu nữa đâu!”

Thái tử nghe xong gật đầu, xoay người đi ra khỏi đại điện, nhưng sắc mặt không được tốt lắm. Võ Hoàng Đế không để ý, hắn lúc này hoàn toàn chìm đắm trong hưng phấn, ảo tưởng mình mang quân đánh thiên hạ, tạo dựng đế chế hùng mạnh hơn nữa…

Bên kia, tổng đàn Ma Giáo Thiên Ma phong!

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện áp lực kinh khủng, phảng phất như có một nhân vật kinh thiên động địa giáng lâm! Đồng thời một tiếng hét lớn vang vọng vạn dặm!

“Chu Khung, lăn ra đây chịu chết!”

“Chu Khung, lăn ra đây chịu chết!”

“Chu Khung, lăn ra đây chịu chết!”

Tiếng rống kinh thiên động địa chẳng những kinh động toàn bộ Thiên Ma Phong! Mà ngay cả vô số sinh linh chung quanh cũng nghe thấy!

“Mẹ nó, kẻ nào ngông cuồng như vậy, dám bảo Chu ma đầu chịu chết, hắn chán sống rồi sao?”

“Phải đó, tuy rằng ta cũng có ý nghĩ này, nhưng nào dám nói ra!”

“Ta thấy chưa chắc đâu, thanh âm này khí thế kinh người như vậy, không chừng là một vị tuyệt thế cường giả đấy. Hắn mà thật sự có thể giết Chu ma đầu kia, lão tử xem hắn như tổ tông, ngày ngày thắp hương tế bái!”

Các sinh linh chung quanh nghị luận ầm ĩ, có kẻ gan lớn đã bay về phía Thiên Ma phong, muốn đi xem náo nhiệt! Cơ bản tất cả sinh linh đều muốn xem Ma Giáo hành hạ địch nhân ra chết như thế nào.

Bọn chúng không cho rằng Ma Giáo sẽ thua!

Thiên Ma phong, theo tiếng hét lớn của người tới, chỉ trong nháy mắt đã bộc phát, vô số đệ tử tinh anh cao tầng bay lên trời!

Chỉ thấy trên bầu trời hiện ra một bóng đen thật lớn, cao mười trượng, thân người đầu chó, lúc này mặt mũi tràn đầy phẫn nộ! Toàn thân tản ra khí thế khủng khiếp!

“Kẻ nào dám đến Ma Giáo ta giương oai, chán sống rồi sao!” Một tiếng gào thét kinh thiên từ trên Thiên Ma phong truyền ra!

Ma Vô Đạo mặc áo giáp đen như mực bay thẳng lên giữa không trung, tay cầm một thanh trường thương, ma khí toàn thân bộc phát, khí diễm vô cùng khủng khiếp! Hắn lạnh lùng nhìn Cẩu đầu nhân đối diện!

Cẩu đầu nhân trên bầu trời nhìn thấy Ma Vô Đạo, đầu tiên là cả kinh, người tới lại là tồn tại cảnh giới Thánh Giả, sau đó bình tĩnh lại, đều nói Chu Khung kia là đệ tử của Ma Tôn, có người hộ đạo cảnh giới Thánh Giả cũng là bình thường!

Lập tức khóe miệng hắn lộ ra ý cười, hắn có thể cảm giác được đối phương có tu vi Thánh Giả nhị trọng thiên, còn mình là Thánh Giả tam trọng thiên, hơn nữa nhìn tu vi của đối phương, có thể nhìn ra Ma Tôn không quá coi trọng Chu Khung, bằng không sao lại an bài người hộ đạo yếu như vậy! Vậy thì mình giết hắn, Ma Tôn cũng sẽ chẳng để ý!

“Giao Chu Khung ra đây, bản thánh muốn bầm thây hắn vạn đoạn, tế niệm cho con trai ta trên trời có linh thiêng, con trai ta còn nhỏ như vậy, ngay cả vợ cũng chưa có, Chu Khung kia lại dám giết hắn…”

Cẩu đầu nhân nhìn Ma Vô Đạo quát lớn, hiện tại hắn không còn chút sợ hãi!

“Dám nhục mạ Giáo chủ nhà ta, tội chết, không tha, giết!”

Ma Vô Đạo không cho hắn thời gian nói nhảm, trường thương trong tay trực tiếp công kích Cẩu đầu nhân, trường thương xẹt qua hư không, không gian cũng bắt đầu run rẩy!

Cẩu đầu nhân không ngờ Ma Vô Đạo lại trực tiếp ra tay, vội vàng lấy một cây roi dài ra ngăn cản, hét lớn: “Lôi Đình Ngũ Liên Tiên!”

Ầm!

Tiếng va chạm kịch liệt vang lên! Thiên Ma phong cách đó không xa cũng bị chấn động đến run rẩy, cuối cùng phải nhờ Cự Linh ra tay mới ổn định lại!

Trên bầu trời, Ma Vô Đạo và Cẩu đầu nhân đều bị đẩy lui ra sau mười dặm!

Cẩu đầu nhân nhìn Ma Vô Đạo với vẻ mặt khiếp sợ, tu vi của hắn còn cao hơn đối phương một trọng thiên, vậy mà lại bị đánh cho một đòn ngang tay, điều này sao có thể!

Chưa cho hắn thời gian suy nghĩ nhiều, Ma Vô Đạo lại cầm thương công tới, thương khí sắc bén xé rách thiên địa, thương quang vô tận hợp thành sông dài, ma khí đầy trời, bao phủ về phía Cẩu đầu nhân!

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right