Chương 280: Ngày động phòng hoa chúc của Triệu Lậ
Dư uy khủng khiếp đánh bay sinh linh vừa mới chạy ra chưa xa, bụi mù cuồn cuộn che khuất bầu trời, hồi lâu, bụi mù từ từ tan đi, vị trí Hoàng Thành cũ đã biến thành Thiên Ma Phong cao không biết bao nhiêu trượng!
Đồng thời một giọng nói lạnh như băng truyền khắp vạn dặm!
“Bổn tọa Chu Khung, sau này vạn dặm xung quanh Thiên Ma Phong là cấm địa, kẻ nào tùy tiện bước vào, chém!”
Tất cả sinh linh ra khỏi thành từ sớm, trong nháy mắt lui ra ngoài phạm vi vạn dặm, ngẩng đầu nhìn Thiên Ma Phong khổng lồ trước mặt, cùng với những sinh linh chắc chắn đã bỏ mạng phía dưới, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đều bội phục sự quả quyết của bản thân!
“Quả nhiên, đối mặt với Ma Giáo chỉ có nghe lời mới bảo toàn được tính mạng!” Một sinh linh vui mừng nói.
Những sinh linh khác không phản bác, dù sao đây cũng là sự thật, chốc lát sau tất cả sinh linh vây xem đều rời đi, chẳng qua cũng mang theo một truyền thuyết!
“Ngươi có biết không, Chu ma đầu kia căn bản không phải người, mà là Ma Thần chuyển thế, duỗi tay là có thể bắt nhật nguyệt!”
Truyền thuyết tương tự ngày càng nhiều, nhưng tóm lại là Chu ma đầu tuyệt đối không thể trêu chọc, lời của hắn bất kể đúng sai, đều phải nghe theo, nếu không chỉ có một con đường chết!
Mà lúc này, ở vị trí trung tâm Dương Châu!
Chín ngọn tiên sơn khổng lồ nối liền với nhau, ngọn nào cũng cao hơn Thiên Ma Phong, có thể thấy được tông môn này cường đại!
Nơi đây chính là tông môn đỉnh cấp của Dương Châu, Cửu Đỉnh Tông! Tông môn của Thiên Vận chi tử Triệu Lập!
Nguyên Dương Phong thuộc Cửu Đỉnh Tông, mà Cửu Đỉnh Tông có tất cả chín ngọn núi lớn. Mỗi ngọn núi đều do một vị Phong chủ cai quản, đồng thời cũng có một vị Thánh Tử!
Có nghĩa là, Cửu Đỉnh Tông có đến chín vị Thánh Tử. Triệu Lập chính là Thánh Tử của Nguyên Dương Phong! Lúc này, khắp Nguyên Dương Phong vô cùng náo nhiệt, yến tiệc linh đình, vô số sinh linh thiên kiêu cụng ly chúc mừng!
Hôm nay là ngày đại hỉ của Thánh Tử Nguyên Dương Phong - Triệu Lập và nữ đệ tử thân truyền của Thiên Âm Phong Chủ - Tô Kỳ!
“Triệu Lập này quả là lợi hại! Vào tông môn chưa được mấy năm, dựa vào cảnh giới Đại La đã trở thành Thánh Tử, hiện tại lại đạt đến Bán Thánh cửu trọng!”
“Phải đấy! Hai ngày trước còn đánh bại Thánh Tử của Thiên Trụ Phong, ta thấy sau này hắn rất có thể sẽ trở thành Tông chủ!”
“Người ta thiên phú hơn người thì biết làm sao? Tùy tiện mang về một nữ hồ ly cũng được Thiên Âm Phong Chủ thu làm đệ tử thân truyền!”
Trong lời bàn tán tràn đầy sự ngưỡng mộ!
Giữa yến tiệc là một nam tử mặc hỷ phục, chính là Triệu Lập. Hắn mặt mày rạng rỡ, liên tục gật đầu với những lời chúc tụng xung quanh, ai mời rượu không từ chối!
Đến tận nửa đêm, tiễn khách xong, Triệu Lập vội vã vào phòng tân hôn. Sau nghi thức đơn giản, hắn vén khăn voan của Tô Kỳ lên.
“Kỳ Nhi, nàng thật đẹp! Từ nay về sau, nàng chính là thê tử của Triệu Lập ta!”
Tô Kỳ e lệ gật đầu, nhưng trong mắt thoáng nét lo âu.
“Triệu Lập, thiếp đã truyền tin thành hôn cho phụ vương, nhưng chưa nhận được hồi âm!”
Triệu Lập nhíu mày,“Kỳ Nhi, nàng đừng lo. Phụ vương nàng tu vi cao cường, ở Bắc Cương không ai dám động đến ông ấy đâu!”
Thấy vẻ lo lắng trên mặt Tô Kỳ biến mất, hắn vội vàng xoa tay, đẩy nàng ngã xuống giường, sau đó lao đến như hổ đói, muốn hoàn thành chuyện vui vẻ nhất đời người!
Ầm!
Căn phòng đột nhiên rung chuyển. Triệu Lập lập tức bật dậy, trong mắt tràn đầy phẫn nộ. Kẻ nào dám quấy rầy hắn vào lúc này? Hắn mặc vội y phục, tức giận bước ra ngoài!
Nhìn ra phía ngoài, đồng tử Triệu Lập co rút. Kẻ đến chính là Dương Tử Minh - Thánh Tử Thiên Trụ Phong mà hắn vừa đánh bại cách đây không lâu!
“Triệu Lập, ta đến đây náo động phòng một chút, không quấy rầy ngươi chứ?”
Dương Tử Minh cười khẩy, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo vô cùng!
Triệu Lập nhìn hắn, biết y đến để gây chuyện, trả thù, liền gầm lên giận dữ, trường kiếm trong tay chớp lóe, chém tới!
Hai bóng người trên không trung kịch liệt giao chiến. Một canh giờ sau, Dương Tử Minh phun ra một ngụm máu tươi, nhìn Triệu Lập bằng ánh mắt âm hiểm rồi bay đi!
Triệu Lập tức giận mắng chửi vài câu, sau khi bình tĩnh lại, hắn trở về phòng tân hôn. Nhìn Tô Kỳ e lệ, hắn không nhịn được nữa, gầm lên một tiếng, nhào tới, định ‘đánh nhanh thắng nhanh’!
“Thánh Tử! Thánh Tử! Mau mở cửa, có việc gấp!”
Âm thanh vang lên đột ngột khiến Triệu Lập giật mình, ‘tiểu đệ đệ’ lập tức ‘xìu’ xuống. Hắn nhìn ra cửa bằng ánh mắt đầy cừu hận!
Phi thân mở cửa, Triệu Lập gầm lên:
“Ngươi muốn chết sao? Ngươi không biết ta đang làm gì à?”
Ngoài cửa là một đệ tử Nguyên Dương Phong, nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của Triệu Lập, hắn ta lúng túng giải thích: “Thánh Tử, người nhà của Tô Kỳ sư tỷ đến, nói là có chuyện cực kỳ gấp muốn bẩm báo!”