Chương 224: Không Cần, Chúng Ta Đã Tới
Lúc này, Thẩm Thiên Minh bỗng nhiên xoay đầu lại, hai mắt của hắn tràn ngập tơ máu, như dã thú gầm nhẹ.
- Nàng ta không phải người của Thư viện, nàng ta là người Diệp gia thành Vân Tiêu!
- Ta đã sớm nói, từ bỏ trận chiến Thiên Mệnh, các ngươi không nghe, hiện tại, muội muội ta đã chết!
Thẩm Thiên Minh cuồng hống một tiếng, muốn làm bộ tiến lên, cùng Phương các chủ liều mạng.
Một đạo ánh sáng rơi vào đỉnh đầu của hắn, hạn chế hành động của hắn.
- Thẩm Thiên Minh, ngươi bình tĩnh một chút!
Đại chấp sự ra tay, sắc mặt của lão cũng không được khá lắm, nói:
- Ngưng Nguyệt chết, chúng ta ai đều không muốn!
Thẩm Thiên Minh oanh ra quyền đấm, lại không cách nào đột phá giam cầm của Đại chấp sự.
Hắn rống dài một tiếng, sắc mặt hắn bi thương, khoanh tay quỳ trên mặt đất.
Bỗng, Đại chấp sự thấp giọng nói:
- Ngươi mới vừa nói, Diệp Cầm Dao kia là người gia tộc kia ở thành Vân Tiêu?
Sắc mặt của lão biến hóa.
- Xem ra, chúng ta thật phải đi phương bắc một chuyến.
- Không cần, chúng ta đã tới.
Bỗng nhiên, một âm thanh truyền đến.
Nương theo đường vân pháp tắc đầy trời, Diệp Tùy Phong chậm rãi xuất hiện.
Thẩm Thiên Minh, Phương các chủ, còn có Đại chấp sự, toàn bộ bị lực lượng pháp tắc, trói buộc tại chỗ, mảy may không nhúc nhích được.
Một bình ngọc, từ trong ngực Đại chấp sự bay ra, rơi vào trên tay Diệp Tùy Phong.
Bốn phía bình ngọc, tràn ngập khí tức pháp tắc kinh khủng giống như đúc thủy pháp tắc lúc ấy Thẩm Ngưng Nguyệt lấy ra sử dụng.
- Diệp gia chủ?
Thẩm Thiên Minh sững sờ.
Đại chấp sự sợ hãi vừa kinh ngạc, vị này, chính là gia chủ Diệp gia?
Hắn lại có thực lực như thế!
Khó trách, khó trách Thẩm Thiên Minh sẽ kiên trì như vậy, thậm chí không tiếc đưa tháp Khởi Nguyên, từ bỏ trận chiến Thiên Mệnh.
Người này, thật có bản lãnh khiêu chiến thần vật chí cao!
Lúc này, lão đã có chút hối hận, không có nghe lời Thẩm Thiên Minh khuyên.
- Đã lâu không gặp.
Diệp Tùy Phong nhìn Thẩm Thiên Minh, nhàn nhạt lên tiếng chào hỏi.
Hai người cũng coi là quen biết, dù sao đều là người Cửu Thành.
Thẩm Thiên Minh nhìn Diệp Tùy Phong, bỗng nhiên quỳ trên mặt đất, dùng sức khấu đầu.
- Diệp gia chủ, ta van cầu ngài, mau cứu muội muội của ta đi, ta biết dựa vào thực lực của ngài, nhất định có thể làm được!
- Ta van xin ngài, van xin ngài!
Hắn không ngừng dập đầu, trán hung hăng đâm vào trên mặt đất cứng rắn, trong nháy mắt đã đổ máu.
Diệp Tùy Phong nhẹ nhàng thở dài, phất tay nâng hắn lên.
- Cứu, là không có cách nào cứu được, ta chỉ có thể giúp ngươi mang thi thể của nàng ta cầm về.
Hắn cũng sẽ không tùy tiện cứu người.
Nhưng hắn cũng không ghét Thẩm Thiên Minh, nên thuận tay mang muội muội của hắn mang về.
Rất nhanh, thân thể của Thẩm Ngưng Nguyệt xuất hiện trong phòng.
Thẩm Thiên Minh nhìn muội muội của mình, sắc mặt hắn trắng bệch, sau đó, cúi đầu thật sâu với Diệp Tùy Phong.
…
Sau một lát, trong gian phòng lớn.
Hồn Hư Tử, Đại chấp sự, đám người Ách Thần giáo, đám người đế quốc Minh Dạ, còn nhóm người thánh địa Thiên Tính đã rời đi, đám người đế quốc Sùng Quang, đều đứng chung một chỗ.
Bọn hắn đối với người ngoài đều là cường giả đỉnh cao thế giới một tay che trời.
Nhưng bây giờ, lại toàn bộ sắc mặt bọn họ ảm đạm, ngồi dưới đất, chờ đợi vị gia chủ kia xử lý.
Diệp Tùy Phong, ngồi ở một bên.
Ở trước mặt hắn, có năm đồ vật khác nhau.
Một bình sứ nhỏ, thuộc về Vạn Bảo Các.
Một viên tính tử, thuộc về thánh địa Thiên Tính.
Một quả cầu thủy tinh phát sáng, thuộc về đế quốc Sùng Quang.
Một con nhuyễn trùng bóng tối, thuộc về đế quốc Minh Dạ.
Còn có một khối thịt mục nát, thuộc về Ách Thần giáo.
Bọn chúng, đều là mấy phe thế lực có vật Thần Ma lưu lại, diễn sinh ra bảo vật quy tắc.
Về phần thư viện Thiên phủ, Diệp Tùy Phong đã sớm thấy qua, đã biến thành phân bón cho mầm non của Đại Thụ Khải Mông.
Năm đồ vật khác có mạnh có yếu.
Trong đó thần vật của Vạn Bảo Các, ẩn chứa pháp tắc đẳng cấp mạnh nhất, vượt xa khỏi phương thế giới này và thần vật khác, thậm chí, so sánh pháp tắc trên cổng vào tiên giới, cũng không kém bao nhiêu.
Điều này khiến Diệp Tùy Phong không nhịn được hiếu kỳ, nó đến cùng là tới từ đâu.
Sau đó, hắn cũng trên Thiên Cơ Bàn, tìm được nó.
Đó là một băng tinh, phạm vi chiếm cứ, gần một phần năm, ví trí thứ hai.
Điều này đại biểu trình độ ăn mòn thế giới của nó đã đạt đến một phạm vi cực kỳ đáng sợ!
Mà tới không sai biệt lắm, còn có bốn cái!
Nhìn vào, năm phe thế lực này, là năm gia tộc mạnh nhất trước mắt trong thế giới này.
Chỉ cần tiêu diệt bọn hắn, còn lại cái gọi là vật Thần Ma lưu lại, đều là tiểu đả tiểu nháo, Đại Thụ Khải Mông cũng đủ để xử lý toàn bộ bọn chúng.
Như vậy, tiếp theo, hắn cứ trực tiếp tìm tới cửa!
…………
Trong phòng.
Một đám người đầy bụi đất, ngồi dưới đất.
Ai có thể nghĩ tới, bọn hắn tùy tiện một người thả ra bên ngoài, đều là quát tháo phong vân chúa tể một phương.
Nhưng bây giờ, bọn hắn nhìn lên nam nhân trước mặt này, đều đang run lẩy bẩy.
Diệp Tùy Phong tiện tay ở giữa phá hủy pháp tắc Thần Ma mà những người này thích dựa vào nhất, cũng đánh tan tâm lý phòng tuyến của bọn hắn.
Thế giới này, vì sao lại có tồn tại khủng bố như thế!
- Ta chỉ cho các ngươi hai lựa chọn.
Diệp Tùy Phong mở miệng nói:
- Thứ nhất, dẫn đường, đi nơi ở của các ngươi, hiến ra vật Thần Ma lưu lại.
Nói xong, Diệp Tùy Phong nhìn phản ứng của bọn hắn.
Một lát sau, Ngũ vương gia của đế quốc Sùng Quang nhỏ giọng hỏi:
- Vậy lựa chọn thứ hai là gì?
Thanh Tùng đạo nhân bên cạnh, lập tức chọc chọc eo của hắn ta, giảm thấp âm thanh nói:
- Ngươi có phải ngốc hay không, lựa chọn thứ hai đương nhiên là chết!
Nhìn hành động của hai người, Diệp Tùy Phong có chút muốn cười.
- Suy nghĩ thật kỹ một cái đi.
Hắn nói.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó, Hồn Hư Tử chủ động mở miệng nói:
- Vị này… Diệp gia chủ.
- Ngươi xác định muốn làm như thế sao? Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng phía sau mỗi thế lực chúng ta, đều có tồn tại có sức mạnh vượt qua tưởng tượng của ngươi.
Những người khác cũng trầm mặc.