Chương 279: Tiểu Hắc Sợ

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,556 lượt đọc

Chương 279: Tiểu Hắc Sợ

Những thiên tài địa bảo trân quý kia, bọn hắn chỉ có nhìn chảy nước miếng.

- Hắc hắc, hi vọng người chúng ta tiếp dẫn tiếp theo sẽ xuất thân giàu có, nếu như vậy sẽ phải lừa nhiều một chút phí vất vả.

Cố Lưu Phương nói.

Giang Niệm bĩu môi:

- Ta chỉ hy vọng, hắn không giống lão tổ Xà Sơn vừa rồi là được rồi.

Ngay khi hai người đang nói chuyện, Tiên Đài, lần nữa tản ra ánh sáng mãnh liệt.

- Là người phi thăng Tiên giới!

Rất nhanh đã có người lên tiếng kinh hô.

Tiên giới, ở đây cũng thuộc về tồn tại hiếm thấy.

- Giang Niệm, là người của giới Quy Linh các ngươi!

Cố Lưu Phương thấy rõ thông tin về hạ giới lần này, lớn tiếng nói.

Giang Niệm cũng chú ý tới, vội vàng nhìn sang.

Không biết, là người của phe thế lực nào trong thế giới của mình.

Ánh sáng chậm rãi tán đi, lại có hai bóng người đồng thời xuất hiện trên Tiên Đài.

……….

Trên Tiên Đài của đảo Phi Tiên.

Sau khi ánh sáng dần dần tán đi, tiên âm bên tai Diệp Tùy Phong cũng chậm rãi trở nên yếu ớt, cho đến biến mất không thấy gì nữa.

Lúc này, Cốc U Lan đã hoàn thành tiên khí quán thể, trở thành một tu sĩ Tiên cảnh chân chính.

Với lại, cất bước không thấp, chắc là khoảng Địa Tiên trung hậu kỳ.

Về phần Diệp Tùy Phong thì đương nhiên là không cần Tiên Khí quán thể.

Tu vi trăm tỷ năm, thần hồn ngàn tỷ năm, lượng biến gây nên chất biến, hiện tại, nếu nói hắn là bất tử bất diệt thì cũng không khoa trương chút nào.

Sau khi cảm nhận được pháp tắc tiên đạo xung quanh.

Cuối cùng, Diệp Tùy Phong giơ tay lên, lấy Thiên Đạo giới trên tay xuống.

Tiên đạo pháp tắc chính là cấp bậc trần nhà của Chư Thiên Vạn Giới, có thể tiếp nhận khí cơ trên người Diệp Tùy Phong, cho nên, hắn không cần phải dùng Thiên Đạo giới để phòng hộ nữa.

Một loại cảm giác vui sướng, tự nhiên sinh ra.

Diệp Tùy Phong thở ra một hơi thật dài, bỗng nhiên sững sờ, cúi đầu xuống.

Chỉ thấy Tiểu Hắc trốn ở trong áo của mình, run lẩy bẩy, không dám lên tiếng, thậm chí nó còn thu liễm toàn bộ khí tức bản thân.

- Sao vậy?

Diệp Tùy Phong hỏi.

- Cha…

- Bên ngoài có một đại gia hỏa, ta sợ nó…

Tiểu Hắc run rẩy nói.

Diệp Tùy Phong nhíu mày, cảm nhận được pháp tắc tiên đạo xung quanh, lập tức hiểu rõ.

Tiểu Hắc cũng không phải sinh linh bình thường, mà là Linh Tính Thiên Đạo của một phương thế giới.

Loại tồn tại này muốn đi vào Tiên giới, trừ phi để toàn bộ thế giới đều phi thăng đi lên, nếu không sẽ tuyệt đối không thể nào.

Cho nên nói, Tiểu Hắc chính là lén đi lên.

Nếu Tiên đạo có linh, chỉ cần khí tức của Tiểu Hắc xuất hiện trong tiên giới thì chắc chắn sẽ bị phát giác.

Đến lúc đó sẽ chuyện gì xảy ra, ai cũng không biết.

Diệp Tùy Phong suy nghĩ, bọn hắn mới đến, vẫn tạm thời đừng chọc mấy Thượng Tiên kia, vật liệu cấp bậc trần nhà của thế giới.

Thế là, hắn cầm lấy Thiên Đạo giới, trong thời gian mấy hơi thở, một pháp tắc dùng để che giấu khí tức xuất hiện trên Thiên Đạo giới.

Sau đó, Diệp Tùy Phong phóng lớn Thiên Đạo giới, thay đổi thành một vòng cổ màu bạc, đeo ở trên cổ Tiểu Hắc.

- Có cái này, nó sẽ không phát hiện được ngươi.

Diệp Tùy Phong nói.

- Ta vẫn nên trốn đây.

Tiểu Hắc vẫn như cũ trong áo hắn không chịu ra, dáng vẻ nhát gan làm cho Diệp Tùy Phong cảm thấy muốn cười.

- Lão gia, có người tới.

Bỗng nhiên, Cốc U Lan đứng bên cạnh, lên tiếng nói.

Diệp Tùy Phong ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy hai nam tử đang đi về phía bọn hắn.

Một người trong đó, đi lên phía trước, ôm quyền nói:

- Ta tên Giang Niệm, đến từ cùng một thế giới với hai vị, hoan nghênh các ngươi đã phi thăng.

Giang Niệm đứng tại chỗ, liếc nhìn hai người.

Một nam một nữ, nhìn qua đều vô cùng trẻ tuổi.

Đặc biệt là nữ tử này, đã hoàn thành tiên khí quán thể, tu vi Địa Tiên Trung Kỳ, cực kỳ thuần túy, tuyệt đối là thiên tài tuyệt thế ở hạ giới.

Mà nam tử này cũng không bình thường.

Trên người hắn hình như có một bảo vật che giấu khí tức, thấy không rõ tu vi cụ thể.

Tùy ý đứng ở nơi đó, không cuồng ngạo, không lo sợ, chỉ có mây trôi nước chảy.

- Cùng một thế giới sao?

Diệp Tùy Phong đánh giá Giang Niệm, người này đã là Địa Tiên đỉnh phong, hiển nhiên đã phi thăng tới Tiên giới từ rất sớm.

- Đúng vậy.

Ánh mắt Giang Niệm lập tức đưa khóa chặt Diệp Tùy Phong, bởi vì nhìn vị trí đứng của hai người trước mặt, nam tử này là vị trí chủ đạo.

- Khoảng hơn hai trăm năm trước, ta đã phi thăng Tiên giới.

- Khi đó, thần điện Đại Đạo vẫn còn đứng đầu Trung Châu, không biết bây giờ như thế nào?

Giang Niệm hỏi.

Hắn cố ý nhắc đến thần điện Đại Đạo, đây là vì làm cho đối phương lại càng dễ tin tưởng mình.

Năm năm trước, lúc tiếp dẫn một người khác, hắn cũng hỏi như vậy.

Cho nên Giang Niệm biết, thần điện Đại Đạo vẫn đứng vững không ngã, lại càng ngày càng cường thịnh.

- Ừm, trên cơ bản vẫn không thay đổi.

Diệp Tùy Phong cũng không nói cho Giang Niệm tình hình thực tế.

Nếu như nói với hắn, thần điện Đại Đạo đã không còn, vậy sẽ không tránh được lại phải lãng phí một phen miệng lưỡi, quá phiền phức.

- Ha ha, vậy thì được rồi.

Giang Niệm cười to nói:

- Dám hỏi các hạ xuất thân từ phe thế lực nào?

- Thành Vân Tiêu.

Diệp Tùy Phong trả lời.

Giang Niệm suy nghĩ một lát lại không nhớ được cái tên này, có thể là thế lực mới nổi nào đó.

- Chỗ tốt!

Giang Niệm thuận miệng lấy lòng một tiếng, sau đó nói:

- Chỉ có điều, cho dù lúc trước chúng ta phân thuộc nơi nào, sau khi đến Tiên giới cũng nhất định phải đoàn kết lại mới được…

Tiếp đó, Giang Niệm mượn đề tài này, nói ra tình huống đại khái Tiên giới, còn có tình cảnh trước mắt của Quy Linh giới cho Diệp Tùy Phong một lần.

- Vị này chính là hảo hữu của ta, cũng là minh hữu hiện tại của giới Quy Linh chúng ta, người của thế giới Bạch Phong.

Giang Niệm giới thiệu Cố Lưu Phương.

Diệp Tùy Phong gật đầu, tới chào hỏi, sau đó lắc đầu nói:

- Giới Quy Linh, cái tên này là ai đặt cho chúng ta, thật khó nghe.

Vẻ mặt Giang Niệm lập tức cứng lại, cười khổ nói:

- Đó đương nhiên là người quản lý đảo Phi Tiên.

Quy Linh giới nghe hơi giống giống Quy Thiên, thật ra bọn hắn cũng không quá ưa thích.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right