Chương 403: Quyết định của Diệp Trần 1
“Bây giờ chỉ còn lại trăm tên thiên kiêu này, chư vị thử đoán xem ai có thể giành được vị trí đầu tiên trong cuộc thi này!”
“Ta thấy chắc là La Mẫn, nàng ấy là một trong số ít nữ hoàng tử của Đông Vực…”
“Chưa chắc đâu, ta đoán…” Một tên dị tộc chưa nói dứt lời, bỗng nhiên im bặt, kinh ngạc nhìn về phía trung tâm quảng trường!
Ầm!
Chỉ thấy La Mẫn đang ngồi xếp bằng trong vòng sáng bỗng mở mắt, sải bước đi ra, vẻ mặt thích thú nhìn khắp quảng trường!
“Sao nàng ta lại ra trước, trăm tên thiên kiêu khác vẫn chưa thấy ai ra ngoài!”
“Ai mà biết được, với tu vi của nàng ta chắc chắn có thể kiên trì đến cuối cùng!”
Phụt!
Chỉ thấy một tên thiên kiêu Hổ tộc ở giữa quảng trường phun ra một ngụm máu lớn, khí tức trong nháy mắt đã biến mất hơn phân nửa, lập tức bị vòng sáng đưa ra ngoài!
Một nam tử ăn mặc như thị vệ vội vàng chạy đến bên cạnh tên thiên kiêu, liên tục nhét đan dược vào miệng hắn, đáng tiếc là chưa đầy mười hơi thở, tên thiên kiêu Hổ tộc này đã bỏ mạng!
Hơn phân nửa linh hồn bị diệt, tỷ lệ sống sót vô cùng mong manh!
Tuy nhiên, những sinh linh vây xem cũng chẳng mấy ngạc nhiên, bởi vì tình huống thế này mấy ngày nay vẫn thường xảy ra, chẳng có gì to tát!
Hơn trăm tên thiên kiêu đỉnh tiêm, chết một người thì đã sao!
Chỉ cần không phải toàn bộ…
Phốc! Phốc! Phốc phốc!
Chỉ thấy đông đảo thiên kiêu ngồi xếp bằng giữa quảng trường như đã bàn bạc đâu vào đấy, người người đều cuồng loạn thổ huyết!
Ban đầu chỉ lác đác vài người, sau đó là vài chục, rồi đến cả trăm!
Chỉ trong nháy mắt, hơn trăm thiên kiêu đều bị hào quang đưa ra khỏi quảng trường, ngã lăn ra đất, khí tức yếu ớt!
Vô số thị vệ lập tức lao đến trước mặt thiên kiêu của mình, điên cuồng nhét linh dược vào miệng bọn họ!
Đáng tiếc, phần lớn thiên kiêu đều không thể gắng gượng, khí tức hoàn toàn tiêu tán, bỏ mạng ngay tại chỗ!
Chỉ còn lại mười mấy thiên kiêu miễn cưỡng ổn định được hơi thở, nhưng muốn khôi phục ý thức e là nan giải!
Kim Sí Đại Bằng cố gắng mở mắt, yếu ớt nói: “Mau… đưa ta… Về… Về…”
Lời còn chưa dứt, hắn đã rơi vào hôn mê!
Vút! Vút! Vút!
Vô số thị vệ vội vàng ôm thiên kiêu của mình rời đi, bởi cho dù còn sống thì trạng thái của bọn họ không duy trì được bao lâu, phải lập tức quay về gia tộc, dùng đến cả nội tình để chữa trị!
Phải đợi đến khi đám thị vệ rời đi được nửa khắc đồng hồ!
Tất cả mọi người mới như bừng tỉnh, đều trố mắt nhìn trung tâm quảng trường!
Giờ phút này, ngoài đám người Ma Giáo, trung tâm quảng trường chỉ còn lại Hùng Kế Bảo và Sở Hùng!
“Chuyện gì thế này, sao bỗng dưng hồn thể của đám thiên kiêu đều bị diệt sạch!?”
“Phải đấy, ngay cả Kim Sí Đại Bằng cũng thoi thóp, rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì…”
“Ta có một suy đoán táo bạo, tuy chưa chắc đã chín chắn, nhưng có lẽ là đúng…” Một thiên kiêu dị tộc chậm rãi lên tiếng, ánh mắt về phía phía Chu Khung đang ngồi trên ghế Ma Long ở trung tâm quảng trường!
Những người khác đều hiểu ẩn ý trong lời nói của hắn!
Đó chính là Chu ma đầu kia đã ra tay tiêu diệt hồn thể của tất cả thiên kiêu bên trong Thiên Hồn Điện!
Nếu không, sao có thể trùng hợp đến vậy, đám người Ma Giáo đều bình an vô sự, chỉ có đám thiên kiêu là mất mạng!
Hơn nữa, chuyện này cũng rất phù hợp với tính cách của Chu ma đầu!
Tất cả thiên kiêu bỗng chốc đổ dồn ánh mắt về phía La Mẫn, mọi chuyện đều xảy ra sau khi nàng ta đi ra, chắc chắn nàng ta biết rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ là không ai dám hỏi nàng ta mà thôi!
Lúc này, nhìn đám thiên kiêu chết đi sống lại, trong mắt La Mẫn thoáng hiện ý cười may mắn. Quả nhiên, Chu ma đầu này cũng tựa như lời đồn, máu lạnh vô tình!
Nàng ta thầm nghĩ, nếu mình rời đi chậm một chút, e rằng kết cục cũng sẽ bi thảm như bọn họ, Chu ma đầu kia chắc chắn sẽ không nhân từ mà tha cho nàng ta!
Ùng…!
Một luồng chấn động truyền đến, đám người Ma Giáo và Hùng Kế Bảo đồng loạt mở mắt, sải bước đi ra!
Rầm!!!
Vừa ra khỏi Thiên Hồn Điện, tu vi của bốn người Liên Sinh bỗng chốc tăng vọt, Thánh Giả nhất trọng, Thánh Giả nhị trọng…!
Chưa đầy nửa khắc đồng hồ, Liên Sinh đã đột phá đến Thánh Giả ngũ trọng, Bạch Hạo Thiên, Trần Thư, Băng Ly cũng lần lượt đột phá đến Thánh Giả tứ trọng!
Đó chính là lợi ích mà linh hồn lực tăng cường mang lại!
Nhìn đám người Ma Giáo đột nhiên tăng vọt tu vi, mọi người đều muốn hỏi nhưng rồi lại thôi, một là không dám đắc tội Chu ma đầu, hai là lúc này Hùng Kế Bảo đang đứng bên cạnh đám người Ma Giáo, rõ ràng là cùng một phe!
Lúc này, trung tâm quảng trường chỉ còn lại Chu Khung và Sở Hùng!
Mọi người đều dồn mắt về phía Chu Khung, cho rằng lần tỷ thí này Chu Khung chắc chắn sẽ giành được hạng nhất, còn Sở Hùng, một kẻ chỉ có thể chạy trối chết dưới tay Chu ma đầu, chẳng ai trông mong gì vào hắn!