Chương 461: Tham Quan Bậc Nhất Mãn Thanh

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 4,055 lượt đọc

Chương 461: Tham Quan Bậc Nhất Mãn Thanh

Trình Đại Lôi gọi người phụ trách tổ công tượng đến, người này tên là Quách Lai, nằm trong đám người được Trình Đại Lôi triệu hoán, trước kia hắn là thợ rèn, về phần lòng trung thành thì tuyệt đối không có vấn đề.

Trình Đại Lôi đứng trong sân, hai tay cầm nỏ, cách một gốc dương thụ tầm hai mươi bước, Trình Đại Lôi bắt đầu nhắm bắn.

Nỏ bắn được 10 lần liên tục, độ chính xác hơi kém, chỉ có bốn mũi tên bắn trúng, còn những mũi tên khác thì găm vào các vị trí trên thân cây.

Uy lực chỉ gọi là tạm được, còn về độ chính xác thì Trình Đại Lôi thật sự không hài lòng cho lắm.

"Ngươi nhìn thứ này xem, liệu có thể làm thủ công hay không." Trình Đại Lôi nói với Quách Lai.

Quách Lai tiếp nhận Liên kích nỏ, tỉ mỉ kiểm tra một lần rồi đáp: "Đại đương gia, vũ khí này có uy lực lớn như vậy, ngài tìm ở đâu ra vậy.”

Kiếp trước, Trình Đại Lôi đã chứng kiến được uy lực của súng pháo, cho nên cái Liên kích nỏ này trong mắt hắn thực sự không có uy lực gì. Chỉ là vấn đề của Quách Lai, lại khiến cho Trình Đại Lôi khó trả lời.

"Cái này... Cái kia..."

"A, ta biết. Nhất định là do thần tiên trong mộng truyền thụ, Đại đương gia yên tâm, ta sẽ không nói ra đâu."

Xem ra chuyện hắc ngưu dâng vật quý, Quách Lai cũng biết. Trình Đại Lôi gật gật đầu: "Ừm, phải chú ý giữ bí mật."

"Nhất định, nhất định." Quách Lai nói: "Thứ này ta muốn cầm trở về để cho tất cả mọi người cùng nhau nghiên cứu, nhìn qua cấu tạo cũng không phức tạp, có thể phóng chế theo được.”

"Ừm, tốt lắm, nếu thật sự có thể phóng chế theo, các ngươi đều sẽ có thưởng." Trình Đại Lôi phất phất tay.

Đều nói sản phẩm do hệ thống sản xuất ra phải là hàng cao cấp, nhưng đánh giá Sơn Tặc Chi Tâm này, quả thật không thể nói như vậy.

Chỉ hy vọng nhóm công tượng dưới tay mình có thể ra sức một chút, ít nhất có thể để cho mình tiết kiệm một số lớn điểm hoảng sợ.

Nói chung, sau khi chiếm được Cầm Xuyên, Trình Đại Lôi đã thu hoạch được khá nhiều.

Hắn có thú cưỡi đỉnh cấp cộng với một bộ quân phục hoàn hảo, thực lực thăng cấp đến tuyệt thế, hơn nữa mở ra một loại vũ khí mới, Liên kích nỏ.

Nếu mọi thứ đều đòi hỏi tự Trình Đại Lôi kiến tạo, thì có lẽ sẽ mất rất nhiều khí lực, thậm chí là không biết nhiêu thời gian mới có thể nâng sơn trại lên đến cấp bốn.

Xem ra đối với 1 tên sơn tặc mà nói, việc cướp bóc quả nhiên phát triển hơn là từng bước làm mọi thứ.

Nghĩ tới đây, Trình Đại Lôi bỗng nhiên hơi nao nao.

Cầm Xuyên quan thật ra không quá lớn, nhưng nơi này lại có một vị trí chiến lược vô cùng quan trọng. Nếu so sánh với các thành lớn, thì Cầm Xuyên quan chỉ có thể xem là thành trấn hạng trung.

Thế nhưng, hắn chỉ mới chiếm được một Cầm Xuyên quan thì đã có thể thu được rất nhiều lợi ích lớn, vậy nếu như hắn mang quân đi tấn công một tòa thành lớn, không lẽ sẽ được trực tiếp đề bạt vượt cấp.

Hiện tại, trong tay Trình Đại Lôi hiện có hơn một vạn người cộng với mười tám nhà đầu lĩnh cũng vượt qua hai vạn. Nếu như phát triển dựa theo kế hoạch của Trình Đại Lôi, thì chỉ cần thời gian nửa năm, mình sẽ có mội đội tinh binh hùng hậu.

Hai vạn tinh binh muốn đánh một tòa thành trì, chưa chắc là không hạ được.

Đương nhiên, trước mắt việc phát triển ổn định là quan trọng nhất, ra mặt quá nhiều sẽ không tốt, nếu như ra mặt quá sớm sẽ rất dễ bị sét đánh.

Cho dù với sự phát triển hiện tại, Trình Đại Lôi vẫn cảm thấy có chút vô lực, trọng tâm vẫn là không đủ nhân lực. Sơn trại vẫn chưa thành lập một tổ chức hoàn hảo và thiếu những tài năng quản lý có thể làm chủ tình hình chung. Có rất nhiều người phải làm nhiều công việc một mình và ngay cả Trình Đại Lôi cũng phải thường xuyên trông nom họ.

Tam quân không động, lương thảo đi đầu. Lương thảo của nơi này không chỉ nói người ăn ngựa nhai, mà chủ yếu nói đến công tác hậu cần.

Từ xưa đến nay, không thiếu những vị tướng dũng mãnh, có thể dẫn dắt binh lính trong trận chiến, điều thiếu sót chính là những nhân tài cẩn thận, biết quán xuyến mọi việc.

Hệ thống vẫn còn một lần rút thăm trúng thưởng, hôm nay Trình Đại Lôi đã thu hoạch được rất nhiều thứ, cảm giác tay cũng có phần thuận tiện, cho nên sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, hắn quyết định trực tiếp rút thưởng.

Máy quay trứng xuất hiện, nhưng chuyển động còn chưa bắt đầu, Trình Đại Lôi đã thu được một lời nhắc nhở của hệ thống.

Đô, thiếu niên chính nghĩa, ngươi đã sơn trại cấp bốn, cho nên có thể lựa chọn phạm vi rút thưởng.

"Rút thưởng cũng có thể lựa chọn phạm vi?" Trình Đại Lôi kinh ngạc

"Dĩ nhiên có, bao gồm các phạm vi: Trang bị, kỹ năng, nhân tài và những thứ khác?"

Trình Đại Lôi chỉ là thuận miệng nói một tiếng, lại không nghĩ hệ thống sẽ đáp lại. Trình Đại Lôi phát hiện ra, từ sau khi mình trao đổi thuộc tính ẩn với hệ thống, thì hệ thống giống như có linh tính hơn so với trước đây.

"Lựa chọn rút thưởng nhân tài, rút thưởng."

Máy quay bắt đầu lựa chọn, đồng thời âm thanh nhắc nhở của hệ thông cũng vang lên trong đầu Trình Đại Lôi.

Đô, thu hoạch được một văn quan cấp tuyệt thế, Hòa Thân.

Đông!

Trình Đại Lôi kém chút nữa là ngã trên mặt đất, trái tim phanh phanh như muốn nhảy khỏi lòng ngực. Ta biết ngay là cái triệu hoán nhân tài này không thể tùy tiện sử dùng, xem đi xem đi, quả nhiên xảy ra chuyện, vậy mà triệu hồi ra tên viên quan tham nhũng đầu tiên của thời cổ đại.

Cách đây không lâu, thì triệu hoán ra được Ngô Dụng không có nhiều đất dùng, hiện tại lại xuất hiện một tên tham quan khét tiếng nhất thời cổ chí kim, đều nói ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, không lẽ nhân phẩm gần nhất của mình đã xảy ra vấn đề gì.

Lẽ nào, sau khi vứt đi thuộc tính ẩn “Một người tốt”, thì những những người mà mình triệu hoán ra đều là nhân vật phản diện.

Trình Đại Lôi lờ mờ cảm thấy suy đoán của mình có phần gần với chân tướng, vốn dĩ có những trung thần lương tướng như Lưu Quan Trương, thì loại người như Ngô Dụng và Hòa Thân lại rất khó để cho người ta một cảm nhận tốt.

Năng lực của Hòa Thân, Trình Đại Lôi không hề chút nghi ngờ, nếu hắn không có năng lực thì làm sao trở thành tham quan đứng đầu thời kỳ Mãn Thanh. Lần này đối với sự xuất hiện của hắn, đã khiến Trình Đại Lôi không rét mà run.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right