Chương 233: Giành Được Thiên Vực Thứ Năm

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,663 lượt đọc

Chương 233: Giành Được Thiên Vực Thứ Năm

Khí tức của hắn cực kỳ mạnh mẽ, trên dưới khắp người đều tràn đầy một loại gọi là ngạo khí.

- Lão sư, thật sự có người dẫn nổ chuông Long Môn sao?

- Ta không tin!

Người trẻ tuổi nói.

- Cho nên ta mới gọi ngươi qua đây, thử thực lực của hắn!

m thanh của Hồng Thứu thô to:

- Hừ, lão Hồn đáng chết, dám làm cho lão tử mất mặt trước mặt nhiều người như thế.

- Lão tử ngược lại muốn xem thử là đệ tử của ngươi mạnh, hay của ta mạnh hơn!?

Vẻ mặt người trẻ tuổi ngạo nghễ.

- Lão sư, ngươi cứ yên tâm đi!

- Ta nhất định sẽ dạy dỗ tiểu tử mới tới kia một bài học!

Hắn tràn đầy lòng tin.

Đúng lúc này, trong hư không bỗng nhiên nhấc lên một cơn gợn sóng.

Mấy bóng người từ trong Đào Lý Viên chậm rãi hiện ra.

- Lão Hồn!

Hồng Thứu đột nhiên hét lớn một tiếng, ngăn ở trước mặt mấy người.

- Ha ha ha ha, ngươi….

- A? Viện trưởng?

- Con mẹ nó! Lão sư!

Sau khi nhìn rõ khuôn mặt mấy người khác, đại não Hồng Thứu lập tức vang lên tiếng ong ong.

Viện trưởng còn chưa tính, cách mỗi đoạn thời gian sẽ nhìn thấy mặt mo của lão.

Nhưng lão sư, lão đã mấy trăm năm chưa gặp rồi!

Sao lão Hồn lại mời lão sư đi ra?

Trong lúc lão ngây người thì người trẻ tuổi kia cũng từ phía sau đi lên.

Hắn vừa liếc mắt đã khóa chặt Diệp Tùy Phong nhìn qua trẻ tuổi nhất trong mấy người.

- Hừ, ngươi chính là tiểu tử dẫn nổ chuông Long Môn sao?

Người trẻ tuổi bộc phát ra khí thế cường đại, duỗi ra một tay, lạnh nhạt nói:

- Tới đi, để ta nhìn thử một chút, ngươi đến cùng có thủ đoạn gì?

Diệp Tùy Phong: …

Hắn còn chưa kịp nói chuyện, Hồn Hư Tử ở bên cạnh nổi giận đùng đùng.

- Ngươi nhìn thử con mẹ nhà ngươi!

Hồn Hư Tử tiến lên, một cước đá lên trên mông người tuổi trẻ, đạp hắn bay xa mấy chục mét.

Sau đó, hắn lại lách mình đi đến bên cạnh Hồng Thứu, một bàn tay nắm ngón tát mạnh xuống.

- Đã bảo ngươi ở nhà đợi, ngươi lại qua đây gây sự, ta mẹ nó phải thay lão sư quản lý dạy dỗ ngươi!

Hồn Hư Tử tức đến liên tục chửi thề, bắt được Hồng thứu chính là đánh một trận.

Hồng Thứu vẫn còn khiếp sợ vì nhìn thấy Tô Mục, căn bản không nghĩ đến hoàn thủ, bị đánh đến đầu óc tối sầm.

Tô Mục nhìn loại tình huống này, không nhịn được lắc đầu, xin lỗi nói:

- Diệp tiền bối, để ngươi chê cười rồi.

- Tiểu đệ tử này của ta vẫn luôn là như vậy, không biết giữ miệng, ta nhất định sẽ dạy dỗ lại hắn.

Diệp Tùy Phong cười nói:

- Không sao.

- Nếu như trên thế giới đều là một đám người cứng nhắc thì chẳng phải là không thú vị lắm sao.

- Chúng ta đi thôi.

Tô Mục cũng cười, đưa tay nói:

- Mời ngài.

Sau đó, hai người rời khỏi nơi đây, viện trường Thanh Huyền Tử thì đi theo sau lưng.

Mà Hồn Hư Tử vẫn còn đang đánh Hồng thứu, phát tiết cơn giận của mình.

Chờ sau khi bọn hắn đi, Hồng Thứu mới kịp phản kháng, bắt lấy tay Hồn Hư Tử.

Trong mắt của lão mang theo vẻ rất không thể tưởng tượng nổi, thấp giọng nói:

- Lão Hồn, vừa rồi ta không nghe lầm chứ?

- Lão sư lại gọi người trẻ tuổi kia là tiền bối?

Hồn Hư Tử hất tay của lão ra.

- Ngươi thật sự cho rằng hắn là đệ tử ta thu nhận sao?

- Nếu thật sự chọc vị kia không vui, thư viện chúng ta sẽ triệt để xong đời, biết không?

Hồn Hư Tử tức giận nói, hắn thật sự không ngờ, Hồng Thứu lại làm ra chuyện ngăn cửa khiêu chiến này.

Hồng Thứu vẫn còn trong chấn động, lão thật sự không cách nào tưởng tượng, một người có thể đi vào chuông Long Môn lại là siêu cấp đại năng vượt qua sư tôn.

May mắn.

May mắn tính cách của vị đại năng này dễ chịu!

Tổng viện Thiên Phủ.

Mấy người Diệp Tùy Phong, Tô Mục đi tới một chỗ đài cao trên đỉnh cao nhất của thư viện.

Nơi này có một cái chuông lớn lơ lửng giữa thiên địa.

- Thanh Huyền, gõ Chuông Trời.

Tô Mục chậm rãi nói.

- Vâng, lão sư.

Thanh Huyền Tử khom người, sau đó phi thân bay lên, đi đến trước mặt Chuông Trời, dùng sức gõ vang.

- Đông!

- Đông!

Tiếng chuông liên tục không ngừng vang lên, hùng vĩ mà mênh mông.

Diệp Tùy Phong ngẩng đầu nhìn lại, Chuông Trời này ẩn ẩn kết nối pháp tắc trời đất, âm thanh của nó trong lúc vừa rồi đã truyền khắp Thiên Vực thứ năm.

Sau một lát, mấy chục khí tức vô cùng cường đại đã cấp tốc từ bốn phương tám hướng vọt tới.

Mỗi một người bọn hắn đều có thực lực không kém gì Hồn Hư Tử.

Hiển nhiên, đều là lực lượng mũi nhọn cao tầng nhất của tổng viện Thư viện Thiên Phủ.

Hơn mười người, khi nhìn thấy Tô Mục thì lập tức quỳ rạp xuống đất.

- Bái kiến lão viện trưởng!

Vẻ mặt bọn hắn kích động, bao nhiêu năm rồi bọn hắn chưa từng gặp qua lão nhân gia ông ta?

Lúc này, Hồn Hư Tử và Hồng Thứu cũng đi tới nơi đây, sau khi Thanh Huyền Tử gõ chuông xong cũng hạ xuống.

Mấy người cao tầng vừa tới cùng nhau quỳ trên mặt đất.

Bây giờ, người còn đứng chỉ có Tô Mục và Diệp Tùy Phong.

Ngoại trừ ba người Hồn Hư Tử ra thì trong lòng những người khác đều rất nghi hoặc, hắn đến cùng là ai?

Tô Mục nhìn bọn hắn, bỗng nhiên xuất ra một cây trượng đầu Rồng, dùng sức gõ mạnh trên mặt đất.

- Oành!

Khí thế cường đại lập tức làm cho một đám người, cúi đầu.

- Hôm nay, ta tuyên bố một việc.

Tô Mục còng lưng, nhưng sự uy nghiêm đó vẫn khiến người ta sợ hãi.

- Thư viện Thiên Phủ đã rời khỏi sự khống chế của Thần Vật!

- Từ hôm nay trở đi sẽ do Chấp Chưởng Giả Thiên Đạo chỉ dẫn chúng ta, dẫn dắt thế giới, đi đến một tương lai tươi sáng hơn!

- Ngài ấy, chính là…

Tô Mục quay lưng lại, chậm rãi khom người với Diệp Tùy Phong.

- Gia chủ Diệp gia của Thánh Địa thành Vân Tiêu.

- Diệp Tùy Phong!

……..

Một gốc đại thụ che trời đột ngột từ mặt đất mọc lên ở phía phía sau núi tổng viện thư viện, che khuất bầu trời.

Trước khi Diệp Tùy Phong rời khỏi nhà lá đã thuận tiện gieo một gốc Đại Thụ Khải Mông ở rừng Đào Lý , sau đó biến vật do Thương Sinh Bút lưu lại thành chất dinh dưỡng, để lại cho nó.

Lúc này, mầm nonn đã hấp thu toàn bộ chất dinh dưỡng.

Cành lá xanh biếc rung động nhè nhẹ, từng bước thay đổi phiến mặt đất này, trở về bản nguyên.

Chuyện bên phía Tổng viện Thiên Phủ rất thuận lợi.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right