Chương 236: Đại Bảo Chủ Của Các Ngươi, Đã Chạy Trốn Rồi
Thẩm Mật cũng cười, sau đó đứng dậy, nói:
- Nếu đã như vậy, ta đồng ý mở ra bí cảnh, để Diệp Thánh và Đại Bảo Chủ gặp mặt nhau.
- Các ngươi thì sao?
Nàng dẫn đầu giơ tay lên.
Sau đó là Động Nguyên đạo nhân.
Sau đó, những người còn lại cũng lần lượt đưa tay giơ lên.
Mọi người đều không phải là đứa bé, đã qua độ tuổi đánh nhau vì thể diện.
Biết rõ chuyện không thể làm thì không cần cưỡng ép ra mặt.
Sau lưng mỗi người đều có cả một gia tộc, có thể bảo vệ người thân của mình mới là chuyện quan trọng nhất.
Sau khi mọi người thông qua, Thẩm Mật để tay xuống.
- Vậy thì, mở bí cảnh!
…
Sau một lát.
Mọi người đi vào trong một cánh rừng tĩnh mịch.
Sông núi nơi này giống như vẽ, khí tức Tiên giới càng thêm nồng đậm.
Không biết còn tưởng là mình thật đi tới Tiên giới.
Tám vị đứng đầu Vạn Bảo Các phân biệt lấy ra một tấm Ngọc Bài màu trắng, đạo pháp phía trên lưu chuyển.
Bọn hắn phân biệt đứng ở vị trí khác nhau, hợp thành một trận đồ Bát Quái.
Sau đó, đồng thời rót linh lực vào trong Ngọc Bài.
Trận pháp ba động mãnh liệt, lập tức sinh ra ở trước mặt mọi người.
Diệp Tùy Phong nhìn thấy không gian nơi này đang chậm rãi xảy ra thay đổi.
Đám người nhìn như đứng tại chỗ, không hề rời khỏi.
Nhưng trên thực tế đã dần dần chệch ra khỏi Chủ Thế Giới.
Qua khoảng thời gian uống một chum trà, tám người mới ngừng lại.
Lúc này, bọn hắn đã đi tới một thế giới khác.
- Diệp Thánh, bí cảnh đã mở ra, Đại Bảo Chủ đang ở trong.
Thẩm Mật tiến lên nói:
- Vẫn là để ta đi cùng với ngài đi, ta có thể coi như cầu nối giữa các ngươi.
- Dù sao, đám người chúng ta thật sự không muốn để cho cơ nghiệp vạn năm của Vạn Bảo Các bị hủy hoại chỉ trong chốc lát như vậy.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
- Vậy thì đi thôi.
Sau đó, Diệp Tùy Phong, Thẩm Mật, còn có Động Nguyên đạo nhân cùng nhau đi vào chỗ sâu trong rừng cây.
Trong tiểu thế giới này, Diệp Tùy Phong thấy càng rõ ràng hơn.
Cả thế giới chính là do quy tắc đạo pháp của Tiên giới cấu thành, nếu như không nhìn lầm, chính là Thủy Pháp Tắc, hoàn toàn giống với pháp tắc Thẩm Ngưng Nguyệt sử dụng.
Ba người nhanh chóng tiến lên, đi tới trước mặt một thác nước thật lớn.
Thác nước cao ngàn thước, nước rơi thẳng xuống dưới, tóe lên hơi nước trắng xóa.
- Đại Bảo Chủ đang ở trong động phủ sau thác nước.
Thẩm Mật nói:
- Ngoài thác nước có trận pháp cường đại, vì để tránh xung đột, vẫn là để ta đi vào thông báo với Đại Bảo Chủ một chút.
Nhưng lần này, Diệp Tùy Phong từ chối nàng.
- Không cần.
Trong lúc hai người phản ứng, Diệp Tùy Phong chuyển động Thiên Đạo giới, pháp tắc thiên đạo cường đại đã trong nháy mắt phun ra ngoài, trực tiếp va vào trong thác nước.
“Ầm ầm” một tiếng, toàn bộ thác nước bị đánh đến ngược dòng.
Trận pháp bên ngoài cũng lập tức vỡ nát trong lần oanh kích này.
Một cái to lớn động phủ, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Diệp Thánh, ngài…
Thẩm Mật lên tiếng kinh hô.
Nhưng Diệp Tùy Phong căn bản không nghe nàng nói chuyện, bay thẳng vào trong động phủ.
Hai người Thẩm Mật và Động Nguyên liếc nhau, cũng vội vàng đi vào theo.
Động phủ không lớn, trong này bố trí vô cùng đơn giản.
Nhưng sau khi hai người Thẩm Mật đi vào đều trợn tròn mắt.
Bởi vì nơi này, không có cái gì.
Diệp Tùy Phong nhìn khắp bốn phía, thản nhiên nói:
- Đại Bảo Chủ của các ngươi, đã chạy trốn rồi.
…….
Trong bí cảnh núi Tiên Đạo, sau thác nước.
Đối mặt với động phủ không có một ai, sắc mặt Động Nguyên và Thẩm Mật vô cùng khó coi.
- Có lẽ… Đại Bảo Chủ đã đi nơi khác?
Động Nguyên nói.
- Không thể nào!
Thẩm Mật cướp lời nói:
- Từ ngàn năm nay, Đại Bảo Chủ vẫn luôn ở đây, bảo vệ Thần Vật.
- Thần Vật cắm rễ ở này nên căn bản không thể đi nơi khác!
Nàng nói xong thì nổi giận đùng đùng, nàng thật sự không ngờ Đại Bảo Chủ lại từ bỏ bọn hắn, một mình chạy trốn.
Động Nguyên thở dài, thật ra lão cũng biết, lo lắng Diệp Tùy Phong sẽ bởi vậy mà nổi giận.
- Diệp Thánh, chuyện này…
Lão gian nan mở miệng nói.
Diệp Tùy Phong không nói gì, đi lên phía trước.
Nơi này có một bệ đá hình tròn.
Tất cả tiên đạo pháp tắc xung quanh, toàn bộ ngưng kết ở đây, nơi này chính là hội tụ pháp tắc, cũng là nơi hấp thu bản nguyên thế giới.
Nhưng lúc này, phía trên bệ đá đã trống rỗng, hiển nhiên là có người đã mang thần vật đi.
Diệp Tùy Phong đứng ở trước tảng đá, trong mắt hiện lên tia sáng, bắt đầu quay lại thời gian, ngược dòng nguyên tố.
Nhưng ngay khi quay lại đến ngày hôm qua thì lại xuất hiện lỗ đen thời gian.
Giống như lúc ấy hắn tìm kiếm hung thủ sát hại Diệp Chấn Quang.
Vị Đại Bảo Chủ này có năng lực chặt đứt thời gian, xóa bỏ nhân quả.
Nhưng dù sao động phủ này cũng là nơi hắn ở mấy ngàn năm, có nhiều thứ rất khó xóa đi.
Diệp Tùy Phong xòe bàn tay ra, một trận bàn nhỏ nhắn đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.
Khi ở vương quốc Vĩnh Đông, Diệp Tùy Phong đã dung hội quán thông tất cả bí pháp Thiên Cơ Cốc.
Trong đó có một loại bí thuật gọi là Đạo Vận Tìm Nguyên, thông qua Thuật Thiên Cơ tìm được một tia cảm ứng trong cõi U Minh.
Rất nhanh, hắn đã khởi động trận bàn, mở ra Đạo Vận Tìm Nguyên.
Đạo đạo trận pháp huyền ảo ba động, một lần lại một lần quét qua mỗi một chỗ ngóc ngách xung quanh.
Mỗi một hạt đất cát trong động phủ đều biến thành môi giới chứa đựng tin tức, phản hồi thứ Diệp Tùy Phong muốn tìm về.
Sau một khoảng thời gian, một khí tức dần dần ngưng kết phía trên trận bàn.
- Là khí tức của Đại Bảo Chủ!
Thẩm Mật lập tức kinh hô.
Nàng trừng tròng mắt, hiển nhiên là bị loại thủ đoạn này của Diệp Tùy Phong làm cho khiếp sợ.
Mà khóe miệng Diệp Tùy Phong lại lộ ra một nụ cười kỳ quái.
- Lại là… Ngươi.
Không sai, khí tức này, hắn đã từng thấy qua.
Đó là lần đầu tiên tiến vào không gian hư vô, chuẩn bị Lôi Đài Tuyên Cổ cho Diệp Long.
Lúc ấy, hắn du lãm dòng sông thời gian, lại trong lúc vô tình phát hiện một con rùa già cực lớn giống như thế giới, lẳng lặng đợi trong không gian hư vô.
Nó hình như đang ngủ say.