Chương 627: Bí Cảnh Bốn Mùa.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,824 lượt đọc

Chương 627: Bí Cảnh Bốn Mùa.

Ban đầu, lúc ở Uyên cốc, bí cảnh Ngũ Hành đã hấp dẫn sự chú ý của hắn, nó dựa trên nguyên lý vận hành của Diệp gia, cuối cùng mở rộng ra.

Từ lúc ban đầu, bí cảnh Ngũ Hành đã làm ra tác dụng hết sức rõ ràng đối với sức chiến đấu của đệ tử Diệp gia.

- Chúng ta từ chỗ này xuống dưới à?

Diệp Tùy Phong nhìn thấy thỉnh thoảng có bóng người ra vào hàn đàm, nghĩ thầm nếu như vậy thì chắc chắn sẽ gây ra oanh động cực lớn.

- Dĩ nhiên không phải.

Bạch Lan Chi cười nói:

- Thân phận của ngài đương nhiên không cần đi cùng đệ tử bình thường, nhất định phải từ cửa chính.

- Đây là hạch tâm khống chế bí cảnh, chúng ta có thể trực tiếp tiến vào chỗ tu luyện đã chuẩn bị xong cho ngài.

Nàng lấy ra một viên tinh thạch phát ra ánh sáng, lực lượng trận đạo cường đại ẩn mà không phát.

- Được.

Trong lòng của Diệp Tùy Phong không biết nói gì, sao mình cứ luôn làm chút chuyện đi cửa sau như vậy chứ?

- Vậy thì đi xem một chút.

Sau một lát, trong một mảnh không gian kỳ dị, hư không bỗng nhiên bắt đầu vặn vẹo, ngay sau đó, mấy bóng người lộ hiện ra.

- Chính là nơi này.

Bạch Lan Chi nói.

Diệp Tùy Phong cúi đầu nhìn lại.

Dưới chân là một đình viện thanh nhã độc đáo, tọa lạc trong một mảnh sơn cốc tĩnh mịch.

Trong sơn cốc, cánh hoa khắp nơi trên đất, đứng trên không trung cũng có thể ngửi được hương hoa, thấm vào ruột gan.

Mà xung quanh sơn cốc còn bao phủ mấy tầng trận pháp cường đại, nếu như có người đánh bậy đánh bạ đi đến gần đó cũng sẽ thần không biết quỷ không hay mất phương hướng, làm sao cũng không có cách nào phát hiện tình huống trong sơn cốc.

- Từ trước đến nay, ngài không thích ồn ào, cho nên ta đã tự làm chủ, chế tạo một chỗ như vậy trong bí cảnh.

- Nếu có gì không ổn thì ngài cứ phân phó, ta lập tức sẽ đổi cho ngài.

Bạch Lan Chi nói.

Diệp Tùy Phong nhìn chằm chằm đình viện nhìn trong chốc lát, sau đó mang theo kỳ quái giọng điệu nói:

- Không ồn ào thì ngược lại là không có gì vấn đề quá lớn.

- Nhưng nếu như ta không nhìn lầm, ngươi đã tụ tập toàn bộ tiên khí trong bí cảnh tới đây à?

Hắn lần nữa cảm thấy không biết nói gì.

Từ lúc vừa tiến vào, hắn cũng cảm giác được tiên khí trong đình viện cực kỳ nồng đậm, cẩn thận quan sát một lúc sau mới phát hiện, Bạch Lan Chi lại lợi dụng trận đạo và khống chế hạch tâm đã nối liền toàn bộ bí cảnh với đình viện này.

Lượng lớn tiên khí đều bị dẫn dắt đến trong sơn cốc, cảm giác như có chút quá phận.

Để các đệ tử khác trong bí cảnh thí luyện phải làm sao, uống gió tây bắc à?

- Ta là cân nhắc đến tình huống của bản thân ngài.

Bạch Lan Chi giải thích nói:

- Chỉ có thông qua loại phương thức này mới có thể đảm bảo có đầy đủ tiên khí cung cấp cho ngài.

- Phòng ngừa trong quá trình tu luyện xảy ra chuyện thiếu thốn tiên lực.

Diệp Tùy Phong ngạc nhiên.

Hắn tu luyện đúng là không quá bình thường.

Mỗi một cảnh giới đều đi lên con đường mạnh nhất, khi hắn bước vào đỉnh phong sẽ chính là người mạnh nhất trong đỉnh phong.

Nhưng nếu như vậy sẽ xuất hiện một vấn đề, bản thân hắn cần có linh lực và tiên lực thật sự quá mức khổng lồ.

Trước đó khi chưa thành tiên thì vấn đề này còn không quá rõ ràng.

Nhưng sau khi thành tiên, mỗi khi tăng lên một cảnh giới, lượng tiên lực hắn cần sẽ tăng lên một mảnh lớn, thật muốn khôi phục lại cảnh giới phía trên Tiên Đế, chỉ dựa vào bí cảnh Bốn Mùa thật đúng là không nhất định đủ.

Bạch Lan Chi cũng là đang suy tính rất chu toàn.

Nhưng Diệp Tùy Phong cũng không muốn bởi vì mình mà ảnh hưởng tới đệ tử khác của thánh địa tu luyện bình thường.

Như vậy thì lại quá chó má.

Diệp Tùy Phong suy nghĩ một lát, bỗng nhiên nghĩ đến một thứ.

- Tiên lực, ta đúng là rất cần, nhưng cũng không thể bởi vậy làm chậm trễ những người khác.

Nói xong, hắn mở ra tay cầm, một cánh hoa tuyết trắng mỏng tản ra quang huy óng ánh xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn.

Chính là một món tạo vật Cánh Hoa Thánh Liên.

- Đây là một đồ chơi nhỏ ta lấy được khi độ kiếp, dùng rất tốt.

- Ngươi quay về dùng nó cho những đệ tử trong bí cảnh thí luyện đi, coi như ta đền bù cho bọn hắn việc thiếu đi tiên lực.

Cánh hoa chậm rãi lơ lửng, rõ ràng nhìn như bình thường nhưng lại làm cho người khác từ sâu trong linh hồn, cảm thấy được sự chí cao vô thượng của nó.

Ba vị thánh chủ liếc mắt đã nhìn ra bảo vật này nghịch thiên.

- Cái này. Có chút quá quý giá rồi?

Bạch Lan Chi cảm giác yết hầu hơi khô, đối với nàng thì làm việc cho Diệp Tùy Phong là nhiệm vụ, nàng không nên tiếp nhận phúc phận như thế.

Nhưng khí tức tán phát trên cánh hoa đó lại làm cho bản năng nàng không thể nào quả quyết từ chối.

- Cầm đi.

Diệp Tùy Phong trực tiếp giao cánh hoa cho nàng.

- Đều là người một nhà, ngươi tốt, ta tốt, mọi người tốt.

Vẻ mặt của Bạch Lan Chi kích động, cuối cùng vẫn cung kính duỗi ra hai tay, nâng lên cánh sen.

Cảnh tượng này, hai đại Thánh chủ khác đều tỏ rõ vẻ ước ao.

- Khụ khụ.

Nhạc Tiểu Chiêu không nhin được, tiến lên cười đùa nói:

- Đại thúc, chúng ta cũng là người một nhà nha.

- Ta và Tiểu Hắc là bằng hữu vô cùng tốt đó!

Trên mặt trắng nõn của nàng hiện đầy ba chữ lớn “Ta cũng muốn”.

- Khụ khụ, gia chủ.

Hồ Sang cũng lên tiếng nói:

- Từ mười ngàn năm trước, ta tiến vào Diệp gia, ta cũng đã là người của Diệp gia.

Diệp Tùy Phong nhìn thấy bộ dáng của hai người bọn hắn, liếc mắt.

- Hai người các ngươi cũng đừng tham gia náo nhiệt, Lan Chi vì tổn hao lợi ích của đệ tử trong Thánh Địa nên ta mới đưa ra đồ vật bồi thường.

Hai người nghe thấy câu nói này, lông mày Nhạc Tiểu Chiêu lập tức nhíu lại.

- Như vậy thì có gì đâu, nếu như ngài đi đến chỗ ta, ta cũng nhất định sẽ làm như vậy!

Hồ Sang cũng liên tục đồng ý, biểu thị mình tuyệt đối sẽ dốc hết tất cả tài nguyên.

Diệp Tùy Phong bất đắc dĩ lắc đầu.

- Vậy như thế này đi.

- Mỗi người các ngươi lấy ra một ít gì đó bổ sung hao tổn cho thánh địa Ngọc Lan, ta sẽ cho các ngươi một cánh hoa.

Đều là người trong nhà, cẩn trọng trên mười ngàn năm, cho chút ban thưởng cũng nên.

Huống hồ Tạo Vật Thánh Liên có năng lực tái sinh, cho dù quăng ra mấy cánh hoa thì cũng sẽ mọc ra rất nhanh.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right