Chương 388: Linh hồn lực tăng cường 2
Trong mắt Chu Khung hiện lên vẻ lạnh lùng!
Hắn đoán đúng rồi, Thiên Hồn Điện này rõ ràng là một hồi khảo nghiệm nhằm vào linh hồn, trước kia rất có thể là nơi tu luyện của một thế lực lớn nào đó!
Thông qua việc vượt ải ở đây, cường hóa linh hồn của mình!
Lúc này, đại đa số kỹ năng của Chu Khung ở trạng thái linh hồn đều không thể sử dụng, đây cũng là nguyên nhân mà cây liễu kia không để Chu Khung vào mắt!
Bởi vì Thiên Hồn Điện này là thế giới hồn phách, chỉ có hồn kỹ đặc thù mới có thể sử dụng được ở nơi đây!
Tuy nhiên, mọi thứ đều có ngoại lệ!
Mà Chu Khung chính là kẻ dị loại phá vỡ quy tắc đó!
“Bổn tọa muốn xem xem, ngươi có bản lĩnh gì!” Chu Khung lạnh lùng nhìn cây liễu một cái!
Thần Ma Nhãn ở mi tâm phát ra ánh sáng, một vòng đen xuất hiện trong tay, đánh thẳng về phía cây liễu!
Rầm!!!
Thần Ma Hoàn nhanh chóng chia thành trăm, trăm thành ngàn, trong nháy mắt khắp trời đều là Thần Ma Hoàn, từ bốn phương tám hướng điên cuồng đánh về phía cây liễu khổng lồ!
Rầm! Rầm! Rầm!
Công kích khủng khiếp điên cuồng nổ vang, đánh cho không gian cũng hóa thành hư vô!
“Sao có thể như vậy, trạng thái linh hồn của ngươi làm sao có thể sử dụng binh khí, điều này không thể nào…”
“A… Đây là Hồn khí, sao ngươi có thể có Hồn khí… Ngay cả trong Thiên Hồn Điện này không có mấy… A…”
Cành cây liễu liều mạng chống cự Thần Ma Hoàn đầy trời, trong miệng phát ra tiếng gầm rú khủng khiếp!
“Dừng tay! Dừng tay! Dừng tay!”
“Ngươi vượt qua ải rồi, mau dừng tay!”
Rầm!
Lại một tiếng nổ vang lên, vô số nhánh cây trực tiếp bị Thần Ma Hoàn oanh kích đến nổ tung!
Đồng thời, một cành cây trực tiếp ném nữ tử Hồ tộc cho Ninh Hương Thần!
Ông…!
Thần Ma Hoàn đầy trời nhanh chóng hợp thành một cái, bay về phía mi tâm Chu Khung!
Lúc này, Liễu Thụ mặt mang vẻ sợ hãi nhìn Chu Khung, trong mắt lóe lên muôn vàn điều không thể tin nổi, đối phương vậy mà lại có binh khí linh hồn!
Vòng tròn màu đen kia thật đáng sợ, khiến hắn có một loại cảm giác cận kề cái chết!
Phải biết rằng linh hồn lực của hắn đã đạt đến cảnh giới Thánh Giả bát trọng, trong Thiên Hồn thế giới này, cho dù là cường giả Thánh Giả thập trọng bình thường, nếu như không có hồn kỹ không phải là đối thủ của hắn!
Hơn nữa, với quy tắc của Thiên Hồn thế giới, căn bản sẽ không xuất hiện chuyện người xông cửa ải có linh hồn lực mạnh hơn người thủ quan!
Nói cách khác, linh hồn lực của Chu Khung nhiều nhất chỉ ở khoảng Thánh Giả thập trọng, vậy mà lại có thể khiến hắn sợ hãi đến vậy!
Thật là nhân vật đáng sợ!
“Ngươi tên gì?”, Liễu Thụ hóa thành đại thụ, ung dung hỏi, trong giọng nói tràn ngập nghi hoặc cùng một tia sợ hãi!
“Bổn tọa Giáo chủ Ma Giáo, Chu Khung!”, Chu Khung nhìn Liễu Thụ, lạnh lùng nói, sâu trong mắt lóe lên một tia sáng quỷ dị!
Giáo chủ Ma Giáo!
“Chu Khung, ngươi đã thông quan thành công, đây là phần thưởng của ngươi, ngươi có thể tiến vào cửa tiếp theo!”, Liễu Thụ nhìn Chu Khung thật sâu, dường như muốn nhớ kỹ hắn, đồng thời ném ra một viên châu màu đen, đưa đến trước mặt Chu Khung!
Ầm!
Cự thụ Liễu Thụ dịch về phía sau một chút!
Vị trí dưới thân Liễu Thụ vừa rồi xuất hiện một vòng xoáy màu đen, chứng tỏ đó chính là thông đạo dẫn tới cửa ải tiếp theo!
Chu Khung nhìn viên ngọc màu đen trong tay, trực tiếp nuốt xuống!
Ông…!
Từng luồng lực lượng thần bí từ trong cơ thể tản ra, đồng thời, hồn phách lực của Chu Khung không ngừng tăng cường!
Sau hai hơi thở, viên ngọc trong cơ thể hóa thành hư vô!
Đồng thời, Chu Khung có thể cảm nhận được hồn phách lực của mình tăng cường khoảng một phần trăm!
Mặc dù không nhiều, nhưng phải biết rằng hồn phách lực là thứ cực kỳ khó tu luyện!
Rất nhiều tuyệt thế thiên kiêu chuyên tâm tu luyện trăm năm e rằng cũng chỉ có thể tăng lên được chừng này!
Thiên Hồn Điện này quả nhiên quỷ dị, cơ duyên cũng thật bất phàm!
Chu Khung nhìn về phía cự thụ Liễu Thụ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà dị. Lúc này, thân thể Liễu Thụ có phần hư ảo, rõ ràng viên ngọc vừa rồi chính là từ trên người hắn tách ra!
Một viên ngọc đã có thể tăng lên một phần trăm hồn phách lực!
Xem ra, thế giới hồn phách này thật sự là một khối bảo địa!
Lúc này, Liễu Thụ nhìn Chu Khung không muốn rời đi, cùng với ánh mắt tham lam của hắn nhìn về phía mình, trong lòng không khỏi run lên!
Dường như đã dự liệu được chuyện chẳng lành sắp xảy ra!
“Cái này… Chu Khung, Chu giáo chủ, ngươi có thể tiến vào cửa tiếp theo rồi!”, Liễu Thụ có phần thấp thỏm nói, nhánh cây còn chỉ về phía thông đạo bên dưới!
Rống!!!
Chu Khung đột nhiên phát ra một tiếng gầm giận dữ, thân thể bắt đầu biến hóa không ngừng, hình thể không ngừng tăng cao, đỉnh đầu mọc ra hai cái sừng, hai mắt trở nên đỏ tươi, toàn thân xuất hiện áo giáp màu đỏ như máu, bên trên còn khắc những phù văn quỷ dị!