Chương 608: Thuộc Hạ Cung Nghênh Diệp Chủ Trở Về!

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,243 lượt đọc

Chương 608: Thuộc Hạ Cung Nghênh Diệp Chủ Trở Về!

Sau khi làm xong những việc này, hắn bắt đầu tiến hành quá trình sau cùng của Vũ Hóa.

Vô số lực lượng tạo hóa không ngừng tràn vào trong thân thể hắn.

Lực lượng chí cao độc nhất vô nhị trên thế giới như thế này, dần dần ngưng thực, biến thành một đóa hoa Thánh Liên có ba mươi sáu cánh, đang xoay chầm chậm trong đan điền Diệp Tùy Phong.

Sau khi Thánh Liên Tạo Vật hoàn toàn hình thành thì một khí tức ẩn chứa sinh cơ khổng lồ đột nhiên nhộn nhạo lên.

Một cây cỏ non xanh biếc bỗng nhiên từ trong đất cát dưới chân hắn mọc ra, thư triển thân thể của mình.

Sau khi một điểm màu xanh lá thứ nhất xuất hiện, càng nhiều màu xanh lá bắt đầu nở rộ ở trong hoang mạc vô ngần.

Cỏ xanh mọc khắp nơi trên đất, cây cối đột ngột mọc lên từ mặt đất, trăm hoa đua nở.

Hoang mạc không người không biết đã tồn tại bao nhiêu lâu, giờ lại trong thời gian không đến một phút đã biến thành một cánh rừng rậm xanh um tươi tốt.

Nước chảy róc rách, lá cây sàn sạt.

Ai lại dám tin tưởng, nơi này đã từng là một hoang mạc không có sinh cơ chứ?

Mấy người Nhiếp Chấn đứng ở phía dưới đã bị loại thay đổi này triệt để làm khiếp sợ ngây dại.

Hôm nay, có quá nhiều chuyện phá hủy thế giới quan lúc đầu của bọn hắn.

Mà đầu nguồn của tất cả chuyện này đều đến từ Diệp Tùy Phong chỉ vừa độ kiếp xong kia.

- Ông…

Một tiếng vang nhỏ.

Diệp Tùy Phong cũng hoàn thành bước sau cùng của Vũ Hóa, thành công trút bỏ phàm tục, trở thành tiên nhân chân chính.

Mà Phương Tiểu Nhân đối diện cũng đã Vũ Hóa thành công, chậm rãi mở mắt.

- Ai?

- Đây là đâu?

Phương Tiểu Nhân nhìn một mảnh màu xanh lá dưới chân, trên đầu nàng hiện ra một dấu chấm hỏi to lớn.

Vừa rồi không phải nàng ở trên hoang mạc à, sao bỗng nhiên lại đi vào trong rừng rồi?

Có người sử dụng dịch chuyển không gian à?

- Chúng ta vẫn đang ở chỗ cũ, chỉ có điều phía dưới mới mọc thêm cỏ dại.

Diệp Tùy Phong nói.

Phương Tiểu Nhân lườm hắn.

- Ngươi coi ta là tiểu hài tử ba tuổi à?

- Bây giờ, bản cô nương là Tiên!

- Với lại sau khi đột phá, ta cảm giác thiên phú của mình lại tăng vọt một mảng lớn.

- Hừ! Sau khi tốt nhất ngươi nên khách khí với ta một chút, tương lai, ta tuyệt đối là tồn tại mà ngươi phải ngước nhìn!

Diệp Tùy Phong bất đắc dĩ, vì sao mình nói thật mà luôn luôn không ai tin vậy chứ?

Sau đó hắn mang theo nàng và mấy người Nhiếp Chấn chuẩn bị cùng nhau chạy về Thanh Lan Tông.

Trước khi đi, Diệp Tùy Phong cố ý nhìn thoáng qua một chỗ hư không, nhưng sau đó lại quay lưng rời khỏi.

- Hắn phát hiện chúng ta.

Vẻ mặt của Nhạc Tiểu Chiêu có chút khẩn trương.

- Sợ cái gì?

- Cũng đã đến lúc nên đi bái kiến gia chủ.

Hồ Sang vuốt vuốt chòm râu của mình.

Bạch Lan Chi nhẹ gật đầu.

- Đã như vậy, vậy chúng ta cũng nhanh trở về, nghênh đón Diệp Chủ thôi.

Sau một khoảng thời gian, mấy người Diệp Tùy Phong về tới trong Thanh Lan Tông.

Trên đường, Phương Tiểu Nhân bởi vì thiên phú tăng vọt mà lòng tự tin tăng bạo, lại bị bắt nhặt đến ngoan ngoãn.

Mà mấy người Nhiếp Chấn thì càng thêm cung kính đối với Diệp Tùy Phong.

Sau khi Diệp Tùy Phong thuận lợi thành Tiên, bọn hắn có thể cảm giác được một khí tức vô thượng từ trên người hắn, căn bản không thể xâm phạm.

- Diệp công tử, chúng ta đi xuống dưới hay sao?

Nhiếp Chấn cung kính hỏi.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, sau đó đám người bay về phía vườn hoa phía sau núi của chủ phong Thanh Lan Tông.

Vừa mới rơi trên mặt đất đã có ba bóng người chờ sẵn.

- Thánh Chủ đại nhân!

Nhiếp Chấn nhìn thấy người tới, vẻ mặt của lập tức kịch chấn, vội vàng quỳ rạp xuống đất.

Ba người Diêm Chân, Huyền Thanh Nguyệt, Tông Nguyên cũng cuống quít quỳ gối, đây chính là chúa tể chí cao của giới Thái Ly, Thánh tổ sáng lập Thanh Lan Tông chân chính.

Nhưng Thánh Chủ lại không đáp lại mấy người bọn hắn, mà dùng ánh mắt phức tạp nhìn Diệp Tùy Phong.

Sau đó, ba người Bạch Lan Chi, Nhạc Tiểu Chiêu, Hồ Sang cũng quỳ một chân trên đất.

- Thuộc hạ cung nghênh Diệp Chủ trở về!

Hai bên gần như đồng thời quỳ xuống đất làm cho Phương Tiểu Nhân thân ở giữa, lập tức có chút choáng váng.

Phía trước chính là Thánh Chủ đại nhân à?

Nhiếp Chấn bọn hắn cũng quỳ xuống, nếu mình không quỳ có phải có chút không thích hợp hay không?

Thế nhưng không ngờ Thánh Chủ đại nhân lại cũng quỳ xuống!

Ai có thể nói cho nàng biết nên làm gì bây giờ không?

Thật lo quá!

Phương Tiểu Nhân nhìn về phía Diệp Tùy Phong bên cạnh, lại phát hiện bộ dáng của hắn cũng không khẩn trương chút nào, vẫn lạnh nhạt như cũ.

- Được rồi, đừng cả ngày làm những hành động này nữa.

- Đi với ta, ta có việc muốn hỏi các ngươi.

Nói xong, Diệp Tùy Phong trực tiếp quay người rời khỏi, đi về phía đình nghỉ mát trong hoa viên.

- Đại thúc vẫn không thay đổi một chút nào, vẫn không câu nệ tiểu tiết như thế.

Nhạc Tiểu Chiêu vừa cười vừa nói, khẩn trương trong lòng của nàng cũng buông lỏng một chút.

Sau đó, ba người đứng dậy, phân phó mấy người Nhiếp Chấn rời khỏi vườn hoa trước, chờ gọi. Đồng thời không cho phép bất luận kẻ nào tới gần nơi này.

…..

Sau một lát, trong đình nghỉ mát.

Bốn người Diệp Tùy Phong, Nhạc Tiểu Chiêu, Bạch Lan Chi, Hồ Sang ngồi cùng nhau.

Tuy phản ứng của Diệp Tùy Phong làm cho khẩn trương trong lòng bọn hắn hơi bình tĩnh một chút, nhưng quá nhiều năm chưa gặp nhau, bọn hắn vẫn lộ ra một chút khẩn trương.

Dáng vẻ của từng người đều cực kỳ bất an.

- Dưới mông các ngươi có gai à?

Diệp Tùy Phong im lặng nói.

Hồ Sang và Bạch Lan Chi lập tức ung dung cười một tiếng, mà Nhạc Tiểu Chiêu cũng ngu ngơ, thật sự đứng dậy nhìn xem thử.

- Nói đi, vì sao đã biết là ta mà lại trốn tránh không gặp?

Diệp Tùy Phong hỏi.

Ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng vẫn do Hồ Sang gia nhập Diệp gia sớm nhất, mở miệng nói:

- Gia chủ, thật ra vào một năm trước thì chúng ta đã biết được ngài đã một lần nữa trở về.

- Chỉ có điều khi đó ngài đang bế quan, chúng ta mới không tùy tiện quấy rầy.

- Lại thêm, chúng ta cũng không biết ngài có dự định gì, cho nên sau đó chúng ta muốn đợi đến lúc thời cơ chín mùi mới ra mặt cung nghênh ngài.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.

Hắn đoán được cũng như thế.

Có thể nhìn ra, ba người trước mặt này, mặc dù thực lực, khí chất, có lẽ còn có tính cách đều xảy ra thay đổi rất lớn.

Nhưng từ bản chất thì bọn hắn vẫn như cũ thuộc về Diệp gia.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right