Chương 414: Đấu Trường Thú Chí Tô

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,984 lượt đọc

Chương 414: Đấu Trường Thú Chí Tô

Quán rượu Thương Ngô, là quán rượu xa hoa nhất Nhị Trọng Thiên của Huyền Đô.

Trong một căn phòng xa hoa.

- Nơi Tiểu Chiêu muốn đi, lại chính là tiên phủ của ta?

Thần Võ sững sờ xuất thần.

Diệp Tùy Phong cười nói:

- Đúng vậy.

- Nàng nói, nơi đó vạn linh hài hòa ở chung, là vùng đất an bình chân chính.

- Vô luận là nhân tộc, hay vạn vật sinh linh khác đều có thể tìm tới chỗ an thân thuộc về mình.

- Ngươi cảm thấy, nàng ấy nói đúng không?

Sắc mặt của Thần Võ cực kỳ phức tạp, thật lâu không nói gì.

Bỗng nhiên, hắn rút ra giày của mình, một ngụm đã cắn lấy.

Chiếc giày này có cấp bậc là cực phẩm Tiên Khí, cứ như vậy trực tiếp bị hắn mạnh mẽ cắn đứt, bắt đầu ngụm lớn nhấm nuốt.

- Nàng ấy nói đúng, có chỗ như vậy!

- Ta nhất định sẽ làm đến những này!

Ánh mắt của hắn cực kỳ kiên định.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu:

- Ta cũng tin tưởng ngươi sẽ làm được.

Tối thiểu nhất, từ hắn gặm giày như vậy có thể nhìn ra, Thần Võ tuyệt đối là một người giữ lời hứa.

Sau đó, hắn lặng lẽ ghi chép lại cảnh tượng này.

Tiên Đế gặm giày chính là chuyện hiếm có ngàn tỷ năm khó gặp!

Đương nhiên Diệp Tùy Phong muốn lưu lại làm kỷ niệm đi ~

………..

Ngày thứ hai, trong đấu trường thú Chí Tôn của Huyền Đô.

Đây là đấu trường thú lớn nhất của Huyền Đô, người có thể đi vào nơi này không phú thì quý.

Mà các trận chiến đấu tiến hành trong đây đều cao hơn các đấu trường khác rất nhiều. Ít nhất cũng là đối chiến giữa các Đại Yêu.

Mỗi một ngày đều có các trận quyết đấu máu tanh kịch liệt diễn ra.

Lại thêm chính sách phụ cấp của Huyền Điện dành cho đấu thú, cho nên trong đấu trường Chí Tôn cực kỳ nhiệt liệt.

Ba người Diệp Tùy Phong cũng đi tới trên khán đài của đấu trường ngồi xem.

- Mẹ nó, Huyền Đô thật sự là biết kiếm tiền, chỉ đến xem tranh tài mà đã có thể hố hết mấy chục ngàn tiên thạch của chúng ta!

Mặt mũi Thần Võ tràn đầy khó chịu, sau đó từ trong túi lấy ra giấy và bút.

- Không được, ta phải ghi lại kỹ càng, đến lúc đó phải đòi lại cả gốc lẫn lãi!

Diệp Tùy Phong lập tức sững sờ.

- Ngươi thật sự mua giấy bút sao?

Hắn liếc qua nhìn thử, chỉ thấy phía trên tờ giấy lít nha lít nhít toàn là chữ.

Bao gồm mấy người ăn cơm, ở trọ, phí qua đường các loại, phàm là tiêu phí sau khi tiến vào Huyền Đô, một năm một mười, ghi lại toàn bộ.

Diệp Tùy Phong lắc đầu, ngươi thật đúng là rảnh đến nhức cả trứng.

Một lát sau, Thần Võ viết xong tất cả vào trong giấy tờ thì mới ngẩng đầu lên.

Hắn nhìn đấu trường đông nghìn nghịt người, nói:

- Đại ca, chúng ta nhất định phải để Tiểu Hắc và Thanh Điểu tham chiến sao? Trực tiếp đi tìm Huyền Chủ không được sao?

Hôm nay, không chỉ có Tiểu Hắc sẽ tham chiến trong đấu trường này mà ngay cả Thanh Điểu cũng bị Diệp Tùy Phong phái ra.

Thần Võ không quá lý giải cách làm này, cảm thấy không có chút ý nghĩa nào.

Diệp Tùy Phong liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Ta hỏi ngươi, vì sao phần lớn người đều cảm thấy cho chúng ta đánh ra cờ hiệu vạn linh cùng tồn tại là một chuyện cười?

Thần Võ không chút nghĩ ngợi nói:

- Bởi vì lão già Huyền Chủ kia thôi…

- Nếu như không phải hắn tuyên dương khắp nơi rằng Yêu Linh tộc vốn dĩ nên lệ thuộc vào Nhân tộc thì cũng không trở thành loại tình huống như bây giờ.

Vẻ mặt của hắn tràn đầy tức giận, cách làm này của chủ nhân Huyền Đô tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với việc hắn mở rộng Tiên Phủ.

Nhưng Diệp Tùy Phong lại lắc đầu nói:

- Đây đúng là một nguyên nhân, nhưng cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu.

- Ngươi suy nghĩ thật kỹ xem, trong hỗn loạn và kiếp nạn, mọi người để ý nhất là cái gì?

Thần Võ suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nhăn mày nói:

- Sinh tồn?

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu:

- Ngươi còn không tính là quá ngốc.

- Phần lớn người sẽ không quan tâm ngươi đánh ra cờ hiệu gì, chỉ cần ngươi có thế làm cho bọn hắn tin tưởng, ủng hộ hoặc gia nhập vào ngươi thì có thể sinh tồn được trong chiến loạn là được rồi.

- Chỉ cần như vậy, ngươi sẽ thu hoạch được rất nhiều ủng hộ.

- Cờ hiệu hoặc khẩu hiệu, cao nhất cũng chỉ là hư danh mà thôi.

- Chỉ có thực lực mới là chỗ căn bản giúp mọi người chân chính an tâm.

Lời nói này làm cho Thần Võ giật mình.

- Đại ca, ngươi chuẩn bị làm thế nào?

Diệp Tùy Phong quay đầu lại, nhìn Huyền Điện treo cao trên đỉnh đầu.

- Chờ xem, lát nữa còn cần ngươi tự mình biểu diễn đấy.

Cùng lúc đó, một chỗ khác trong đấu trường.

- Thiếu chủ, ngươi chắc chắn Tiểu Hắc có khả năng đánh lại những Đại Yêu, Yêu Vương kia sao?

- Thật ra chúng ta có thể tạm thời đợi ở đây một đoạn thời gian, có lẽ không bao lâu nữa chính sách sẽ thay đổi hướng gió.

Vẻ mặt Tần lão tràn đầy không yên lòng, lên tiếng nói.

- Ta tin tưởng nó.

Tiểu Chiêu thấp giọng nói, nhưng nàng không giải thích thêm gì.

Trong đầu của nàng vẫn như cũ vang lên những lời Tiểu Hắc đã nói với nàng.

- Tin tưởng ta, từ hôm nay trở đi sẽ mở ra con đường thông đến Tiên phủ Thần Võ.

- Chuẩn bị xem kịch đi, có người, hôm nay muốn làm một đợt lớn đâu.

Từ khi xuất phát từ Bách Linh tông đến nay, Tiểu Chiêu gặp rất nhiều chuyện, trong đó không ít lần bị người khác lừa gạt.

Nhưng lần này, nàng cực kỳ chắc chắn rằng Tiểu Hắc cũng không phải là người không tốt.

Cho nên nàng lựa chọn tin tưởng Tiểu Hắc.

Đồng thời nàng vô cùng chờ mong, người mà Tiểu Hắc nói tới kia, đến tột cùng muốn làm ra chuyện đáng sợ gì ở Huyền Đô.

Trong Đấu thú trường, chiến đấu kịch liệt vẫn luôn diễn ra.

Bình thường, quy tắc đấu thú chia làm hai loại.

Một loại gọi là bình chiến.

Hai bên xuất chiến đều rõ ràng đối thủ sẽ phái ra yêu thú gì, cho nên trên cơ bản đều là chiến đấu giữa các yêu thú cùng cấp bậc.

Tình hình chiến đấu kịch liệt nhưng ít đi một chút kinh hỉ.

Mà một loại khác gọi là mù chiến.

Cũng chính là hai bên xuất chiến đề không biết chủng loại và phẩm cấp yêu thú của đối phương, kết quả chiến đấu hoàn toàn là không biết và không cách nào dự đoán.

Loại chiến đấu này sẽ xuất hiện rất nhiều tình huống không thể nào đoán trước, cực kỳ đáng xem.

Cho nên, mù chiến cũng là quy tắc chủ yếu của đấu trường Chí Tôn.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right