Chương 601: Cùng Nhau Bước Đến Cửu Nạn Đỉnh Phong.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,635 lượt đọc

Chương 601: Cùng Nhau Bước Đến Cửu Nạn Đỉnh Phong.

Phương Tiểu Nhân vừa vuốt mắt vừa hét lên:

- Ngươi có thể có chút văn hóa hay không?

- Cái này sao lại là tàn hương, đều là Nguyện Lực thuần túy nhất!

Diệp Tùy Phong nhếch miệng, hắn đương nhiên biết đó là Nguyện Lực, chỉ có điều ngươi trực tiếp ăn bọn chúng cũng quá biến thái rồi.

Không sợ kẹt ở yết hầu à?

Hắn ho khan hai tiếng, nói:

- Tu luyện phải tiến hành theo chất lượng, không thể ăn quá nhiều được, sẽ mập đấy.

- Mặc dù mgươi làm như vậy sẽ tăng nhanh tốc độ tu luyện, nhưng rất dễ xuất hiện tình huống đạo tâm bất ổn.

Phương Tiểu Nhân xoa nhẹ một hồi lâu, mới phủi hết tàn hương trong mắt, nháy mắt, nói:

- Chỉ cần nhanh là được, thiên phú của bản cô nương rất nghịch thiên, không tồn tại vấn đề về đạo tâm.

Diệp Tùy Phong lắc đầu.

- Nhưng ngươi không cảm thấy bộ dáng như vậy là cực kỳ xấu xí à?

Phương Tiểu Nhân cúi đầu xuống, nhìn bộ dáng chật vật của mình một chút, nhếch miệng.

Đúng là có hơi hơi.

Mấu chốt nhất là, nếu nàng ở một mình thì không sao, nhưng bị Diệp Tùy Phong nhìn thấy luôn cảm giác có chút không tốt lắm, quá hủy hình tượng.

- Được thôi, vậy trước tiên tạm dừng loại phương thức tu luyện này đi.

- Dù sao ta đã tu luyện tới Cửu Nạn hậu kỳ, chỉ cần khoảng một tháng nữa là sẽ đạt tới Cửu Nạn đỉnh phong, có thể dẫn động lôi kiếp, vũ hóa thành tiên.

Phương Tiểu Nhân đứng dậy, phủi hết bụi đất trên người, lại là một trận bụi bay mù mịt.

Sau đó, nàng ngửa đầu nhìn về phía Diệp Tùy Phong, hỏi:

- Ngươi thì?

- Tu luyện tới bước nào rồi? Thiên Mệnh? Hay Thần Hợp?

Diệp Tùy Phong dừng một chút, chậm rãi nói:

- Bây giờ ta đã có thể dẫn động lôi kiếp.

Một cơn gió nhẹ thổi qua giữa hai người.

Bầu không khí dần dần trở nên xấu hổ.

Bỗng nhiên, Phương Tiểu Nhân không để ý bụi đất tung bay, bỗng nhiên ngồi xuống, nắm lên tàn hương nhét vào trong miệng.

- Này, này này.

Diệp Tùy Phong vội vàng hô to:

- Sao ngươi lại ăn tàn hương nữa rồi?

- Không phải chính là ta tu luyện nhanh hơn một chút à, chuyện này rất bình thường, không có gì lớn.

Phương Tiểu Nhân nghe thấy câu nói này, tốc độ ăn tàn hương của nàng càng mãnh liệt hơn, trong chớp mắt đã ăn đến phình cả hai má.

- Thật không cần như vậy.

Diệp Tùy Phong bất đắc dĩ nói.

- Không cần ngươi lo!

Phương Tiểu Nhân phồng má, chật vật nói.

- Ngươi mau tránh ra, đừng ảnh hưởng đến ta tu luyện!

Diệp Tùy Phong bất đắc dĩ lắc đầu, tiểu nha đầu này quá chăm chỉ.

- Được rồi, được rồi, ta cách xa một chút.

Sau đó hắn lui một khoảng cách, đứng từ xa nhìn nàng đã chôn mình xuống dưới tàn hương.

- Lại xa một chút nữa, tiếng tim đập của ngươi ảnh hưởng đến ta!

Diệp Tùy Phong lần nữa lui lại.

- Hô hấp của ngươi ảnh hưởng đến ta!

- Mùi của ngươi ảnh hưởng đến ta!

- Ngươi.

Cuối cùng, Diệp Tùy Phong rời khỏi không gian cầu nguyện, lưu lại Phương Tiểu Nhân một chỗ tu luyện hoàn toàn yên tĩnh.

Nhưng hắn cũng không vội ra ngoài, lấy tốc độ tu luyện của Phương Tiểu Nhân, nhiều nhất hơn nửa tháng nữa là có thể tu luyện tới Cửu Nạn đỉnh phong.

Đến lúc đó, cả hai sẽ cùng nhau xuất quan độ kiếp.

………

Thời gian nửa tháng nháy mắt trôi qua.

Trong đoạn thời gian này, Diệp Tùy Phong gần như đã đi dạo toàn bộ Bí Cảnh Cầu Nguyện.

Đương nhiên, hắn không quên truyền thống chân muỗi cũng là thịt, góp nhặt một đống lớn đủ loại tài nguyên tu luyện.

Mặc dù không tác dụng gì lớn, nhưng chồng chất thành một đống nhìn cũng rất đẹp mà?

Ngày này, Diệp Tùy Phong đang cầm một một chiếc lông đuôi gà xinh đẹp, ngồi xổm ở bên bờ sông chuẩn bị nướng gà ăn.

Bỗng nhiên, cành cây liễu sau lưng hắn vặn vẹo lên, lại là vật sống.

Động tác của nó cực nhanh, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, lập tức bao quanh Diệp Tùy Phong.

Sau đó, có sương đỏ từ trên cành liễu tỏa ra.

Sương đỏ này giống như có tác dụng mê huyễn và tê dại, sau khi thấm vào làn da Diệp Tùy Phong, lập tức đã làm cho hắn mất đi tất cả năng lực hành động và sức chiến đấu.

- Ha ha, bắt được ngươi rồi!

Sau khi làm xong tất cả, cây liễu bỗng nhiên phát ra tiếng cười vui sướng.

Thân cây không ngừng chập chờn thay đổi, sau một lát, cây liễu biến mất không thấy gì nữa, ngược lại biến thành một thiếu nữ có mái tóc dài màu xanh lá.

Chính là Phương Tiểu Nhân.

- Này thì khi dễ ta!

Vẻ mặt của nàng tràn đầy bộ dáng âm mưu được như ý, nhìn Diệp Tùy Phong bị trên không trung.

- Ta tuyên bố, từ giờ trở đi, ta mới là lão đại.

Phương Tiểu Nhân đắc ý vây quanh ngay phía trước, nhưng khi nhìn thấy Diệp Tùy Phong, nàng lập tức ngây ngẩn cả người, trong bộ quần áo đó lại chỉ có một khúc gỗ mục nát.

Trong lúc đó, một cảm giác lạnh cả người từ phía sau lưng nàng truyền tới.

- Ngươi vừa tuyên bố cái gì?

Âm thanh của Diệp Tùy Phong vang lên bên tai nàng.

Phương Tiểu Nhân đột nhiên quay đầu, khuôn mặt quen thuộc kia mang theo một tia khinh thường và nụ cười đùa cợt.

- Ha ha, đại ca. Ta chỉ đang đùa giỡn với ngươi thôi.

Sau khi nhẹ nhàng đánh bại Phương Tiểu Nhân, hai người bước lên đường rời khỏi bí cảnh.

Diệp Tùy Phong bay ở phía trước, khóe môi nhếch lên một nụ cười thản nhiên.

Sau khi thực lực của tiểu nha đầu này tăng lên, lòng tự tin cũng bắt đầu bạo rạp theo, lại muốn lấy đánh lén mình, từ đó chuyển đổi địa vị và thân phận của hai người.

Chỉ tiếc đạo cao một thước ma cao một trượng.

Hắn sớm đã nhìn ra gốc cây liễu kia có vấn đề, nên mới cố ý đến đó giết gà, muốn xem thử Phương Tiểu Nhân đến cùng muốn bày âm mưu quỷ kế gì.

Muốn đánh bại hắn à?

Không khác gì người si nói mộng.

Mà Phương Tiểu Nhân đang bay ở phía sau thì lộ ra vẻ mặt tràn đầy chán nản.

Nàng vốn cho rằng đi tới Cửu Nạn đỉnh phong, dựa vào thiên phú và thủ đoạn của mình đã đủ để khắc chế Diệp Tùy Phong.

Nhưng ai có thể ngờ được rằng thực lực của người này quá mạnh, bất kỳ thủ đoạn nào của nàng cũng hoàn toàn không có một chút hiệu quả, thật sự khiến người ta uể oải.

Xem ra, chỉ có chờ sau khi Vũ Hóa Thành Tiên thì mình mới có khả năng lật bàn.

Rất nhanh, hai người đã đi tới lối đi ra của bí cảnh.

- Sau khi ra ngoài ta sẽ độ kiếp, ngươi có thể lựa chọn lại lắng đọng lại một chút, ta sẽ nói với Thanh Lan Tông một tiếng, để bọn hắn cung cấp cho ngươi một hoàn cảnh không tệ.

Diệp Tùy Phong nói.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right