Chương 114: Triệu Hoá

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 4,653 lượt đọc

Chương 114: Triệu Hoá

Đến xế chiều, khách nhân trong tửu lâu mới thưa thớt bớt, lúc này, chưởng quầy từ bên ngoài dẫn mấy người đi vào hậu viện.

Người đi đầu là Trương viên ngoại, những người khác thì Tô Anh không hề biết. Cô vội vàng đeo khăn vải đen, đi ra ngoài cũng bọn họ nói chuyện.

Một phen khách sáo, Trương viên ngoại đi thẳng vào vấn đề: "Tô lão bản, vị này là bằng hữu của ta ở Thanh Châu, chuyên vận chuyển hàng hóa. Lần này tới là muốn hướng Tô lão bản thu mua một ít ớt.”

Tất cả ớt đều do Trình Đại Lôi trồng, Tô Anh cũng không nói rõ về chi tiết cụ thể, nên cô chỉ đáp ứng sẽ xem xét. Nhìn bộ dáng này của bọn họ, không chừng có thể ra giá cao.

Vừa vặn Tôn Cửu chuẩn bị trở về sơn trại, Tô Anh liền viết một phong thư, để hắn đem thư mang về cho Trình Đại Lôi.

………………….

Trong địa lao ở trại Cáp Mô

Đỗ Mậu nằm trên đống rơm, xung quanh là mấy vò rượu trống không, cằm râu xồm xoàm. Hắn hiện tại trên người không có sợi dây thừng, ăn no mặc ấm, nhưng muốn đi ra ngoài thì tuyệt đối không được.

Có tiếng bước chân tới gần, Đỗ Mậu hét lớn: "Mang rượu tới đây cho gia gia, dám chậm trễ, ta liền lấy đầu các ngươi.”

Khi quay đầu lại, hắn nhìn thấy Vu Cầu Nhiên, Cao Phi Báo đang đứng bên ngoài phòng giam.

Cao Phi Báo và Đỗ Mậu nhìn nhau, hai mắt mở to.

Đỗ Mậu có chút xấu hổ, dù sao hắn cũng là nhân vật số một, nhưng hiện tại lại bị nhốt trong ngục tối, lại còn bị người quen nhìn thấy.

Cao Phi Báo không thể tin rằng Đỗ Mậu, nhân vật nổi tiếng lại thực sự bị Trình Đại Lôi giam giữ. Nếu cái này là giả, Đỗ Mậu còn đang sờ sờ trước mặt hắn. Nhưng nếu điều này là sự thật thì Trình Đại Lôi đã làm như thế nào.

"Đỗ lão đại, là ngươi à?"

Đỗ Mậu hừ lạnh một tiếng, "Báo tử, ngươi có cần nói những lời này để làm nhục ta!"

Cao Phi Báo thở dài: "Ta sẽ quay về báo cho đại ca, để huynh ấy cầu tình, mong Trình đương gia thả ngươi ra.”

"Ngươi hỏi họ Trình xem, hắn có dám để cho ta đi không!"

Trình Đại Lôi mỉm cười, hắn thực sự không dám. Đỗ Mậu nói về danh tiếng có danh tiếng, nói về bản lĩnh, có bản lĩnh, mà mấu chốt là hắn vẫn có đầu óc. Nếu đem hắn ta thả ra ngoài, mang một đám ác nhân đến đây thì khẳng định người đầu tiên bị tính sổ sẽ là mình. Trình Đại Lôi cũng không có bản lĩnh bắt hắn lại lần nữa.

Cao Phi Báo cùng Vu Cầu Nhiên nhìn Trình Đại Lôi, ngoài sự hoài nghi, trong mắt họ còn có sự sợ hãi.

Ban đầu còn muốn cao cao tại thượng, chờ trò cười của Trình Đại Lôi, sau cùng thì bố thí mà giúp hắn một chút, kết quả người ta đã đem người bắt trở lại. Vô luận hắn làm được bằng cách nào, thì đều làm cho người khác hoảng sợ.

Đô, thu 19 giá trị hoảng sợ….

Đô, thu 21 giá trị hoảng sợ…

Trình Đại Lôi mắt sáng lên, hiện tại giá trị hoảng sợ của hắn là 20.000, cho nên hắn có thể trực tiếp rút ra hai lần.

Khi bước ra khỏi địa lao, Cao Phi Báo hồn bay phách tán, sau cùng nhịn không được hỏi ra

"Trình đương gia, ngươi làm như thế nào?"

Trình Đại Lôi cũng không nói, hắn biết thời đại này thông tin bị phong tỏa, nhưng không ngờ lại bị phong tỏa đến mức độ như vậy, hắn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra xung quanh. Nhìn ánh mắt háo hức của Vu Cầu Nhiên cùng Cao Phi Báo, Trình Đại Lôi tự nghĩ, ta nên nói gì cho các ngươi biết đây.

Cuối cùng, Trình Đại Lôi vỗ vai Cao Phi Báo và nói một tràng.

“Học nhiều, đọc nhiều, ít uống nước lạnh, tắm rửa nhiều hơn.”

Cao Phi Báo cùng Vu Cầu Nhiên hồn bay phách tán rời khỏi trại Cáp Mô, còn Trình Đại Lôi thì không quan tâm lắm đến những gì họ nghĩ.

Ngay sau khi họ rời đi, Trình Đại Lôi quay trở lại phòng. Rửa tay lau mặt, thắp hương tắm rửa, trong miệng thầm lẩm bẩm: Nếu thoát khỏi xui xẻo, có thể cải mệnh.

Kể từ khi bắt được Đỗ Mậu, Trình Đại Lôi đã tăng nhiều điểm hoảng sợ, mà cuối cùng cũng đã vượt qua mốc 20 ngàn, có thể được triệu hoán hai lần ở Điểm Tướng Đài.

Hắn mở giao diện hệ thống và tập trung vào hình ảnh của Điểm Tướng Đài.

Đô, trước mắt nắm giữ 20 ngàn giá trị hoảng sợ, phải chăng đã muốn lựa chọn triệu hoán?

Đô, Điểm Tướng Đài sơ cấp, mỗi triệu hoán tiêu hao 10 ngàn giá trị hoảng sợ, lập tức thu hoạch được 1 nhân vật từ hỏng bét đến phẩm chất ưu tú.

Đô, mỗi 100 ngàn giá trị hoảng sợ, liên tục triệu hoán 11 lần, tất nhiên thu hoạch được 1 phẩm chất ưu tú.

Trình Đại Lôi hít một hơi thật sâu và nói thầm: "Rút…”

Trình Đại Lôi không chịu nữa, choáng váng khi nhận thấy thông tin nhắc cuối cùng của hệ thống.

Không ngờ hệ thống vẫn mang đến một trò chơi như vậy, giống như kiểu chia bài vô lương tâm.

Trình Đại Lôi nghĩ trong lòng rằng bây giờ Điểm Tướng Đài chỉ là sơ cấp, mà tỷ lệ rơi ra phẩm chất ưu tú tự nhiên cũng thấp, điều này thực sự có thể hiểu được. Nếu đợi nâng cấp trong tương lai, đương nhiên có thể nhận được đẳng cấp cao hơn, nhưng giá trị hoảng sợ mà nó tiêu thụ chắc chắn sẽ càng cao.

Do đó, nếu 20 nghìn điểm hoảng sợ được rút xuống, khả năng cao đó là chất lượng phổ thông, hoặc trực tiếp có thể là hỏng bét. Dạng này, chẳng qua là thêm hai người bạn nhỏ vào sơn trại.

Để được an toàn, Trình Đại Lôi nên kiên nhẫn, mà sau khi tích lũy được 100 ngàn điểm hoảng sợ, hắn sẽ rút 10 cái liên tiếp.

Bằng cách này, có thể tiết kiệm tới 10.000 điểm và thứ hai chắc chắn sẽ có thể rút ra một đẳng cấp ưu tú. Giống như Lâm Thiếu Vũ và Tôn Cửu, cho dù hắn có là một thợ may ưu tú, thì cũng có thể nâng cao sức mạnh của sơn trại.

Tuy nhiên, thật vất vả mới tích lũy được 20 ngàn điểm, nếu nhịn không rút, thật sự là một loại tra tấn.

Ai…

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right