Chương 269: Tiến công Đại Võ hoàng triều
Đại Võ hoàng triều, Thanh Phong thành, một trong những điểm kết nối giữa Ma Giáo và Đại Võ hoàng triều, lúc này trong thành hoàn toàn rối loạn. Các khách sạn, tửu lâu lớn, hoàn toàn không một bóng người!
Tất cả sinh linh đều gói ghém đồ đạc, mang dáng vẻ như bầy chim vỡ tổ.
“Ngươi nói tin tức Ma Giáo đánh tới là thật sao? Chẳng lẽ Đại Võ hoàng triều chúng ta lại không ngăn cản nổi?”
“Nói ngươi ngu muội! Ngươi không biết sao? Giáo chủ Ma Giáo kia ở chiến trường thiên kiêu đã tàn sát mấy vạn thiên kiêu, máu chảy thành sông!”
“Nói bậy gì thế! Ta nghe nói là hắn tàn sát hết thảy ức vạn thiên kiêu trên chiến trường, bất kỳ chủng tộc nào không tha!”
“Đừng nói nữa, đi mau! Ta nghe nói nhiều nhất là bốn năm canh giờ nữa, nhân mã Ma Giáo sẽ tới!”
Trong thành hỗn loạn vô cùng, phủ thành chủ cũng ồn ào không kém!
Trong đại sảnh, ngồi trên thủ vị là một nam tử trung niên mặc trang phục gọn gàng, chính là thành chủ Thanh Phong thành Viên Hạo. Lúc này sắc mặt hắn ta đầy vẻ lo lắng sợ hãi, bên cạnh còn có mấy hán tử cũng đang lo lắng đứng hầu!
“Thành chủ, phải làm sao đây? Người của Ma Giáo sắp tới rồi!”
“Đúng vậy! Nghe nói mấy chục vạn đại quân trùng trùng điệp điệp, tu vi mỗi người đều thông thiên, căn bản không thể nào chèo chống nổi!”
Viên Hạo đương nhiên cũng biết căn bản không thể chèo chống nổi, nhưng hắn ta đã trung thành với Đại Võ hoàng triều quá nhiều năm, trong lúc nhất thời bảo hắn ta chạy trốn, hắn ta có phần khó mà đưa ra quyết định! Hắn ta muốn đợi thánh chỉ của hoàng triều, để cho hắn ta rút lui, như vậy danh tiết của hắn ta mới được bảo toàn!
Lúc này bên ngoài đột nhiên có một thị vệ chạy vào, quỳ sụp xuống đại đường, vội vàng bẩm báo: “Bẩm thành chủ, thánh chỉ hoàng triều tới, bảo thành chủ nhất định phải dẫn binh tử thủ Thanh Phong thành, không được sai sót, kẻ nào vi phạm chém đầu!”
Viên Hạo trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin, sau đó lộ ra biểu tình điên cuồng: “Lão hoàng đế này muốn bức tử bổn quan sao? Tử thủ? Lấy gì mà tử thủ? Liệu có phải dựa vào hơn mười vạn quân lính quèn của Thanh Phong thành này?”
“Xem ra lão hoàng đế này đã hoàn toàn hồ đồ rồi! Nếu hắn đã không muốn giữ lại chút thể diện nào cho ta, vậy thì đừng trách ta vô tình!”
“Tất cả nghe lệnh, mang binh phát tin vào trong thành, nói Thanh Phong thành ta xin đầu hàng Ma Giáo, bất kỳ kẻ nào dám phản kháng, giết hết! Mở cửa thành, trải mười dặm cẩm tú, ta muốn nghênh đón các vị đại nhân Ma Giáo vào thành!”
Mấy tên thuộc hạ trong đại sảnh lập tức nghe lệnh, xoay người đi ra ngoài sắp xếp. Viên Hạo càng không do dự, lập tức cởi bỏ quan bào trên người, lấy ra một bộ áo bào đen mặc vào. Hắn ta nghe nói phần lớn người trong Ma Giáo đều thích mặc áo bào đen, như vậy cũng có thể khiến đối phương có ấn tượng tốt!
Bên ngoài Thanh Phong thành, đại quân Ma Giáo đang chậm rãi tiến tới. Người dẫn đầu là một lão già mặc bạch bào, lưng đeo trường kiếm, bên cạnh là một thư sinh tay cầm chiết phiến!
Thư sinh phe phẩy chiết phiến, mỉm cười nói: “Đại hộ pháp, ngươi đoán xem Thanh Phong thành kia có dám phản kháng hay không?”
“Ma Thử Vương, hay là chúng ta đánh cược đi? Ta đoán hắn không dám phản kháng, có khi đã là một tòa thành trống không chừng!”
Thư sinh lắc đầu, hắn cũng đoán là thành trống, vậy thì đánh cược làm gì! Lần này Ma Giáo chia binh làm hai đường, một đường do Bạch Hạo Thiên và Trần Thư dẫn đầu tiến công Đại Võ hoàng triều, một đường do Liên Sinh và Lý Trường Sinh dẫn đầu tiến công Thanh Khâu Quốc!
Nửa canh giờ sau, đại quân Ma Giáo chỉ còn cách Thanh Phong thành mười dặm, đập vào mắt là mười dặm cẩm tú trải dài, phía trước là một đám đông sinh linh, ai nấy đều mặc áo bào đen, đang cúi đầu cung kính đứng hầu!
“Tại hạ là thành chủ Thanh Phong thành Viên Hạo, bằng lòng dẫn dắt toàn bộ sinh linh Thanh Phong thành đầu hàng Ma Giáo, từ nay về sau nguyện trung thành với Giáo chủ, mong rằng các vị đại nhân tác thành!”
Bạch Hạo Thiên gật đầu, với thực lực hiện tại của Ma Giáo, tình huống này hắn đã sớm đoán trước được!“Viên Hạo, ngươi rất biết điều! Từ hôm nay trở đi, ngươi vẫn là chủ nhân của Thanh Phong thành!”
Tiếp đó, đại quân Ma Giáo tiến thẳng tới, tựa như vào chỗ không người, dọc theo đường đi tất cả thành trì đều mở rộng cửa thành, ngay cả khi ngẫu nhiên có thành trì nào ngoan cố chống cự, cũng đều bị san bằng thành bình địa, biến thành một tòa thành chết! Đồ thành chính là chuyện mà Ma Giáo thích làm nhất!
Chỉ trong vòng chưa đầy nửa tháng, đại quân Ma Giáo đã chiếm lĩnh hơn một ngàn tòa thành trì!
Lúc này, trong hoàng cung của Đại Võ hoàng triều, Võ Hoàng đế ngồi trên long ỷ, sắc mặt tái nhợt, tựa như sắp chết đến nơi!
Dưới đại điện, hai bên tả hữu chỉ còn lác đác vài vị đại thần, lúc này một vị đại thần bước ra,