Chương 253: Người Đứng Phía Sau Mà
Nam tử dùng hai tay bưng lấy đầu của mình, cẩn thận từng li từng tí nâng đầu lên.
Hắn ta là thật bị người trước mặt này cho đánh hôn mê.
- Bản tọa… Chính là Thần Võ Tiên Đế, người quản lý đại vực Thái Khôn của Tiên giới…
-…
Diệp Tùy Phong lập tức giật mình.
Tiên Đế?
Chỉ như vậy à?
Nhìn bộ dáng nam tử giống như đầu heo, Diệp Tùy Phong không nhịn được nheo mắt lại, âm thầm nghĩ.
Tiên Đế có ai như ngươi không?
……….
Trong lòng Thần Võ Tiên Đế rất khó chịu!
Vốn cho là chuyện này đã nắm chắc chín phần mười, nhưng không ngờ kết quả lại biến thành như này.
Nam nhân trước mặt này đến cùng là tới từ đâu, vì sao lại biến thái đến loại tình trạng này!
Hắn ta thật sự không nghĩ ra.
- Thần Võ… Tiên Đế, đúng không?
Diệp Tùy Phong thản nhiên nói:
- Nói một chút đi, tại sao ngươi phải luyện hóa thế giới của ta?
- Kỹ càng một chút, con người ta cũng không có quá nhiều kiên nhẫn.
Nói xong, Diệp Tùy Phong xoa xoa tay, cảm giác buông ra thực lực đánh người, vẫn rất thoải mái.
Khóe mắt Thần Võ Tiên Đế lập tức run rẩy, vội vàng nói:
- Chuyện là như vậy…. Bản tọa, là hơn mười ngàn năm trước, thăng cấp thành Tiên Đế ở đại vực Thái Khôn…
Theo hắn ta kể lại, Diệp Tùy Phong dần dần hiểu rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Tiên giới, thực sự rộng lớn, vô biên vô hạn.
Trên tổng thể, địa bàn mà con người nắm chủ đạo chia thành mười đại vực.
Mỗi một đại vực đều rộng lớn hơn thế giới Diệp Tùy Phong đang ở ít nhất nghìn lần.
Ở trong đại vực, Tiên Đế làm chúa tể chí cao, nắm trong tay tất cả mọi thứ.
Thần Võ Tiên Đế chính là Tiên Đế vừa tấn thăng của đại vực Thái Khôn từ mười ngàn năm trước.
Hơn mười ngàn năm tính là một vị Tiên Đế cực kỳ trẻ tuổi.
Mà tuổi trẻ thì thường đại biểu cho không đủ nội tình, so với những Tiên Đế có uy tín lâu năm khác, Thần Võ Tiên Đế cho dù là thực lực, thế lực hay tài lực cũng đều có chênh lệch không nhỏ.
Đặc biệt là thế lực và tài lực, chính là cái gọi là nội tình, tích lũy quá ít.
Cho nên, hắn ta vẫn luôn suy nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề này.
Một ngày nào đó, Thần Võ Tiên Đế du hành Thái Hư thì phát hiện một hạ giới đặc biệt trong phạm vi mình quản lý.
Có một thế giới, vì Linh Tính Thiên Đạo tán loạn nên bị pháp tắc từ ngoài đến không ngừng ăn mòn, đã sắp chết, với lại thế giới này cũng không nhỏ.
Thần Võ Tiên Đế lập tức chú ý tới nó.
Đối với những tồn tại như bọn hắn, một thế giới chết đi thường thường đại biểu cho rất nhiều tài nguyên và tài phú.
Thế là, hắn ta động tâm tư.
Mượn nhờ tình huống mình dò xét được, hắn ta lén đưa vào trong đó năm loại chí bảo để sau này dịch chuyển vào trong thế giới này, cũng chính là chí bảo Ngũ Hành mà mấy người Đại Bảo Chủ lấy được.
Thứ chí bảo này có thể nhanh chóng thu lấy lực lượng bản nguyên của thế giới, tiến một bước tăng tốc thời gian thế giới tử vong.
Khi sức mạnh bản nguyên đạt tới trình độ nhất định thì sẽ hình thành thông đạo, để chân thân của mình giáng lâm, từ đó kết thúc công việc sau cùng.
Trong Chư Thiên Vạn Giới, bởi vì một ít nguyên nhân nên có rất nhiều thế giới tử vong.
Loại chuyện này, rất nhiều Tiên Đế đều đang làm.
Cho nên Thần Võ Tiên Đế cảm thấy, phải không có gì ngoài ý muốn mới đúng.
Nhưng ai có thể ngờ được, hết lần này tới lần khác lại gặp một đồ biến thái như thế, dùng tế đàn Ngũ Hành để câu dẫn hắn ta xuống đây, sau đó có người bắt lấy hắn ta đánh nhừ tử.
Thực lực đáng sợ đó làm cho hắn ta không có chút sức hoàn thủ.
- Vốn trong tính toán của ta, còn cần mấy ngàn năm nữa mới có thể tạo dựng xong thông đạo.
- Ta còn có chút kỳ quái, vì sao lại hoàn thành trước thời hạn.
- Thì ra là ngươi đã tăng nhanh tiến trình này…
Thần Võ Tiên Đế nhìn Diệp Tùy Phong một chút, lại rất nhanh cúi đầu.
Lúc này, vết sưng trên mặt hắn ta đã khôi phục một chút.
Diệp Tùy Phong nghe hắn ta kể xong, cuối cùng đã hiểu rõ nguyên do chuyện này.
Thì ra nguyên nhân vẫn là vì lợi ích.
Thế giới này, có giá trị đối với Thần Võ Tiên Đế, cho nên hắn ta mới làm ra chuyện luyện hóa thế giới.
Về phần những sinh linh sinh tồn ở trong thế giới kia, đối với loại người đứng ở cấp bậc này căn bản cũng không tính là gì.
Ngươi đào một gốc linh chi ngàn năm sẽ để ý tổ kiến phía dưới linh chi có bị tàn phá hay không à?
Loại chuyện này, Diệp Tùy Phong cũng không muốn bình phán ai đúng ai sai.
Nhưng còn có một vấn đề, hắn cần phải hiểu rõ.
- Người đặt bẫy trong dòng sông thời gian, muốn nhốt chết ta, cũng là ngươi phải không?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Thần Võ Tiên Đế yên lặng một lát, nhất cuối cùng vẫn gật đầu.
- Đúng vậy.
Hắn ta thừa nhận bảo:
- Đại khái khoảng sáu, bảy năm trước, Kính Vận Mệnh bỗng nhiên sinh ra một vệt gợn sóng, làm ta lo lắng.
- Thông qua diễn toán Tiên Pháp, ta nhìn thấy một ngôn sao màu xám ở trong cái thế giới này.
- Ngôi sao này bị hỗn độn bao vây, ta cũng không thể thấy rõ đến cùng là cái gì, nhưng ta biết, người này rất có thể sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của ta.
- Thế là, ta mượn nhờ nhân quả Đại Đạo, nhìn thấy ngôi sao đó sẽ đi đến tiết điểm nào đó của dòng sông thời gian, cho nên ta đã bày ra trận pháp Đấu Thiên Môn ở đấy.
Diệp Tùy Phong nhíu mày.
- Chỉ vì không thấy rõ, có khả năng ảnh hưởng đến kế hoạch của ngươi nên ngươi muốn đưa ta vào chỗ chết?
Thần Võ Tiên Đế vội vàng lắc đầu.
- Ta cũng không muốn giết ngươi, đây chẳng qua là một khốn trận.
- Bởi vì ta cũng rất tò mò, đến cùng là hạng người gì mà ngay cả ta cũng không thấy rõ ràng, cho nên chuẩn bị vây khốn ngươi trước, chờ khi chân thân ta đến mới tìm tòi hư thực.
- Với lại trận pháp kia, ta đã dày công tính toán.
- Lỡ như ngươi phá vỡ trận pháp, vậy thực lực của ngươi chắc chắn sẽ vượt xa khỏi cực hạn của thế giới, sau đó chắc chắn sẽ không có cách nào trở lại thế giới, như vậy cũng sẽ không cách nào can thiệp vào kế hoạch của ta.
Thần Võ Tiên Đế mệt mỏi nói:
- Ta là thật không ngờ, ngươi phá vỡ trận pháp, thậm chí còn đánh gãy cả dòng sông thời gian, lại còn có biện pháp trở lại trong thế giới.