Chương 294: Tạo Quan Hệ

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 1,382 lượt đọc

Chương 294: Tạo Quan Hệ

Trình Đại Lôi khẽ giật mình, phát hiện ba người đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lấy chính mình. Hắn bất đắc dĩ mở ra hai tay: "Chúng ta là trong sạch."

Ba người đồng thời lắc đầu.

Chính lúc này, Nhất Chi Đào chậm rãi đi đến, ôn uyển cười nói: "Biết là huynh đệ của đại ca đến, nô mạo muội tới kính chén rượu."

Nói xong, đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch, hướng đến chỗ ba người Từ Thần Cơ chúc câu "Vạn phúc", sau đó đến gần Trình Đại Lôi nói: "Hôm nay nô không quấy nhiễu đại ca uống rượu, ngày khác lúc đại ca vui vẻ, lại gọi nô đến bồi, nô một mực chờ đấy."

Ba người nhìn bóng hình Nhất Chi Đào chậm rãi chập chờn xinh đẹp, ánh mắt lại chuyển đến trên thân Trình Đại Lôi.

"Thật sự là trong sạch." Trình Đại Lôi vô tội nói: "Lúc trước có đại nhân vật muốn thân thể của nàng, nàng bị buộc đến đường cùng, nhờ quan hệ mới đến tìm ta. Một cái cô gái yếu đuối, lẻ loi hiu quạnh, ta cũng không thể trơ mắt nhìn.”

"Quan trọng vẫn là mỹ nhân." Từ Linh.

"Ừm, điểm này vẫn rất quan trọng." Trình Đại Lôi vô ý thức gật gật đầu, bỗng nhiên lại nói: "Thật sự là trong sạch."

Chính lúc này, Phi Thiên Cáp Mô ôm một vò rượu đi tới, nói: "Đại ca, đại ca, ta đây là cố ý lẻn vào Vương Phủ mang ra, mười tám năm hạnh hoa say, trên trời dưới đất chỉ có duy nhất một vò.”

"Người này là như thế nào?" Từ Thần Cơ.

"A, hắn gọi Bạch Phi Nguyên, từ nhỏ phụ mẫu đều mất, được một con vượn già trong núi nuôi dưỡng, 12 tuổi mới sống với người, sau đó thì làm phi tặc, có lần bị quan binh bắt, là ta cứu hắn. Ta nói cho hắn biết, thiết lập giữa người với người rất quan trọng…”

Bạch Phi Nguyên sau khi đi, mọi người lần lượt đến, tất cả người trong thành dưới đất này, phần lớn đều nhận được ân tình của Trình Đại Lôi.

"Phi Thiên Cáp Mô, Nhất Chi Đào." Từ Linh hơi lẩm bẩm: "Còn kém một Minh Ngọc công chúa, Minh Ngọc công chúa này, không phải lại có quan hệ với ngài đi?”

"Cái gì mà Minh Ngọc công chúa, ờ, các ngươi nói Uyển nhi à." Trình Đại Lôi nhấp rượu, bỗng nhiên ngẩn người: "Các ngươi đều dùng ánh mắt đó nhìn ta làm gì?”

…………..

"Nơi này là Trường An, ta đời đời kiếp kiếp đều sinh hoạt ở nơi này. Tửu lâu này là do tổ tiên truyền lại, gia phụ lại truyền cho ta, bây giờ nó đã ở trong tay ta được hai mươi năm.”

Trong ánh sáng lờ mờ, mơ hồ có thể nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông, cơ má căng lên, chậm rãi nói chuyện.

"Nửa tháng trước, quản gia của Tướng Phủ đến tửu lâu của ta, mua một con vịt quay, một vò Hoa Điêu, bốn món nhắm. Hoa Điêu uống hết, vịt quay chỉ ăn một nửa. Về đến nhà hắn liền bị bệnh, nói là vịt quay của tửu lâu có vấn đề, đòi ta bồi hắn một ngàn lượng."

"Vịt quay là do tổ phụ truyền thừa, người ở Trường An đều đã ăn vịt quay của nhà ta, nhưng chưa từng có ai xảy ra vấn đề. Ta bẩm báo quan phủ, Phủ Nha lại đóng cửa tiệm của ta. Ta nghe ngóng rất nhiều người, bọn họ đều nói ngươi có thể trợ giúp ta."

"Vì cái gì ngươi muốn tìm quan phủ trước, mà không phải tìm ta trước?"

Nam nhân ngồi đối diện sau bàn, trong bóng tối thấy không rõ mặt của hắn, trong ngực còn giống như ôm đồ vật, mèo hay là thỏ gì đó.

"Bây giờ ta tới tìm ngươi, ngươi cứ việc phân phó, ta nhất định làm theo, chỉ cầu ngươi nhất định phải giúp ta một chút, để những cẩu quan đó nhận được giáo huấn."

"Thật có lỗi, ta không giúp được ngươi."

Người ngồi trong bóng tối nói ra.

"Ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi." Nam nhân đứng lên, tay nhấn lấy cái bàn: "Trong toàn bộ thành Trường An này chỉ có ngươi có thể trợ giúp ta."

"Toàn Trường An này đều đã ăn vịt quay của nhà ngươi, nhưng mà ta còn chưa có ăn qua, hôm nay ngươi có chuyện đến cầu ta, nhưng lại không biết mang cho ta hai con vịt.”

"Ta quá gấp, chỉ hy vọng ngươi giúp ta chủ trì công đạo."

"Ngươi không có tôn trọng ta, coi ta thành ác bá, tội phạm giết người, mang theo bạc của ngươi đến, muốn ta giúp ngươi giết người. Ta biết, ngươi bán rượu kiếm tiền, cảm thấy luật pháp cùng quan phủ có thể bảo hộ ngươi, không muốn cùng loại người như ta dính líu quan hệ. Cho tới bây giờ, ngươi đến trước mặt ta, để ta giúp ngươi lấy lại công đạo, nhưng từ lúc ngươi ngồi xuống cho đến giờ, ngay cả một tiếng đại ca, cũng không thấy ngươi gọi.”

"Đại ca." Nam nhân cúi đầu xuống.

Trong bóng tối duỗi ra một bàn tay, vỗ nhè nhẹ lên bờ vai của hắn.

"Ta sẽ giúp ngươi chủ trì công đạo, ngày sau, ta có lẽ cũng gặp chút phiền phức, nhưng một ngày này có lẽ vĩnh viễn sẽ không đến, nhưng ta chỉ hy vọng lúc ta gặp phiền phức, ngươi cũng có thể giúp ta."

.............

Từ Thần Cơ, Tần Man, Từ Linh đứng ở bên tường, trợn mắt hốc mồm nhìn lấy một màn này.

Trong bóng tối Trình Đại Lôi đi tới: "Làm gì, tạo dựng mối quan hệ thật sự rất quan trọng biết không?”

Ba người vẫn ngẩn người ở đó, nhất thời chưa kịp phản ứng.

"A Hỉ, A Khổ." Trình Đại Lôi gọi một tiếng.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right