Chương 408: Mạc Minh Mễ Đánh Tới

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,948 lượt đọc

Chương 408: Mạc Minh Mễ Đánh Tới

Bên trong lui hết ra ngoài, chỉ để lại Nghiêm Địch, Mạc Minh Mễ cùng Mục Trường Canh trên giường bệnh.

Mục Trường Canh tằng hắng một cái, nói: "Tin tức là từ trong miệng của Từ Thần Cơ.”

"Chính là Từ Thần Cơ có danh xưng là thần cơ diệu toán đó hả?” Hai mắt Nghiêm Địch sáng lên.

Mục Trường Canh gật đầu: "Đúng là hắn."

"Nghiêm quân sư cũng đã được nghe nói hắn?" Mạc Minh Mễ hỏi.

"Dĩ nhiên có nghe qua." Nghiêm Địch lộ ra thần sắc ngưỡng mộ: "Tướng quân có chỗ không biết, Từ Thần Cơ là người đắc lực nhất bên cạnh Trình Đại Lôi, núi Thanh Ngưu đánh bại đại quân của Nhung Tộc, ở Trường An ám sát Dương Long Đình, tất cả đều là mưu kế của ông ta, nếu không mọi chuyện làm sao có thể suôn sẻ như vậy được.”

"Thế gian lại có một người như thế sao." Mạc Minh Mễ cảm khái một tiếng, còn rất tiếc nhân tài như vậy lại không đến làm việc cho mình.

"Ta cũng biết Từ Thần Cơ tài giỏi cho nên vẫn một mực cẩn thận đề phòng, không dám ở trước mặt lộ ra sơ hở. Thẳng đến khi lấy được tín nhiệm của ông ta, ta mới nghĩ cách chuốc say, moi ra biện pháp công phá sơn trại.”

"Từ Thần Cơ là người của trại Cáp Mô người, làm sao lại nghĩ ra cách công phá sơn trại?" Nghiêm Địch hỏi một câu.

"Nghiêm quân sư có chỗ không biết. Theo Từ Thần Cơ nói, người phòng thủ trước tiên phải biết cách tấn công đối thủ, người tấn công trước tiên phải biết cách phòng thủ của đối phương. Có cách phá trại, mới có thể hốt thuốc đúng bệnh.”

"Thì ra là thế." Nghiêm Địch lắc đầu, thẳng thắn bái phục.

Mạc Minh Mễ nhìn Nghiêm Địch, ý tứ bên trong ánh mắt chính là: Cảnh giới của ngươi cùng Từ Thần Cơ còn kém xa lắm đây.

"Từ Thần Cơ nói như thế nào?"

"Ông ta chỉ nói với ta một câu." Mục Trường Canh hạ giọng, gằn từng chữ một: "Muốn phá sơn trại, nhất định phải dùng lửa.”

Mạc Minh Mễ cùng Nghiêm Địch liếc nhau, ánh mắt đôi bên đều hiện rõ kinh ngạc. Nghiêm Địch sững sờ một hồi thật lâu, mới nói: "Mục giáo úy, chẳng lẽ ngươi không biết, trại Cáp Mô nằm trên một hòn đảo nhỏ…”

Lời kế tiếp, Nghiêm Địch cũng không nói ra miệng: Bốn phía tất cả đều là nước nha!

Không phải là vô nghĩa khi tấn công bằng lửa trên một hòn đảo có nước bao quanh sao?

Mạc Minh Mễ nói: "Có phải Từ Thần Cơ sớm đã nhìn thấu Mục huynh đệ, cho nên cố ý dùng lời nói lừa gạt mục huynh đệ, dụ chúng ta trúng kế."

"Không biết." Mục Trường Canh lắc đầu: "Vấn đề này, ta trên đường trở về cũng đã nghĩ qua, nếu như là kế sách dụ binh, thì nhất định ở nói cặn lẽ, nhưng biện pháp dùng lửa này lại giống như một sự tình cờ, rất chân thật.”

Mạc Minh Mễ cùng Nghiêm Địch đồng thời gật gật đầu, đều cảm giác lời này của Mục Trường Canh rất có lý.

"Nhưng cách dùng lửa này... đến tột cùng là phải bắt đầu như thế nào?”

Mục Trường Canh ngồi thẳng người trên giường bệnh, nói: "Ta muốn hỏi tướng quân cùng Quân Sư, nếu bàn về trại Cáp Mô giải, chúng ta có thể vượt qua Từ Thần Cơ à, nếu bàn về ánh mắt sắc bén, kế sách cao minh, chúng ta cũng không thể?”

"Cái này..." Nghiêm Địch lắc đầu: "Đối với Từ Thần Cơ, ta là cam bái hạ phong."

"Chính là như vậy, kế sách là lời từ đáy lòng của Từ Thần Cơ, cho nên nhất định sẽ phát huy tác dụng. Chỉ là..." Mục Trường Canh thở dài: Với trí thông minh của chúng ta, không thể theo kịp suy nghĩ của Từ Thần Cơ."

Mạc Minh Mễ cùng Nghiêm Địch đồng thời gật đầu, trong lòng cũng tán thành câu nói của Mục Trường Canh.

“Bây giờ mọi người nghĩ xem, chúng ta nên làm gì với kế sách này?” Mạc Minh Mễ thở dài: "Hiện tại đáp án đã cho chúng ta, nhưng cách phá đề chúng ta lại hoàn toàn không biết gì cả, Từ Thần Cơ này...quả nhiên cao tay.”

"Tướng quân, ta vừa đi, Từ Thần Cơ nhất định cảnh giác, chuyện này phải nhanh, nếu như bọn hắn kịp đề phòng, chúng ta sẽ bỏ lỡ cơ hội này.”

"Ta hiểu."

Ba người trắng đêm không ngủ, tập trung quan sát bản đồ đảo Cáp Mô, nghiên cứu cách phá trại. Chuyện này phải nhanh không nên chậm trễ, sáng ngày thứ hai, Mạc Minh Mễ điểm đủ mười chiếc thuyền lớn, 50 chiếc thuyền nhỏ, tổng binh lực vượt qua năm ngàn, trên thuyền chuẩn bị lưu huỳnh và các vật dễ cháy.”

Kế hoạch của Mạc Minh Mễ là như vầy, trước dùng hỏa tiễn thiêu huỷ tàu thuyền trên đảo, làm đối phương mất đi năng lực xuống nước. Sau đó đoạt bãi đổ bộ, ở trên đảo triển khai vật lộn, trọng điểm là thiêu hủy trại các xông trình xây dựng cảu Cáp Mô như bến tàu, kho lúa. Chỉ cần đem kho lúa của trại Cáp Mô hủy đi, lúc này trại Cáp Mô nhất định sẽ thất thế.

Nghĩ đến phương pháp này, Mạc Minh Mễ thở phào nhẹ nhõm, Từ Thần Cơ đưa ra đáp án, hắn tìm ý tưởng giải quyết vấn đề trong một sớm một chiều, xem ra khoảng cách giữa chính mình và Từ Thần Cơ cũng không lớn như hắn nghĩ. .

Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của bản thân, trên thực tế, khoảng cách giữa Từ Thần Cơ và hắn lớn đến mức nào, chắc chắn nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn ta.

Đây là một thắng lợi chắc chắn, Mạc Minh Mễ tự mình lĩnh quân, phát binh năm ngàn, tấn công trại Cáp Mô.

Thuyền phân gợn sóng, nước vỗ mạn thuyền, trên sông lớn, đại kỳ in chữ Mạc đang bay phấp phới trong gió.

Trên boong thuyền, Mạc Minh Mễ mặc giáp cầm kiếm, sau lưng là Mục Trường Canh và Nghiêm Địch.

"Tướng quân, còn hơn mười dặm, chúng ta sẽ đến trại Cáp Mô.""Được."

Mạc Minh Mễ tay nhấn chuôi kiếm, ngẩng đầu nhìn thiên không, chỉ thấy bầu trời trong trẻo, ánh nắng chói chang, chỉ có gió tây bắc thổi qua.

"Tướng quân, khí trời nóng bức như thế, rất thích hợp để phóng hỏa, lại có gió Tây Bắc hỗ trợ, đến lúc đó gió thổi giúp lửa lan rộng, trại Cáp Mô nhất định biến thành biển lửa." Mục Trường Canh.

"Đúng vậy." Mạc Minh Mễ gật gật đầu: "Trận chiến này nếu thành công, Mục giáo úy chính là công đầu."

"Làm việc cho tướng quân, có chết cũng không từ. Chỉ bất quá, Mạt tướng còn có một chuyện muốn nhờ." Mục Trường Canh nói.

"Chuyện gì?"

"Việc đầu tiên Mạt tướng làm sau khi phá sơn trại chính là tự tay giết chết Trình Đại Lôi cùng Từ Thần Cơ." Mục Trường Canh cắn răng. Mấy ngày liên tiếp chịu đủ khổ cực ở trại Cáp Mô, bây giờ nhớ lại, Mục Trường Canh sớm đã bốc lửa, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.

"Trình Đại Lôi có thể giao cho ngươi, nhưng Từ Thần Cơ phải giữ lại." Mạc Minh Mễ nói: "Người này nếu như có thể làm việc cho ta, thì đây sẽ là sự trợ giúp rất lớn.”

Mục Trường Canh nghĩ, nếu tra tấn Trình Đại Lôi thật tốt, cũng có thể phát tiết lửa giận trong lòng. Còn với Từ Thần Cơ, ngược lại cũng không cần quá để ý.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right