Chương 473: Bắt Sống Ma Thần (2)
Ma Thần vội vàng chống lên một đạo bình chướng màu đen, ngăn cản ác quỷ ở bên ngoài.
Bình chướng cực kỳ kiên cố, ác quỷ kinh khủng lại không cách nào đột phá trong khoảng thời gian ngắn.
Hai bên tạm thời lâm vào giằng co.
Nhưng huyết hải dưới chân đã đi tới gần chỗ của Ma Thần.
Huyết thủy sền sệt giống như có sinh mệnh, sau khi tiếp xúc với Ma Thần thì theo hai chân của nó chậm rãi bò lên trên.
Sương mù màu đen dày đặc trên người Ma Thần, có huyết thủy bao trùm, trực tiếp tiêu tán.
Cuối cùng, nó cũng luống cuống.
- Chờ một chút!
- Chúng ta có cùng lý niệm, có thể thương lượng!
Ma Thần rống to.
Nhưng vẻ mặt của thiếu nữ vẫn rất lạnh lùng.
Mắt thấy huyết thủy đã vượt qua bên hông Ma Thần, chậm rãi bò tới trên cổ.
Lúc này, Ma Thần ngay cả động đậy cũng không thể làm được.
Bức tường trước người nó cũng chầm chậm tan rã.
Ác quỷ điên cuồng đập xuống!
Hình như sau một khắc đã bị ác quỷ gặm ăn hầu như không còn.
- Đợi chút đi.
Đúng lúc này, một âm thanh từ xa truyền tới.
Sau đó, một bóng người màu trắng hiện ra ở bên cạnh bọn hắn.
- Hiểu Hiểu, tạm thời giữ lại nó, nói không chừng còn có chút tác dụng.
Người vừa tới chính là Diệp Tùy Phong.
Mà thiếu nữ chính là Diệp Hiểu Hiểu.
Hiểu Hiểu nghe thấy âm thanh này, đột nhiên quay đầu, màn trời ác quỷ và huyết hải, phân biệt phân ra một cỗ nhào về phía Diệp Tùy Phong.
Trên mặt của nàng vẫn không có chút biểu cảm nào.
Trong mắt nàng chỉ có điên cuồng.
Hình như bất kỳ một sinh linh nào cũng là kẻ địch ở trong mắt nàng.
- Ai, thật là một cô nương ngốc.
Diệp Tùy Phong lắc đầu.
Ác niệm của chúng sinh cũng không phải dễ dàng mang trên lưng như vậy.
Trong chớp mắt, tất cả vật tà ác đã nhào tới trước mặt Diệp Tùy Phong.
Hắn không có chút bối rối nào, nhìn con mắt Hiểu Hiểu, hắn chậm rãi mở miệng nói.
- Ta tới đón ngươi.
Trong chốc lát, ác quỷ và huyết hải đột nhiên ngừng lại.
Ánh mắt của Hiểu Hiểu bắt đầu điên cuồng lấp lóe, ngay cả thân thể của nàng cũng đang run nhè nhẹ, hình như đang cố gắng giãy dụa.
Ác quỷ dưới thân nàng hình như cảm nhận được nguy cơ, điên cuồng gào thét.
Khi bọn chúng gào thét, thân thể của Hiểu Hiểu run rẩy càng dữ dội hơn.
Diệp Tùy Phong lần nữa thở dài.
Một điểm sáng màu trắng chậm rãi xuất hiện ở chỗ mi tâm của Hiểu Hiểu.
Điểm sáng cực kỳ yếu ớt, giống như có thể dập tắt bất cứ lúc nào.
Nhưng sau khi tia sáng khẽ quét qua thì tất cả ác quỷ đó đều trực tiếp bị hòa tan.
Huyết hải cũng dần dần phai màu, trở nên trong suốt.
Sau một lát, huyết sắc trong mắt Hiểu Hiểu đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, nàng từ không trung rơi xuống, ngồi dưới đất.
- Ta đây là…
- Bị sao vậy?
Vẻ mặt Hiểu Hiểu mê mang.
Nhưng ngay khi nàng nói câu nói này thì đường cong màu đen tràn ngập khắp thiên địa cũng đang nhanh chóng rút đi.
Hoa cỏ cây cối một lần nữa toả ra sự sống.
Phi điểu cá trùng, lần nữa chạy nhảy, đùa giỡn.
Ngay cả mặt trời trên bầu trời cũng một lần nữa phóng ra quang mang chiếu rọi toàn bộ thế giới thành bảy màu.
- Ngươi nên nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi, bất cứ chuyện gì cũng không phải có thể một lần là xong.
Diệp Tùy Phong mỉm cười nói.
Hiểu Hiểu xoay đầu lại, nhìn thấy nụ cười của Diệp Tùy Phong, cái mũi của nàng lập tức chua chua.
- Ta thất bại…
Diệp Tùy Phong lắc đầu.
- Thiếu một chút nữa mà thôi.
- Nếu như không phải bị Ma Thần quấy rầy thì có lẽ ngươi đã một lần thành công.
Hắn an ủi Hiểu Hiểu nói.
Sự thật cũng đúng là như thế, nếu quả như thật không ai quấy rầy, nếu vẫn luôn phát triển tiếp thì kết quả thật khó mà nói.
- Vâng…
Hiểu Hiểu vuốt cổ tay, bắt đầu bỏ dậy.
Một con hồ điệp bảy màu vừa lúc rơi vào trên vai của nàng.
- Lần sau nhất định có thể thành!
Nàng một tay bắt được hồ điệp, bóp nó thành bột phấn.
Đưa tay vung lên ở trên bầu trời, bột phấn màu sắc rực rỡ lại nhanh chóng ngưng tụ thành một đoàn, lần nữa hóa thành hồ điệp bảy màu.
Nó vỗ cánh, chậm rãi đi xa.
- Ừm, nhất định được.
Diệp Tùy Phong cười nói.
Đúng lúc này, một tiếng rống to từ phía bên cạnh truyền tới.
- Linh tộc chết đi!
Một cái bóng đen mang theo khói đặc màu đen cuồn cuộn nhào về phía Diệp Tùy Phong.
Sau khi Hiểu Hiểu khôi phục thần chí thì ác quỷ và huyết hải đã biến mất không thấy gì nữa, trói buộc Ma Thần đương nhiên cũng đã giải khai.
Nó nhìn hai nhân loại trước mắt này không chút nào quan tâm nó, nó nén giận xuất kích.
Rất nhanh, công kích đáng sợ đã đến trước mặt Diệp Tùy Phong.
- Phanh!
Diệp Tùy Phong ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn, một bàn tay quất tới, giống như xua đuổi ruồi muỗi, đánh về phía Ma Thần.
Trong nháy mắt, nó giống như một viên đạn pháo bay rớt ra ngoài, đập mạnh xuống mặt đất ở chỗ xa, ném ra một cái hố cực lớn.
Khói đen tà ác lượn lờ trên thân thể, hoàn toàn tiêu tán không còn, ngay cả sinh cũng không sinh ra ngoài.
Lúc này, nó cũng đã lộ ra khuôn mặt chân chính, nhìn qua thì giống như là một người dị dạng da bọc xương, với lại đầu lâu cực kỳ lớn, tướng mạo cực kỳ xấu xí.
- Nó thật có tác dụng à?
- Nấu canh cũng không thể ăn.
Hiểu Hiểu đứng ở bờ hố, vô tình chửi đậu đen rau muống.
- Hỗn Độn Ma Thần đã giáng lâm Tiên giới, cái tên trước mắt này là một tên biết nói chuyện duy nhất trước mắt.
- Với lại thực lực vẫn tạm được được, có lực lượng Đế Thượng tiêu chuẩn, ít nhất cũng ở trong đội ngũ cao tầng.
- Có thể thử hỏi thăm bọn chúng tình huống bên kia một chút.
Diệp Tùy Phong nói.
Ma Thần ở đáy hố nghe hai nhân loại bình phẩm nó từ đầu đến chân như không có chuyện gì xảy ra, nó thật sự là… Khóc không ra nước mắt!
…….
Kính Hồ.
Bóng người của Diệp Tùy Phong và Hiểu Hiểu từ trong hư không đi ra.
Sau đó, một quái vật kỳ lạ với da bọc xương bị tiện tay ném xuống đất.
- Đây là cái gì?
Cốc U Lan đi lên phía trước, kinh ngạc nhìn quái vật trên mặt đất.
- Hỗn Độn Ma Thần.
Diệp Tùy Phong nói:
- Nó xâm lấn Hư Giới vô tình tiến vào trong thế giới mộng cảnh của Hiểu Hiểu, bị chúng ta bắt được.