Chương 101: y…Nữ Nhâ

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 2,194 lượt đọc

Chương 101: y…Nữ Nhâ

Lý Đại Đầu đuổi theo Trương viên ngoại đang rời khỏi phòng riêng, thì đột nhiên thấy rằng các vị khách nhân bên dưới cũng đang lần lượt rời đi. Tiểu nhị bận rộn cũng không cách nào giữ khách nhân lại.

Những người này đều hướng về phía đối diện, vội vàng chạy sang tửu lâu đang bốc ra mùi ớt thoang thoảng. Thực ra cũng có một số khách không thích ăn ớt lắm, nhưng vì lòng hiếu kỳ, lại thấy nhiều người ở đó, họ tự nhiên cũng muốn xem náo nhiệt.

Trong tình huống này, Lý Đại Đầu trơ mắt nhìn khách nhân rời đi, hắn xuất ra sức mạnh Bát Tí Na Tra cũng không thể giữ được khách nhân.

Chỉ có thể ở cửa giậm chân nhìn những khách nhân này tiến vào tửu lâu đối diện, mà trước cửa Liêu Ất mặc áo đen, như là cây cột đứng sừng sững ở đó.

Theo Lý Đại Đầu nghe nói, đó gọi là bảo an.

“Hừ, đi đi, đi đi, bực bội, phải đập nát cửa tiệm nhà các ngươi mới được.”

Không bao lâu, Tiểu Điệp chậm rãi từ đối diện đi tới, đứng trước mặt Lý Đại Đầu. Hai người đều là người làm ở Tô gia, trước đây đều biết nhau.

"Làm gì!" Lý Đại Đầu đột nhiên có cảm giác không tốt.

“Chưởng quầy, xin cho mượn vài cái ghế của quán ông với, quán bọn ta bán đắt quá, nên không đủ ghế dùng.”

Lý Đại Đầu hít vào một ngụm khí lạnh, tiểu nhị bên cạnh liền đem đầu cúi xuống, những lời này, là buổi sáng, hắn sai người đến nói.

“Cút, ta tuyệt đối sẽ không cho các ngươi mượn đâu!”

“Khônh cho mượn thì thôi, ông hét lớn như vậy để làm gì, dù sao thì các ngươi cũng đâu có buôn bán được gì.” Tiểu Điệp bĩu môi.

"y..." Một luồng khí lạnh xông đến, mắt của Lý Đại Đầu tối sầm lại, suýt nữa thì ngã lăn ra, mấy lời này, cũng là do hắn để tiểu nhị đi qua nói vào lúc sáng.

Liêu Giáp trở lại vào sáng hôm sau và mang một lá thư của Tô Anh cho Trình Đại Lôi.

Lúc đó, Trình Đại Lôi đang nghĩ cách nấu rượu, ở thời đại này không có rượu nóng, tức là rượu chưng cất mà chỉ có những loại rượu được ủ ở mức độ rất thấp. Trình Đại Lôi đương nhiên không biết nấu rượu, có lẽ hắn chỉ biết rằng chưng cất rượu cần có thêm một quy trình là nấu rượu. Thực ra hắn cũng không am hiểu các thao tác.

Tuy nhiên, đây không phải là vấn đề kỹ thuật, chỉ cần có những ý tưởng chung thì luôn có thể tìm ra được hướng giải quyết.

"Tình hình của nàng ấy có ổn chứ? Có nhắc gì đến ta không?”

"Cô ấy gửi đến một phong thư, nói ta phải đích thân giao cho Đại đương gia."

Trình Đại Lôi mở lá thư, mà bức thư do Tô Anh viết tự nhiên không giống với tiếng bản ngữ của Trình Đại Lôi. Tất cả đều là từ chi, hồ, giả, dã, bốn hoặc sáu hoặc tám câu.

Trong thư, Tô Anh đã cố gắng hết sức để bày tỏ lòng biết ơn của mình với Trình Đại Lôi. Nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng.

Sau đó có nhắc đến Liễu Chỉ. Nghe nói hai người không hẹn mà thành, ta rất vui vẻ, chúc các ngươi bách niên hảo hợp, bạch đầu giai lão, nếu như ngày nào đó có thể gặp Liễu muội muội, nhất định giáp mặt hỏi thăm. Mấy dòng về sau, cái gì mà đào tơ mơn mởn xinh tươi, nghi kỳ gia thất các loại, Trình Đại Lôi đọc xong cũng không hiểu có ý tứ gì.

Nhưng hắn cảm thấy có sát khí nhàn nhạt trong đó, đọc một hồi, mồ hôi liền lấm tấm trên trán. Làm sao Tô Anh biết về Liễu Chỉ? Tiểu Điệp chắc chắn đã bán đứng mình.

y…Nữ nhân…

Liêu Giáp nói: "Đại đương gia, ta còn mang về ba cái phong thư, bà chủ dặn dò, nếu như ngài có việc có thể cho viết thư cho cô ấy, để bồ câu đưa tin mang về."

Trình Đại Lôi đã từng mang về một vài con chim bồ câu đưa tin của Tô Anh trước đó, nhưng hiện tại Tô Anh đã chuyển nhà, chỉ sợ thả bồ câu đi sẽ đưa sai địa điểm. Cho nên mấy con chim lúc trước xem như vô dụng.

“Đem bút mực đến đây, để ta viết một vài phong thư.”

Trình Đại Lôi vẩy một ít mực, viết rồng viết rắn, sau khi viết xong bức thư, hắn thả chim bồ câu bay.

Sau đó vỗ vai Liêu Liêu Giáp: "Cảm ơn ngươi đã vất vả trở về một chuyến, mang mấy con chim bồ câu ở sơn trại theo, nhớ, nếu bên đó có tình huống gì khẩn cấp, thì phải ngay lập tức báo cho ta.”

Thành Lạc Diệp cách núi Thanh Ngưu khoảng năm mươi dặm, nếu đi nhanh về nhanh thì có thể đi về trong ngày. Tuy nhiên, lần trước hắn đại náo nhà họ Hoàng, để lộ dung nhan thật, hiện tại trong thành đều đang truy nã hắn. Do đó, mới không thể vào thành nhìn một chút, hắn thật ra rất muốn gặp Tô Anh.

"Đại đương gia phân phó, ta tự nhiên không có vấn đề gì, chỉ là... Đại đương gia, vì cái gì không trực tiếp để ta đem thư về.”

"Cái này..." Vẻ mặt của Trình Đại Lôi đông cứng lại, hắn xấu hổ một hồi, vỗ vai Liêu Giáp: "Câu hỏi của ngươi, thật đúng là, haha, thật là..."

Nhìn theo hướng đàn bồ câu bay mất hút trên bầu trời, Trình Đại Lôi tự nghĩ hôm nay chắc là ngày Tửu lâu của Tô Anh khai trương, mà hắn cũng không biết tình hình bên đó có tiến triển tốt hay không.

Chim bồ câu đưa tin bay vút lên trời cao, biến mất ở đáy mắt, xuyên qua mây trắng, trước mắt hiện ra một tòa thành.

Tô Anh bận rộn cả ngày, buổi tối đóng cửa mới phát hiện ra chim bồ câu đưa tin đã trở về.

Trong tiệm có tiểu nhị, bếp sau có Tôn Cửu chỉ huy, kỳ thực, bà chủ như cô cũng không tính là bận rộn gì.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right