Chương 124: Kiêu Ngạo Như Thế

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,291 lượt đọc

Chương 124: Kiêu Ngạo Như Thế

Hắn là một người có đôi mắt mọc trên đỉnh đầu, ngoại trừ Lưu Bi, không có một người nào lọt vào mắt xanh của hắn. Đứng trước mặt hắn, Trình Đại Lôi luôn cảm thấy thấp bé.

Ngươi nói nếu là Quan Nhị Gia thật, thì tính khí như vậy cũng không nói a. Lúc đó, ta liền tâm phục khẩu phục cho ngươi dẫn ngựa…Đại khái ý của Trình Đại Lôi bây giờ chính là, Nhị gia còn chưa đủ tư cách dẫn ngựa nha.

Nhưng suy cho cùng, hắn ta cũng chỉ là một phiên bản thu nhỏ, bằng Trình Đại Lôi hiện tại cũng có thể đánh ngã hắn a. Nhưng ngươi lại có loại tính khí này, thật sự đáng ăn đòn.

Nhưng Trình Đại Lôi không thể đánh hắn ta, mà còn phải tận lực nuông chiều, Quan Nhị Gia nếu như không có tính khí này, có lẽ cũng không có cách nào trở thành Quan Nhị Gia. Vì ngày sau, ngươi có thể trưởng thành một người có thể chém chết năm quan sáu tướng, uống rượu đánh nhau với Hoa Hùng Vân Trường quan. Được rồi, ta sẽ nhịn tất cả.

Lần này, Trình Đại Lôi chủ yếu muốn trò chuyện với Quan Ngư về kinh nghiệm huấn luyện quân sự mà hắn biết trong kiếp trước. Ví dụ như kỷ luật, phép tắc, tinh thần quân tử…Dù biết những điều này không nhiều, nhưng với kinh nghiệm hàng nghìn năm được nhân loại tích lũy qua vô số cuộc chiến, Trình Đại Lôi chỉ biết sơ sơ, nhưng như vậy cũng đủ dùng.

Đưa những thứ này cho Quan Ngư, có thể để hắn ta đột phá và đạt đến cấp độ ưu tú. Sau đó, hắn ta sẽ đóng một vai trò không tưởng trong tương lai.

Một người có giới hạn trên là phẩm chất truyền thuyết sẽ không quá khó để nâng cấp.

Phải nói khả năng tiếp thu của Quan Ngư rất mạnh, có thể rút ra suy luận về lời nói của Trình Đại Lôi, thậm chí có những điều Trình Đại Lôi chưa bao giờ nghĩ tới.

"Cái này…sao ba huynh đệ ngươi còn chưa luyện võ?"

"Đại ca của ta nói rằng võ phu ra trận, chẳng qua là đối đầu với một người, bọn ta một là không học, còn nếu muốn học thì phải học võ địch lại vạn người.”

Ôi, khoe khoang gì, bây giờ ngươi cũng chỉ ở mức phổ thông thôi.

“Vậy…Ít nhiều cũng nên học một chút đi, phòng thân cũng được mà” Trình Đại Lôi không còn cách nào khác ngoài việc nói tiếp.

“y… không có ai dạy.” Quan Ngư có chút tiếc nuối, tuy rằng rất tự cao tự đại, nhưng tùy tiện cũng có người đem mình đánh ngã, lúc ấy, một điểm kiêu ngạo cũng không thấy.

Đô, giai đoạn 3 của nhiệm vụ cướp áp trại phu nhân đã hoàn thành, điều kiện nhận thưởng là 1 lần rút thăm.

Đô, các điều kiện không đủ để kích hoạt nhiệm vụ giai đoạn thứ tư.

Vào lúc này, Trình Đại Lôi đột nhiên nhận được một lời nhắc của hệ thống. Tửu lâu của Tô Anh đã trở nên ổn định và ngày nào cũng đông khách, mà Tô Anh cũng đang có ý định mở một chi nhánh.

Bằng cách này, tửu lâu của Tô Anh đã trở thành tửu lâu số một ở thành Lạc Diệp, nhiệm vụ của mình xem ra đã hoàn thành.

Đô, có muốn rút thưởng bây giờ không?

"Rút thưởng..."

Trình Đại Lôi đáy lòng mặc niệm một tiếng, trong đầu, máy quay trứng lần nữa xuất hiện, lăn lông lốc xoay tròn, theo sát phía sau là một vật rơi xuống.

Đô, chúc mừng thu hoạch được một bản Đao Pháp Bí Tịch... Trình Đại Lôi không mất nhiều thời gian để lục cuốn Đao phổ từ trong phòng mình ra, mà lúc này Trình Đại Lôi liền choáng váng trước ba ký tự lớn trên trang bìa.

"Vô cực đao"

Vốn đã nghĩ rằng hệ thống sẽ thưởng cho Nhị gia xuân thu tám đao, nhưng tốc độ nâng cấp võ công trong cuộc sống của hắn không tốt như vậy. Phải nói rằng vẫn còn một khoảng cách giữa lý tưởng và thực tế.

Vô Cực đao, võ sư Lý Nghiêu Thần đã tạo ra đao phổ cho quân đội Tây Bắc, nhờ kiếm thuật này, chiến đấu với Tây Phong Khẩu, đội quân năm ấy của Tây Bắc đã nổi tiếng khắp thiên hạ.

Gậy tre của hệ thống quả thực vươn đủ xa, võ công thời Trung Hoa Dân Quốc sơ khai cũng lôi ra đến.

Trình Đại Lôi lật qua lật lại, thành thật mà nói thì hắn cũng không hiểu lắm, những chiêu thức và công thức trên làm hắn có chút hoa mắt.

Hắn đưa đao phổ cho Quan Ngư: "Đây, ngươi có hiểu không? Nếu không hiểu thì cứ hỏi?"

Quan Ngư đọc kỹ, nheo mắt thành một hàng: "Hiểu một chút, hiểu một chút."

À, ngươi cho rằng ngươi cùng họ với Gia Cát, Khổng Minh à...

Một lúc lâu sau, Quan Vũ khép sách lại, trầm ngâm nói: "Đây là bộ chiến đao pháp, không thích hợp với chiến mã, thật đáng tiếc."

Chà, qua loa lật một lần liền có thể nhìn ra những thứ này, không tệ à.

"Đại đương gia, không biết ngươi lấy quyển đao phổ này ở đâu?"

Trình Đại Lôi ngồi thẳng lưng: "Ngươi có biết võ công của ta từ đâu ra không?"

"Có nghe nói qua, tương truyền có thần tiên báo mộng…”

"Đúng vậy! Chính là thần tiên nhập mộng, truyền ta tám tám sáu tư lộ thần phủ, sắp không có địch nổi rồi." Trình Đại Lôi mỉm cười, xoa xoa cằm, tuy nhiên hắn lại không hề có ria mép: "Võ học trong thiên hạ, ta đều thuộc nằm lòng, huống chi chỉ là một quyền đao phổ nhỏ bé.”

"Vậy thì…Đại đương gia, có võ học nào lợi hại hơn chút không, đao pháp này truyền cho bọn họ còn được chứ với ta, thì đúng là có hơi đơn giản quá.”

"..."

Khi Trình Đại Lôi kiểm tra thông tin của Quan Ngư, hắn đã rất sửng sốt.

Tên: Quan Ngư (Tướng cướp phổ thông mới nhú)

Tuổi: 18

Kỹ năng: Huấn luyện binh lính, Vô cực đao

Thuộc tính ẩn: không có

Có thể vừa nhìn liền có thể thông thạo đao phổ, cho dù biết mình là thiên tài, cũng không cần biến thái như vậy.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right