Chương 541: Chu Khung xông tam quan 1

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,480 lượt đọc

Chương 541: Chu Khung xông tam quan 1

Nếu như là người bình thường bị cỗ huyết sát này xâm nhập, sợ rằng sẽ lập tức mất đi lý trí, nhưng trước mặt động phủ chính là yêu nghiệt Ma đạo như Chu Khung và Ma Vô Đạo.

Ánh mắt Chu Khung lộ ra một tia khinh thường, mang theo Ma Vô Đạo trực tiếp đi vào trong động phủ.

Đập vào mắt là một tấm bia đá màu đen!

Phía trên viết:

Bản đế, Ma Đạo Sát Đế, Đế Thiên, sinh ra ở Đông Vực, tu luyện Ma đạo mấy vạn năm, nhưng con đường phía trước của Đông Vực đã cạn kiệt, sau đó bất đắc dĩ đi Trung Vực tu hành, cuối cùng thành tựu Đế Giả Đại Đạo.

Nay người trong Ma đạo, nếu tiến vào động phủ của bản đế, xông qua ba cửa ải, có thể được truyền thừa, cũng có thể trở thành đệ tử thân truyền của bản đế, tiến vào Trung Vực.

Chu Khung nhìn bia đá, trong mắt lóe lên một tia quang mang, tên Sát Đế này lại là sinh linh Đông Vực, sau khi tiến vào Trung Vực mới thành Đế, thật thú vị.

Không hề dừng lại, Chu Khung mang theo Ma Vô Đạo nhanh chóng vượt qua tấm bia đá, đi vào.

Động phủ rất lớn, ước chừng qua một nén hương, trước mặt hai người Chu Khung đột nhiên lại xuất hiện một tấm bia đá, bên trên viết.

Cửa thứ nhất: Dũng Khí Quan

Kháng cự tâm ma của mình, diệt trừ trăm tên Huyết Thú khủng khiếp có thể qua ải!

Sau đó tấm bia đá biến mất, thiên địa biến đổi!

Trước mắt Chu Khung lập tức đỏ như máu, vô số quái thú đỏ như máu xuất hiện, toàn thân quái thú rậm rạp chằng chịt toàn là con mắt, ngay cả trong miệng cũng có.

Trong tay mỗi một con Huyết Thú đều cầm một thi thể giống hệt Chu Khung, ném vào trong miệng, không ngừng nhai nuốt.

Bộ dáng khủng khiếp ngay cả người trong Ma đạo bình thường, chỉ sợ cũng sẽ sinh ra sợ hãi.

Nhưng lúc này sắc mặt Chu Khung vẫn lạnh như băng, khóe miệng khinh thường nhếch lên.

“Trông thật buồn nôn, nếu như trong thiên địa này thật sự có chủng tộc như lũ ngươi, bổn tọa nhất định tru diệt toàn bộ.”

Chu Khung nhìn đông đảo huyết thú phía trước lạnh lùng nói, một quyền đánh ra.

Thiên Phạt Lôi Quyền!

Lôi quang vô tận chợt lóe lên, một đạo lôi trụ oanh kích thẳng về phía bầy huyết thú!

Ầm ầm!

Một tiếng nổ vang trời, toàn bộ huyết thú đều hóa thành tro bụi!

Thiên địa xoay chuyển, trước mắt Chu Khung lại hiện ra động phủ, mà lúc này Ma Vô Đạo vẫn nhắm mắt như trước.

Chưa đầy năm hơi thở!

Ma Vô Đạo chậm rãi mở mắt, vẻ mặt áy náy nói với Chu Khung:

“Làm chậm trễ thời gian của Giáo chủ rồi.”

Cảnh tượng này may là Ma Đạo Sát Đế không thấy, nếu không e rằng sẽ phải mắng té tát, lúc y thiết kế cửa ải này, vốn định trong vòng một ngày mà vượt qua được mới tính là thành công.

Thế mà hai người Chu Khung thì sao?

Một người chưa đầy một hơi thở đã xong!

Một kẻ khác mất tận sáu hơi thở, vậy mà còn bày ra vẻ mặt áy náy!

Cảnh này nhìn thế nào cũng thấy chướng mắt, người không biết còn tưởng trận pháp này của y thiết kế có vấn đề!

“Không sao!”

Chu Khung phẩy tay, dẫn Ma Vô Đạo tiếp tục đi vào trong động phủ.

Không lâu sau, bia đá thứ hai đã xuất hiện!

Cửa ải thứ hai: Tâm Quan

Kẻ tu Ma đạo, không thể bị sắc đẹp mê hoặc, phải dạo bước giữa rừng hoa mà không dính một chiếc lá.

Từ chối mọi mỹ nữ quyến rũ, có thể qua ải!

Lúc này, sâu trong động phủ, một pho tượng sừng sững, dung nhan lạnh lùng, cả người khoác Huyết Khải, khí tức ma diễm tỏa ra khiến người ta không khỏi kinh hãi.

Vù…!

Bên trong pho tượng bỗng xuất hiện một tia dao động, tiếp theo là một giọng nói vang lên:

“Lại có kẻ tiến vào truyền thừa, lẽ nào đã đến lúc?”

Giọng nói đầy vẻ nghi hoặc, ngay sau đó, một luồng thần niệm khủng khiếp từ trong pho tượng tỏa ra, nhanh chóng dò xét vị trí cửa ải thứ hai!

Chỉ thấy nơi thần niệm bao phủ, trong một thế giới tuyệt đẹp, một tuyệt sắc giai nhân với thân hình nóng bỏng đang đứng trước mặt Chu Khung.

“Công tử, thiếp thân ở ngay đây, công tử muốn làm gì thiếp thân cũng chiều.”

“Thật chứ?” Chu Khung nhìn mỹ nhân trước mặt, khóe môi nhếch lên nụ cười đầy tà khí.

“Đúng vậy, công tử, mau lại đây, thiếp thân chờ không nổi nữa rồi.” Mỹ nhân nhìn nụ cười trên mặt Chu Khung, vội vàng nói, đồng thời cởi bỏ lớp áo khoác ngoài.

Bên trong chỉ còn lại lớp sa mỏng, thân hình hoàn mỹ ẩn hiện trước mắt Chu Khung.

Người ta nói quả không sai, lúc nữ nhân quyến rũ nhất không phải là lúc lõa thể, mà chính là lúc ẩn hiện như thế này.

Chu Khung nhìn mỹ nữ cởi y phục, nụ cười tà ác trên mặt càng thêm phần khoái ý!

Khiến ý niệm trên không trung phải thở dài, ung dung nói:

“Haiz, vốn tưởng là một mầm mống Ma đạo, không ngờ lại tham luyến sắc dục, kẻ như vậy chú định không tu thành đại đạo.”

“Ma đạo là Sát Phạt đạo, bất kể mỹ nữ có xinh đẹp nhường nào, không thể cản trở bước tiến của bản thân.”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right