Chương 131: Phái Người Đi Thám Thính

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 1,563 lượt đọc

Chương 131: Phái Người Đi Thám Thính

Cao Phi Báo cùng Tiểu Bạch Lang trong miệng phun ra hai cái tên khác nhau. Trình Đại Lôi trước khi đến đã điều tra qua tình huống trong thành Hắc Thạch, cũng biết về hai nhà đó.

Bọn họ đều là địa chủ ngoài thành, trong nhà có thanh niên cường tráng, về phần giàu có hay không, thật ra cũng không quan trọng. Là sơn tặc, hầu hết họ chỉ cướp của người giàu mà không làm gì người nghèo. Điều này đương nhiên không phải vì đạo đức nghề nghiệp, mà mấu chốt là người nghèo không có gì để cướp.

“Thật sự sẽ không đụng nhau, chúng ta lần này cũng không phải mua bán gì.”

"Vậy Trình đương gia đang chuẩn bị cướp nhà nào?”

"Thực ra, ta vẫn chưa xem xét."

"Trình đương gia, chúng ta đã thẳng thắng nói, còn ngươi cứ ấp a ấp úng, sẽ không phải trùng với bọn ta đi.” Cao Phi Báo.

"Chu gia, Lục gia…các ngươi không nghĩ là quá nhỏ sao?"

“Vậy thì nhà nào?” Cao Phi Báo lập tức hỏi.

“Chẳng lẽ là Vương gia?” Tiểu Bạch Lang.

Không quản Chu gia hay là Lữ gia, tất cả đều là địa chủ ngoài thành, nếu để Tiểu Bạch Lang cùng Cao Phi Báo vào thành, bọn họ cũng không dám. Mà Vương gia có chút khác biệt, là đại gia tộc trong thành.

"Vương gia...cũng hơi nhỏ.”

“Hay Cổ gia?” Tiểu Bạch Lang không tin nói: “Cổ gia là gia tộc đầu tiên ở thành Hắc Thạch, rất nhiều con cháu trong gia tộc đều nhận chức trong triều đình. Trình đương gia, nếu ngươi muốn động đến Cổ gia, ta khuyên ngươi nên suy nghĩ kỹ.”

Những gì Tiểu Bạch Sói nói đủ để chứng minh sức mạnh của gia tộc này ở thành Hắc Thạch. Trị an ở thời đại này không được tốt lắm, nhiều gia đình lớn đều nuôi thủ vệ ở hậu viện. Không thiếu Giang Hồ Hào Khách cùng đương tạm trú, cũng không thiếu cao thủ trong đó.

"Cổ gia à...vẫn nhỏ.”

Tiểu Bạch Lang cùng Cao Phi Báo đều không còn gì để nói. Cổ gia còn nhỏ, chẳng lẽ Trình Đại Lôi muốn đánh cướp Phủ Thành Chủ.

Chuyện cho tới bây giờ, Cao Phi Báo đã không muốn nói thêm với Trình Đại Lôi.

Một đêm như vậy, vội vàng trôi qua.

Đến ngày thứ hai trời còn chưa sáng, Cao Phi Báo cùng Tiểu Bạch Lang đã phái người đi. Bọn họ sẽ không động thủ vào buổi sáng, phần công tác ăn cướp này, là việc tốn thể lực, cũng là việc cần kỹ thuật. Hôm nay chỉ là phái người đi dò xét món ăn, chờ triệt để thăm dò rõ ràng tình huống của đối phương, về sau mới động thủ.

Trình Đại Lôi sau khi tỉnh lại, cũng đem người phái đi.

Bây giờ, trong miếu cũng chỉ còn lại có ba người Trình Đại Lôi, Tiểu Bạch Lang, Cao Phi Báo.

Tiểu Bạch Lang từ trong bao quần áo móc ra ba khỏa xúc xắc, lắc lắc nói: "Nhàn rỗi không có chuyện gì, chơi một chút không?”

"Đến." Cao Phi Báo lập tức đến hứng thú.

"Có gì vui, nếu thua, các ngươi có tiền đưa cho ta sao?" Trình Đại Lôi không có hứng thú với cờ bạc.

“Thua không tiền bồi, ta liền đem bản thân mình bồi vậy.”

Nữ thổ phỉ tiếng xấu lan xa, cũng không phải tiểu thư đài cát, ngược lại làm Trình Đại Lôi có chút xấu hổ.

"Chơi thì chơi, nếu cô thắng, ta cũng đền bản thân cho cô.”

Hạnh Hoa lĩnh cùng Phi Hổ trại kém đến mức chẳng thua gì Trình Đại Lôi. Cả ba người họ đã cá cược bằng rượu, luật chơi khác với ý tưởng của Trình Đại Lôi, ai thắng sẽ uống rượu.

Trình Đại Lôi tửu lượng yếu, nhưng Tiểu Bạch Lang lại là làm hắn giật nảy cả mình, một nữ nhân uống rượu như uống nước.

Cuối cùng, rượu trong túi của Trình Đại Lôi ngày càng ít đi. Nhìn thấy bộ dạng của Cao Phi Báo cùng Tiểu Bạch Lang đang uống rượu vui vẻ, Trình Đại Lôi tự hỏi liệu hai người họ có đang hợp tác để lừa mình uống rượu hay không.

Khi trời tối dần, hai nhóm người Hạnh Hoa lĩnh cùng Phi Hổ trại đã quay trở lại. Hai phe cùng ngựa tụ lại một chỗ, thì thào bàn luận chuyện gì đó.

Dự tính là kế hoạch cướp của, những hộ giàu có ở ngoài thành này thường kín cổng cao tường, muốn cướp nếu không lên kế hoạch tốt sẽ rất dễ bị người ta đánh gãy chân.

"Trình đương gia, đến bây giờ, mục tiêu của các ngươi là cái gì, có thể cho chúng ta biết hay không?" Cao Phi Báo hỏi một chút.

"Các ngươi bận bịu chuyện của các ngươi, đừng hỏi thăm linh tinh, chúng ta buôn bán đều là cơ mật." Trình Đại Lôi.

Lần này Trình Đại Lôi rất bí ẩn, không thể tránh khỏi việc Cao Phi Báo tò mò, nhưng Trình Đại Lôi không chịu nói thì hắn ta cũng không có cách nào.

Đến ngày hôm sau, Từ Thần Cơ và nhóm người của hắn mới quay lại miếu Thổ Đia.

"Mau tới đây uống một hớp rượu, trước ấm thân thể."

Thời tiết hôm nay lạnh đến mức Trình Đại Lôi không thể trụ vững trong ngôi miếu đổ nát, chưa kể mấy người vội vã đi lại cả ngày hôm nay.

"Đại đương gia, chúng ta ở trong thành một ngày, đã vẽ một bức bản đồ địa hình của thành Hắc Thạch."

"Ồ, mau đem ta xem một chút."

Từ Thần Cơ từ trong ngực lấy ra một sơ đồ phác thảo, phía trên vẽ tứ phía tường thành, Phủ Thành Chủ, cùng đường đi chủ yếu trong nội thành.

“Quân sư, không tồi, ta còn chưa biết ông có cái tài này.” Trình Đại Lôi không khỏi khen ngợi.

Từ Thần Cơ trên mặt ngượng ngùng: "Không phải ta vẽ ra."

"Ta đã sớm đoán được không phải ông, ai vẽ đây, không phải là Thiếu Vũ chứ, nhìn không ra, ngươi văn võ song toàn à!" Trình Đại Lôi.

"Ta cầm bút còn khó hơn cầm thương, sao có thể là ta được.”

"Vậy thì đó là…

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right