Chương 262: Thủ Bút Của Diệp Tùy Phong…
- Ừm, dùng tạm vậy.
Diệp Tùy Phong gật đầu, cất công pháp vào.
Thật ra thôi diễn Nguyên Thủy công pháp đã đến trình độ Đại La Kim Tiên, đã vượt xa khỏi cực hạn của thế giới.
Linh Tính Thiên Đạo nở ra, chậm rãi lớn lên, cực hạn mới có thể dần dần tăng lên.
Đợi khi cả hai cách xa nhau không lớn mới tiếp tục thôi diễn giai đoạn sau này của công pháp, cũng không tính quá trễ.
Diệp Tùy Phong suy nghĩ, lại lấy một quả trứng đen như mực ra.
So với mấy tháng trước, khí tức sinh mệnh trong này đã nồng đậm hơn rất nhiều, hình như đã sắp phá vỏ mà ra.
Bởi vì mấy người Diệp Hoàng và Diệp Long đã tìm được hơn ngàn tiết điểm Thiên Đạo, đồng thời gieo trồng mầm non của Khải Mông Thụ vào trong đó.
Diệp Tùy Phong đánh giá đại khái một chút, không cần chờ đến khi tìm được toàn bộ tiết điểm Thiên Đạo, chỉ cần tìm được phân nửa là Linh Tính Thiên Đạo đã có thể nở ra.
Sinh mệnh trong quả trứng này vẫn bị một lớp sương che phủ, làm cho người ta không thấy rõ lắm.
Bỗng nhiên Diệp Tùy Phong nhướng mày, nghĩ đến một việc.
Có khi nào quả trứng này là lão quy hóa thành không?
Vậy có phải sau khi trứng nở cũng sẽ là rùa đen không?
Ách…
Diệp Tùy Phong không khỏi sờ lên cằm, đó là cái đồ con rùa?
Hình như cảm ứng được suy nghĩ của hắn, trong quả trứng bỗng nhiên nhúc nhích giống như đang sợ hãi.
Diệp Tùy Phong lắc đầu, được rồi, có phải đồ con rùa hay không thì đến lúc đó sẽ biết.
Trước tranh thủ khoảng thời gian này làm xong lại nói.
Diệp Tùy Phong suy tư một lát, ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.
Bỗng nhiên, hắn vung tay lên.
Tất cả pháp tắc thiên Đạo trong thế giới đều bắt đầu chấn động.
Không cần một lát, một tấm pháp chỉ to lớn chậm rãi mở ra trên bầu trời.
Đạo vận vô biên từ trong pháp chỉ tản ra, trong nháy mắt lan đến mỗi một góc của thế giới.
Phía trên pháp chỉ viết bốn chữ khổng lồ: Nguyên Thủy công pháp.
……….
Thanh Cổ Cao Lãnh.
Một trận chiến đấu kịch liệt đang xảy ra.
Hai bên là một đám tu sĩ mặc quần áo màu xanh nhạt, còn có một con thú khổng lồ khí tức cực kỳ khủng bố.
Nếu có người quen biết ở đây thì nhất định sẽ hoảng sợ phát hiện, con cự thú kia lại là Thánh Thú trong truyền thuyết, Hàn Mộc Tê!
Mộc Tê cực kỳ cuồng bạo, gầm rú một tiếng đã làm vỡ nát mấy ngọn núi.
Nhưng tu sĩ đối chiến với nó cũng rất bất phàm.
Người cầm đầu, cởi trần, cả người lấp lóe tia sáng vàng kim.
Nhìn kỹ lại, trên đó lại là mấy chục văn tự, mỗi văn tự đều tản ra đạo vận nồng đậm.
Hắn chống lại chính diện Hàn Mộc Tê nhưng không rơi xuống hạ phong một chút nào.
Theo thời gian trôi qua, cuối cùng Mộc Tê vẫn không chống đỡ được, bị hắn dùng một quyền đánh nát độc giác, nắm một viên nội đan lớn chừng trái nhãn vào trong tay.
- Viện trưởng uy vũ!
Lập tức, những người khác bắt đầu reo hò.
Không ngờ đều là một đám tu sĩ trẻ tuổi cực kỳ đáng sợ.
Gia hỏa cánh tay trần bạo lực quay đầu lại, lộ ra một gương mặt rất ôn hòa, chính là Diệp Khiêm.
Hắn thản nhiên cười cười, cất kỹ nội đan.
Lúc này, Tiểu Y từ phía sau đi tới, phủ thêm ngoại bào màu xanh cho hắn.
Từ mấy tháng trước, sau khi hắn dẫn người từ trong thư viện tiến vào Cao Lãnh Thanh Cổ, chiến đấu lớn nhỏ gần như chưa từng dừng lại.
Cũng may đám người này đều là thiên tài siêu cấp mà thư viện thu nạp trong mấy năm gần đây, hoặc là người đoạt được đá Tiên Thiên, hoặc là người đoạt được đá Thần Thánh, thực lực từng người cực kỳ cường đại.
Nếu như chỉ dựa vào chính hắn, muốn trồng hết những gốc cây này, thật đúng là không dễ dàng hoàn thành như vậy.
Cho tới bây giờ, hắn đã tìm được trên trăm tiết điểm Thiên Đạo trong Cao Lãnh Thanh Cổ.
Tính toán khoảng cách, cũng đã sắp đến cánh đồng tuyết phương Bắc.
- Thật không biết, lúc ấy mấy người đại bá đã xuyên qua nơi naỳ như thế nào?
- Hình như khi trở về chỉ dùng thời gian nửa tháng mà thôi.
Diệp Khiêm mặc quần áo tử tế, miệng nói.
Những ngày gần đây, hắn vẫn có chút chật vật.
- Dựa vào thực lực của gia chủ, yêu thú đương nhiên không đáng để lo.
Tiểu Y cười nhẹ, nhẹ nhàng giúp Diệp Khiêm chỉnh lại cổ áo.
Diệp Khiêm ừ một tiếng, đối với bọn hắn thì nơi này phi thường hung hiểm, nhưng so với đại bá thì lại không khác gì hậu hoa viên.
Đúng lúc này, một cỗ đạo vận lấy tốc độ cực nhanh quét ngang qua.
Diệp Khiêm khẽ nhíu mày.
- Mau nhìn, đó là cái gì?
Đồng thời, có người kinh hô.
Diệp Khiêm ngẩng đầu, nhìn về phía chân trời.
Chỉ thấy một tấm pháp chỉ khổng lồ vượt ngang bầu trời, pháp tắc đạo vận kinh khủng từ đó tản ra.
- Nguyên Thủy công pháp?
Diệp Khiêm khiêu mi.
Ngay khi hắn đọc lên cái tên này, đồng thời một công pháp cực kỳ thâm ảo xuất hiện ở trong óc Diệp Khiêm.
Sau một lát, có người lấy lại tinh thần.
- Công pháp này…
Vẻ mặt hắn hoảng sợ, công pháp này thật sự nằm ngoài khả năng nhận thức của hắn.
Cho dù xem qua loa cũng có thể phát hiện, đây tuyệt đối là một pháp quyết đỉnh tiêm vô thượng!
- Là thủ bút của đại bá…
Diệp Khiêm nhìn lên bầu trời, thì thào nói.
Hắn cảm nhận được khí tức của Diệp Tùy Phong từ trong bức tranh.
- Không ngờ gia chủ lại công bố công pháp này ra tại thế!
Trên mặt Tiểu Y mang theo vẻ không thể tin được.
Ở tu luyện giới, nếu có người đạt được công pháp tuyệt thế, ai sẽ không phải che giấu?
Nào có ai trực tiếp dẫn động pháp tắc thiên đạo, công bố ra cho toàn bộ thế giới!
- Đây chính là cách làm việc của đại bá…
Diệp Khiêm vẫn nhìn pháp chỉ Thiên Đạo, trong mắt mang theo tia sáng vô cùng hướng tới.
Sau đó, hắn cười nói:
- So sánh với hắn, thư viện Thiên Hạ của chúng ta giống như những đứa trẻ đang làm xiếc.
- Viện trưởng, trong này còn có phương pháp chuyển tu, chúng ta có tu luyện không?
Lúc này, có người hỏi.
Con mắt ôn hòa của Diệp Khiêm nhìn qua hắn.
- Có phải ngươi ngốc hay không?
- Thịt Chân Long bày ở trước mặt, ngươi còn muốn ăn bánh cao lương không?
- Lập tức truyền lệnh xuống, tất cả mọi người của thư viện Thiên Hạ.
- Lập tức, chuyển tu Nguyên Thủy công pháp!