Chương 528: Thần May Mắn Không Độ

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 2,547 lượt đọc

Chương 528: Thần May Mắn Không Độ

Trên đầu đột nhiên có tiếng bước chân, hai tên lính canh đi tuần ngang qua bức tường thành, lúc này mới dừng lại.

“Thời tiết giá rét như vậy, lại để cho huynh đệ chúng ta ra đây chịu tội như thế này.”

"Này, nếu như không phải ngươi đắc tội đội trưởng, chúng ta làm sao lại bị phái ra đây."

Hai người đang nói chuyện, nhưng lại không biết rằng Bạch Nguyên Phi đang nằm bên ngoài bức tường thành, đặt ngón tay của mình trên lỗ châu mai. Chỉ cần bọn họ liếc mắt là có thể nhìn thấy Bạch Nguyên Phi, mà tâm tình Bạch Nguyên Phi lại vô cùng bình tĩnh. Hắn thật sự xứng đáng có những phẩm chất của một tên trộm kiệt xuất.

Bất Quá, hắn chỉ hy vọng hai thị vệ có thể rời đi sớm hơn, để hắn có thể lẻn vào thành Lương Châu thành công, thì nhiệm vụ mới có thể thành công một nửa.

Nhưng lần này, Bạch Nguyên Phi lại không có sự phù hộ của nữ thần may mắn, hai tên lính canh không ngừng chửi bới, một người bước lên gần chỗ lỗ châu mai, vô thức liếc nhìn xuống dưới thành.

Sau đó hắn ta đụng phải đôi mắt sáng ngời của Bạch Nguyên Phi, rất rõ ràng là đang giật mình. Nửa đêm, có người nằm dựa vào vách tường, cũng không biết đó là quỷ hay là người.

Nhưng thời gian để hắn bất ngờ cũng không lâu, Bạch Nguyên Phi đột nhiên đứng lên, con dao găm trong tay không chút do dự đâm thẳng vào cổ họng hắn, sau đó, như một con báo hung hăng lao vào tên hộ vệ kia, con dao găm đâm thẳng vào người trái tim đối phương.

Hai người trước khi chết, một tiếng hô cũng không kịp phát ra, cứ vậy mà mất đi sinh mệnh. dưới chân Bạch Nguyên Phi là hai cỗ thi thể yên tĩnh.

Lúc này có thể tuyên cáo Bạch Nguyên Phi hành động thất bại, lựa chọn đúng đắn nhất chính là rời đi ngay lập tức và tìm cơ hội cho lần sau. Tất nhiên, hàng thủ của Lương Châu sẽ càng nghiêm ngặt hơn trong thời gian tới.

Nhưng Bạch Nguyên Phi không thể bỏ lỡ lần này, khi mới đến, hắn luôn tìm cơ hội để thể hiện tài năng. Thật vất vả mới có một lần chứng minh bản thân, cho nên nếu đi về có phải quá mất mắt, người của Cầm Xuyên quan sẽ nghĩ như thế nào về mình, có lẽ se nghĩ rằng những người đến từ thành Trường An đều là rác rưởi.

Bạch Nguyên Phi quyết định mạo hiểm, hắn đem hai tên vệ binh từ trên đầu tường ném xuống, thấy động tĩnh nơi đây không làm kinh động những người khác, liền thuận tường thành bò vào Lương Châu thành.

Đương nhiên, hắn cũng hiểu, chẳng mấy chốc sẽ có người phát hiện hai tên vệ binh bị giết chết, sau đó, liền có thể suy đoán ra đã có địch nhân chui vào, theo sát đó là bao trùm toàn bộ thành Lương Châu để lùng bắt.

Cũng chính vì nguyên do này, mà thời gian hành động của Bạch Nguyên Phi không nhiều.

Hắn leo lên nóc nhà, mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái, chính là khoảng cách mấy mét, cực giống với một con vượn trắng mạnh mẽ trong núi.

Bạch Nguyên Phi thuận lợi chui vào phủ thành chủ, thời gian rất gấp, hắn ghé vào nóc nhà của đại diện, khi mới lẻn vào, liền bị cảnh tượng trong phủ thành chủ dọa đến giật mình.

Dưới đáy là lít nha lít nhít tiểu đội tuần tra, cứ một khắc lại có một ca trực luân phiên nhau, chặt chẽ đến mức không có kẽ hở.

Nhìn động tác của họ, đều duy trì được thể lực tốt, không hề tỏ ra chùng xuống vì thức khuya.

Bạch Nguyên Phi cảm thấy có chút nghi ngờ, phủ thành chủ này đang cất giấu bí mật gì mà lại cần đội canh gác nghiêm ngặt như vậy.

Ngay từ đầu chẳng qua chỉ cảm thấy thành Lương Châu có chút kỳ quái, hiện tại xem ra, trong này khẳng định cất giấu một số bí mật.

Hiện tại lấy bản lĩnh của Bạch Nguyên Phi, cũng không có tự tin lẻn xuống mà không bị phát hiện. Hơn nữa, nguyên nhân quan trọng chính là, trước mắt hắn vẫn chưa biết Lý Hành Tai cùng Phúc Đức Lặc đang ở chỗ nào.

Phủ thành chủ rất lớn, đứng trên cao nhìn qua có đại sảnh, sân, hành lang, hòn non bộ, nước xanh, vô số sân nối liền với nhau, không thể biết được Lý Hành Tai sống ở đâu.

Nhiệm vụ của Bạch Nguyên Phi là dò thám thông tin ở đây, chỉ cần hắn tìm ra một số thông tin và trở về Cầm Xuyên quan an toàn, hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Tuy nhiên, đây không phải là điều mà Bạch Nguyên Phi muốn, mục đích của hắn là đến gặp Lý Hành Tai và lấy một tín vật của đối phương để trở về. Theo cách này, nhiệm vụ mới có thể xem là hoàn thành xuất sắc.

Bây giờ nơi ở của Lý Hành Tai không thể tới được, Bạch Nguyên Phi cũng không vội, yên lặng ngồi xổm xuống cây cột, lẻn vào phòng bếp của phủ thành chủ, sau đó lật người nhảy lên cây cột.

Tặc, thường thường dùng từ nhát gan để hình dung, nhưng nhát gan có đôi khi cũng mang ý nghĩa cẩn thận. Muốn trộm một đồ vật, bọn họ xưa nay không thiếu kiên nhẫn.

Hắn vì trộm một đồ vật, mà ở trong khe cống ba ngày, dựa vào ít gạo rang mang theo bên người để chống đói, làm suy giảm chức năng thể chất đến mức cực hạn, chịu đựng sự bẩn thỉu và lũ chuột thỉnh thoảng bò qua người, cho đến khi cơ hội cuối cùng tới tay.

Bạch Nguyên Phi, vốn là cao thủ của chuyện này.

Vào lúc rạng sáng, thi thể của những người lính canh dưới thành đã được tìm thấy và báo ngay cho Tống Bá Khang. Tống Bá Khang cũng là một người rất thận trọng, hiện tại Lý Hành Tai có thể gọi là hàng hiếm, không ai hình dung được sau này đối phương sẽ giá trị đến mức nào. Vì vậy, Tống Bá Khang phải thận trọng và cử thêm nhân lực trong và ngoài thành để tránh bất kỳ chuyện ngoài ý muốn xảy ra cho Lý Hành Tai.

Khi sự việc xảy ra, Tống Bá Khang ngay lập tức có điềm báo rằng sự việc có liên quan đến Lý Hành Tai. Có người lẻn vào thành muốn giải cứu Lý Hành Tai, sau đó Tống Bá Khang mở một cuộc lùng bắt quy mô lớn vào toàn thành, trong một thời gian, thành Lương Châu loạn đến chó bay, gà sủa.

Tống Bá Khang thậm chí còn đặc biệt đi nhìn Lý Hành Tai, mắt thấy Lý Hành Tai vẫn bình tĩnh xuất hiện trước mặt mình, trái tim treo lơ lửng của hắn cuối cùng cũng được buông ra.

Không thể không nói, chiêu đãi của Tống Bá Khang đối với Lý Hành Tai không tệ. Các ca cơ nổi danh trong thành Lương Châu, từng đợt từng đợt được đưa tới nơi này, ăn mặc chi phí, người hầu kẻ hạ, chỉ cần Tống Bá Khang có thể thỏa mãn, thì sẽ không bao giờ giảm giá một nửa.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right