Chương 251: Phản Tặc

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 4,087 lượt đọc

Chương 251: Phản Tặc

Bên trong đại doanh của Nhung tộc.

Đỗ Mậu vùi mình ở trong lều, sau khi hắn gia nhập vào Man tộc, cũng không thu hoạch được đãi ngộ gì. Chỉ là miễn cưỡng cao hơn nô lệ một cấp, cùng mười mấy binh sĩ Nhung Tộc chen mình trong một cái liều, bị người khác khinh khỉnh, bị người ta chế nhạo.

Dù sao đối với một tên phản tặc, cũng không có bất luận sự tôn trọng gì.

"Ta đã nói, chớ có hành động thiếu suy nghĩ, vốn định đợi đến thời khắc mấu chốt, để cho ngươi lộ ra bản lĩnh thật sự, địa vị của chúng ta cũng có thể tùy theo mà được đề cao, thế nhưng là ngươi lại quá manh động." Một tên trẻ tuổi oán giận nói, hắn chính là người cùng Đỗ Mậu trốn thoát khỏi trại Cáp Mô trước đó, Mạnh Tử Vân.

Đỗ Mậu hừ lạnh một tiếng: "Dựa vào Man tộc, cũng phí công sức, ngày sau con cháu đều không thể ngóc đầu lên làm người được."

Mạnh Tử Vân khinh thường mỉm cười: "Man tộc thì làm sao, Đế Quốc lại như thế nào, ngươi bất quá chỉ là một kẻ xấu, ở Đế Quốc cũng không có ai coi trọng ngươi. Phản Tặc, phản Tặc lại như thế nào, năm đó hoàng thượng mới vừa lập quốc, không phải đều bị tất cả mọi người coi là Phản Tặc sao? Hiện tại một trăm hai mươi năm đi qua, ai còn nói Lý thị là Phản Tặc."

Đỗ Mậu nói tiếp: "Luận về tài ăn nói ta không bằng ngươi, ta chỉ là muốn tìm Trình Đại Lôi báo thù, chỉ cần giết Trình Đại Lôi, ta nhất định sẽ không lại Nhung tộc dù chỉ một ngày.”

"Ngươi đừng có quên, ban đầu là ta cứu ngươi."

"Ngươi..."

"Bất trung với đất nước bất trung, bất hiếu với phụ mẫu, mấy cái này ngươi cũng không cần nữa à?" Mạnh Tử Vân cười lạnh.

Đông đông đông.

Ba hồi trống vang lên, ngoài doanh trại đột nhiên truyền đến âm thanh chửi rủa.

"Đám cặn bã Nhung Tộc, Trình gia gia ở đây! Chán sống thì mau lăn ra đây, để còn nhanh chóng đi tìm cái chết, yên tâm, ta sẽ cho các ngươi chết một cách thống soái!”

Lại tới!

Đám người Nhung Tộc giật mình, đi theo Xích Mi ra khỏi doanh trại, chỉ thấy Trình Đại Lôi đơn thương độc mã, cưỡi ngựa ở nơi đó, diệu võ dương oai.

"Trình gia gia ba tuổi đã học nghệ, chín tuổi tinh thông, mười ba tuổi thiên hạ vô địch, một quyền đánh Nam sơn vào Viện Dưỡng Lão, một đá Bắc Hải lui về hoa viên, cho dù là tám mươi tuổi trở lên hay hài tử ba tuổi trở xuống, không ai có thể địch được một quyền của ta.”

"Bản Tướng Quân được thần tiên trong mộng truyền nghề, sư phụ là Nam Cực Tiên Ông, Thiên Bồng Nguyên Soái là sự đệ của ta, Thái Bạch Kim Tinh là huynh đệ kết bái, Bản Tướng Quân thổi ra một ngụm tiên khí liền có thể thổi các ngươi hồn phi phách tán, nếu thức thời, thì mau lăn ra đây.”

Một đám người bên Xích Mi đưa mắt nhìn nhau.

"Hắn đang làm cái gì?"

"Giống như là muốn cùng chúng ta đơn đấu."

"Lại tới." Xích Mi nhịn không được phất phất tay: "Ai đi ra giết hắn đi, đừng để hắn phiền ta.”

"Ta đi, ta đi!"

Một mảnh thanh âm nô nức tấp nập, vốn dĩ khi mọi người gặp Tần Man cùng Triệu Tử Long đều cảm thấy người làm thủ lĩnh như Trình Đại Lôi chắc hẵn sẽ rất mạnh. Thế nhưng, thông qua chuyện hôm nay, mọi người đều nhìn thấy, Trình Đại Lôi căn bản chính là cái giá áo túi cơm.

Sau cùng là Hốt Luật Hùng của Tiểu Sơn Bộ ra ứng chiến.

"A, tại sao là ngươi?" Trình Đại Lôi nói, giương một tay lên: "Hừ, trở về đi, ngươi còn chưa có tư cách cùng ta đối chiến, mau mau phái tên hán tử hôm qua ra đây, để cho ta cùng hắn giao đấu mấy ngàn hiệp.”

Hốt Luật Hùng tức giận đến oa oa thét lên, cái gì mà đại chiến mấy nghìn hiệp, ngươi cũng không sợ mệt chết sao.

"Ta chính là Hốt Luật Hùng, thủ lĩnh của Tiểu Sơn Bộ, cẩu tặc đi chết đi!"

"Thủ lĩnh của Tiểu Sơn Bộ..." Trình Đại Lôi trong lòng suy nghĩ một chút, có lẽ bắt hắn cũng đủ.

Hốt Luật Hùng vỗ mông ngựa chạy đến, tốc độ cực nhanh, Trình Đại Lôi nắm chặt búa, hướng trên đầu hắn bổ tới.

"Bổ đầu!"

"Móc lỗ tai!"

"Bẻ răng!"

Ba chiêu vừa nhanh vừa vội, chiêu thức xảo trá tai quái, Hốt Luật Hùng giật mình, người này quả nhiên có bản lĩnh, hóa ra hôm qua, hắn bị lừa gạt.

Trình Đại Lôi kỳ thực cũng chỉ có ba chiêu này, đánh xong liền nghỉ cơm, hắn chạm đến kiếm trên lưng, nhưng không dám rút kiếm. Hốt Luật Hùng dùng 1 cây đại chùy, một kiếm này vung ra, cũng không thể giết chết đối phương, nếu không cẩn thận còn bị người ta đem chùy đập gãy kiếm.

Trình Đại Lôi quay đầu ngựa, bỏ chạy.

Hốt Luật Hùng vốn dĩ nghĩ mình sẽ thua, nhưng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, liền thấy Trình Đại Lôi quay đầu bỏ chạy.

Hắn tức giận đến sôi người lên, vỗ mông ngựa đuổi theo.

"Cẩu tặc, chạy đi đâu!"

Ra roi thúc ngựa, đuổi đến vừa nhanh vừa vội, kỹ năng cưỡi ngựa của Trình Đại Lôi không bằng đối phương, mắt thấy đã có nguy cơ bị đuổi kịp.

Hốt Luật Hùng càng đuổi càng nhanh, nhất định phải đuổi kịp Trình Đại Lôi, đột nhiên, ngựa của Trình Đại Lôi tăng tốc, kéo dài khoảng cách với Hốt Luật Hùng.

Kỹ năng phụ của sấu mã: Bỏ trốn.

Cảm thấy mình có thể giết chết Trình Đại Lôi, Hốt Luật Hùng làm sao chịu từ bỏ, trong miệng oa oa kêu to, đuổi càng gấp hơn.

"Hốt Luật, trở về, chớ có đuổi tiếp!" Xích Mi kêu to, mắt thấy Hốt Luật Hùng đã chạy đến gần tầm bắn cung bên trong.

"Tần Man, Tử Long, sao còn chưa động thủ, chờ đến khi nào nữa!" Trình Đại Lôi lập tức kêu to.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right