Chương 303: Xếp Hạng Nhất ??

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 2,566 lượt đọc

Chương 303: Xếp Hạng Nhất ??

Đám người lần lượt bước ra khỏi phòng thi, thái giám cung kính cầm hộp rời đi, bên trong có giấy thi của chính mình. Những thứ này đều sẽ được đưa đến trong cung, nghe nói tối nay để cho Minh Đế tự mình chấm bài thi.

Một mặt cho thấy Minh đế là một người siêng năng, mặt khác cũng cho thấy hắn không có người trọng dụng.

"Uy, đáp án của ngươi như thế nào?”

"Khó quá, khó quá, ta không biết trả lời ở đâu."

"Đúng, đúng, có quá nhiều câu trả lời, nhưng khó nhất vẫn là làm sao lý giải đề.”

Những người xung quanh bàn tán về chủ đề vừa rồi, đa số đều lắc đầu thở dài, Trình Đại Lôi khinh bỉ nhìn cảnh này: Ghét nhất mấy thứ dối trá cặn bã như các ngươi, mấy người lắc đầu nhiều nhất, thường sẽ có thành tích tốt nhất, mình tuyệt đối không thể trở thành người như bọn họ.

"Ngưu giáo úy." Bách Lý Thắng đột nhiên xuất hiện trước mặt Trình Đại Lôi, nói: "Chẳng hay Ngưu giáo úy trả lời như thế nào?”

Trình Đại Lôi nghĩ đến vừa rồi mình xem thường trong lòng, lập tức ngóc đầu lên nói: "Rất tốt."

"y...Vậy Ngưu giáo úy cảm thấy vấn đề này như thế nào?”

"Rất đơn giản a, chẳng khó khăn gì."

"y... Ngưu giáo úy thật đúng là, thật đúng là..."

Thật đúng là biết cách để làm cho người ta không thể nói tiếp, vốn dĩ Bách Lý Thắng muốn biểu đạt một chút quan tâm của trưởng quan đối với hạ quan, đáp án không trùng cũng không có vấn đề gì, về sau ngươi chính là tiểu đệ của ta, cho dù chết cũng đừng do dự.

Thật không nghĩ đến, Trình Đại Lôi trả lời ngay thẳng như thế, xem ra hắn không chỉ không biết quy củ quan trường, mà vấn đề nhận thực bản thân cũng rất có vấn đề.

"Chẳng hay Ngưu giáo úy giải quyết vấn đề như thế nào?”

Trình Đại Lôi duỗi lưng thẳng tắp, chậm rãi nói ra ba chữ: "Hồn của quân."

Cuộc trò chuyện ở đây đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, thân thể ở quan trường, nhưng ánh mặt lại dò xét mọi phía, ngươi ở chỗ khác nhổ một bãi nước miếng, liền bị người khác nhìn chằm chằm hồi lâu.

Mọi người đối với câu trả lời của Trình Đại Lôi, cũng chẳng thèm ngó tới, hừ, nhìn bộ dáng người này, sợ là nhận thức chữ cũng đã quá sức rồi, đây thật đúng là không biết trời cao đất rộng.

"Chẳng hay Ngưu giáo úy có thể đoán được vị trí lần này của mình không?" Tống Thiên Hàm hỏi.

"Điểm tối đa." Trình Đại Lôi hơi dừng lại: "Ờ, nếu về xếp hạng, xem như thứ nhất đi."

Ách...

Tất cả mọi người tự động cách xa Trình Đại Lôi một khoảng nhất định, người này có độc, đứng quá gần hắn, IQ nhất định sẽ bị kéo thấp.

Đến lúc buổi tối, liên quan tới chuyện hôm nay của Trình Đại Lôi, đều đã truyền ra ngoài, đối với một nhân vật như hắn, tất cả mọi người đều cảm thấy không hài lòng.

"Ha ha ha."

Trong phủ Tướng Quân, truyền đến tiếng cười lớn, một vị lão nhân nmặc y phục hàng ngày đang vỗ án cười to.

Đế Quốc có rất nhiều tướng quân, ngay cả Trình Đại Lôi cũng từng được phong làm du kỵ tướng quân. Mà khi mọi người chỉ nhắc đến một vị tướng quân, không thêm bất luận danh từ nào phía sau, thì thường chỉ chỉ một cái tên duy nhất của Đại Võ, Đại Tướng Uất Trì Ly.

"Đúng là không nghĩ tới, Ngưu Tam Cân này có thể thay ta xả giận.”

"Nghĩa phụ người không nhìn thấy đâu, khi ấy mặt của Tống Thiên Hàm đều tái mét. Mà hắn còn nói, sau lần kiểm tra này, hắn sẽ đứng thứ nhất." Bách Lý Thắng.

"y..." Ngay cả Uất Trì Ly hơi ngập ngừng: "Này cũng không có khả năng, nếu kết quả không phải vậy, đây chẳng phải là trò cười của phủ Tướng quân sao.”

"Nghĩa phụ không cần lo lắng, hắn hiện tại không phải là người của chúng ta."

"Ừm, đừng đến quá gần người này, nên dùng phải dùng, nhất định phải giữ khoản cách với hắn.”

Người bình thường thường bị bề ngoài của Uất Trì Ly lừa gạt, cho rằng hắn là một võ tướng ngay thẳng, nhưng có thể nắm quyền quân sự của một nước, thì làm sao có thể là người ngay thẳng.

"Lần Võ cử này, ta cùng Tướng Phủ bên kia (Văn quan) là đồng chủ khảo, nhưng mọi chuyện vẫn phải để người bên dưới làm. Liên quan đến quyền thế của quân đế, quyết không thể để người của Tướng Phủ bên kia nắm được đầu gậy, Võ Trạng Nguyên nhất định phải là người của chúng ta."

"Nghĩa phụ, đã có người được chọn?”

Uất Trì Ly nói ra ba chữ: "Liễu Khinh Danh."

Bách Lý Thắng gật gật đầu: "Chỉ có thể để cho hắn.”

Uất Trì Ly đưa cho Bách Lý Thắng một bảng danh sách: "Đây là người của chúng ta, ngươi nhìn một lần, sau đó đem bảng danh sách thiêu hủy, những người này nhất định phải có chỗ đứng trong Võ Khoa Cử, mà trạng nguyên cuối cùng phải là Liễu Khinh Danh."

Cùng một thời gian, trong tướng phủ, một ông lão có hai phết râu dài, đem một phần bảng danh sách giao cho Tống Thiên Hàm.

"Phía trên này đều là người của chúng ta a, ngươi biết nên làm cái gì, mà trạng nguyên lần này, nhất định phải là hắn."

Tống Thiên Hàm nhìn vị trí ngón tay của vị lão nhân, đó là tên của một người, Khuất Cửu Giang.

"Hạ quan đã hiểu."

"Chuyện lần này sợ là khó thực hiện, bên kia cũng sẽ tìm cách đưa người của mình vào, ngươi phải cẩn thận, đối thủ của chúng ta cũng không yếu."

Ban đêm, Trình Đại Lôi ở nơi mà Bách Lý Thắng an bài, đó là một cái sân nhỏ sát mặt đường. Rrong quá trình này, Bách Lý Thắng cũng không quên thể hiện sự mị lực và uy quyền của mình.

"Ngưu giáo úy còn chưa có chỗ ở đi, ha ha, đất Trường An vốn khó sống, vauwf lúc ta có một toà trang viên đang trống…”

Trình Đại Lôi không biết có nên nói cho đối phương hay không, kỳ thực ở Trường An, hắn cũng có mười mấy tòa trang viên để đó không dùng đây. Xuất thân từ thương trường biến thái của kiếp trước, vì vậy Trình Đại Lôi có một loại cố chấp nào đó đối với bất động sản. Sau đó hắn ở Trường An hơn nửa năm này, thu về cho mình khá nhiều bất động sản, đối với Trình Đại Lôi mà nói, dù sao giá cả cũng không quá đắt.

Chẳng qua hiện nay hắn là “mệnh quan Triều Đình”, nên chỉ có thể nghe lời mà kính nể.

Đông đông đông!

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ, Trình Đại Lôi mở cửa, Lý Uyển Nhi, nữ giả nam trang nhanh chóng tiến vào.

"Lý đổng, ngươi đây đúng là liều đến nghiện, cũng không sợ bị người ta phát hiện."

"Ta lần này tới là để nói chuyện rất quan trọng, mà ngươi có nhớ rõ nhiệm vụ của chính mình không?”

"Đương nhiên, thời khắc đều nhớ trong tâm." Trình Đại Lôi nói: “Không phải vừa muốn loại bỏ người mình không thích, lại vừa muốn nâng đỡ người mình thích lên vị trí, ngươi đã chọn được người rồi sao?"

"Đương nhiên, ta thích người nào vẫn chưa biết, nhưng ta không thích người nào thì ta đã rất rõ ràng." Lý Uyển Nhi chân thành nói: "Có hai người ngươi nhất định phải giúp ta loại bỏ.”

“Hai người nào?”

"Liễu Khinh Danh, Khuất Cửu Giang." Lý Uyển Nhi thuận miệng nói.

"Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ." Trình Đại Lôi ngẩng đầu ưỡn ngực, sau đó đến bổ sung một lời: "Sẽ không có gì khó đi?"

"Có gì khó, đều là đám vô dụng, một chút thực lực đều không thấy, nói không chừng ngươi sử dụng một chút thủ đoạn liền có thể loại bọn họ.”

"Ha ha, vậy thì sẽ không thể phát huy hết vai trò của ta rồi." Trình Đại Lôi cười.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right