Chương 641: Chân Chính Trở Về (2)

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,309 lượt đọc

Chương 641: Chân Chính Trở Về (2)

Ngay cả đỉnh Hương Hỏa trước mặt hai người bọn hắn trước đó cũng đã đổi bộ dáng, Diệp Tùy Phong biết, đỉnh Hương Hỏa trước đó hiện đang ở trong tay Bạch Lan Chi.

Hắn im lặng đứng, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Bỗng nhiên, một lão giả mặc trường bào màu xám xuất hiện ở bên cạnh hắn.

- Pho tượng của Diệp Hoàng đã bị nhất tộc Thần Phượng mang đi.

- Lúc trước, Tổ Phượng tự mình suất quân, kém chút biến Ngô Đồng quan thành phế tích.

Lão giả chậm rãi mở miệng, sau đó nhìn về phía Diệp Tùy Phong, trong mắt mang theo cung kính và kích động vô tận.

Sau đó, hắn chậm rãi quỳ rạp xuống đất.

- Đồ Chính bái kiến Diệp chủ!

- Cung nghênh Diệp chủ trở về!

………

Ngô Đồng quan, trong thư phòng của đại quan chủ.

Diệp Tùy Phong đứng chắp tay, ở trên vách tường trước mặt hắn có treo một bức tranh thật dài.

Đó là một bức Sơn Hà Xã Tắc đồ.

Diệp Tùy Phong đưa ngón trỏ ra, nhẹ nhàng điểm một cái lên bức tranh.

Lập tức, mặt ngoài bức tranh nổi lên từng cơn gợn sóng, vô số hình tượng chân thực lấy phương thức hình ảnh hiện ra.

Trong bức tranh này có huyền cơ.

Nó là một Tiên Khí dùng để chứa đựng tin tức, dung lượng cực lớn, từ đầu đến cuối ghi lại tất cả những chuyện lớn diễn ra trong Ngô Đồng quan từ hơn mười ngàn năm qua.

Ánh mắt Diệp Tùy Phong tùy ý đảo qua, những tin tức này cũng không thể gây nên sự hứng thú của hắn.

Nhưng rất nhanh, một hình ảnh đặc biệt đã hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Xung quanh hình ảnh này có mấy chục tầng trận pháp cực kỳ cao thâm, giống như một loại tài liệu văn bản mã hóa máy tính nào đó, vừa nhìn đã thấy không đơn giản.

Diệp Tùy Phong lập tức hứng thú, thuần thục giải trừ toàn bộ những trận pháp đó, đoạn hình ảnh này nội dung, giống như chuyện đang xảy ra, hiện lên cảnh tượng trước mặt hắn.

Trong đó có một nam một nữ, người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, mà người nam nhân kia lại chính là quan chủ của Ngô Đồng quan hiện tại, Đồ Chính.

Hai người chàng chàng thiếp thiếp, cực kỳ tình cảm.

Nhưng trừ cái đó ra còn có hai tiểu tử và một tiểu nha đầu bốn, năm tuổi chạy nhảy chơi đùa ở bên cạnh bọn hắn, nhìn qua cực kỳ ôn nhu và hài lòng.

Diệp Tùy Phong sờ lên cằm, thì ra là hình ảnh người nhà hắn, còn tưởng rằng là một loại “tư liệu học tập” nào đó chứ.

Đồ Chính nghĩ đến cũng đúng, đã sống mấy chục ngàn năm, những chuyện sinh hoạt thường ngày như vậy đã không gì không biết, chắc chắn sẽ không chuẩn bị cho mình loại tư liệu học tập đó.

Lúc này, Đồ Chính vừa bưng nước trà đi tới, Diệp Tùy Phong hỏi:

- Bọn hắn là thê tử và con của ngươi à?

Đồ Chính cất kỹ nước trà, nhìn những bóng người quen thuộc trong tấm hình kia, cảm thán nói:

- Đúng vậy… Đáng tiếc, bọn hắn đã rời xa ta từ mấy chục ngàn năm trước.

Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày.

- Xảy ra chuyện gì?

Đồ Chính lắc đầu, nói:

- Cũng không có đại sự gì, chính là sinh lão bệnh tử bình thường.

- Lúc ấy, ta vẫn còn tương đối nghèo túng, tu vi không đủ, cũng không có đủ tài nguyên tu luyện, thê tử là người bình thường, không được trăm năm đã đi.

- Ba đứa con ta thì thiên phú tu luyện đều tương đối, những cuối cùng vẫn rời xa ta.

Diệp Tùy Phong yên lặng.

Tình huống của Đồ Chính có thể nói là một ảnh thu nhỏ phần lớn người trong giới tu luyện.

Nhìn những người thân của mình dần dần già đi, nhiều khi còn phải người đầu bạc tiễn người đầu xanh.

Rất nhiều người khi đi đến cuối cùng, bỗng nhiên thu tay, lại phát hiện mình sớm đã lẻ loi một mình.

- Ngươi không có dự định lập gia đình tiếp à?

Diệp Tùy Phong hỏi.

Rất nhiều tu sĩ sẽ lựa chọn một đạo lữ thích hợp để cùng nhau đi trên con đường cô đơn và tịch mịch này, loại chuyện này rất bình thường.

Đồ Chính cười nói:

- Trước mặt Diệp chủ, thuộc hạ không dám nói láo.

- Trước đây đúng là ta từng có ý nghĩ này, chỉ có điều có thể vì không đủ duyên phận nên cuối cùng không thành công tiến tới với nhau.

Nói xong, hắn mời Diệp Tùy Phong cùng nhau ngồi xuống.

Sau khi Diệp Tùy Phong nhấp một miếng trà thơm, cười hỏi:

- Là nữ tử nhà ai mà đến cả ngươi cũng không thể bắt được?

- Không phải là Nữ Đế thần thánh gì chứ?

Đồ Chính liên tục khoát tay, không ngờ trên mặt lại sinh ra một tia thẹn thùng, nói:

- Thật ra chính là duyên phận không đủ.

- Với lại ngài chắc là cũng nhận biết nàng, trước ta, nàng chính là quan chủ cũ của Ngô Đồng quan.

Diệp Tùy Phong lập tức sững sờ, có chút không dám tin tưởng hỏi:

- Ngươi nói là Bạch Lan Chi à?

Đồ Chính nhẹ gật đầu.

Diệp Tùy Phong ngạc nhiên, hắn vốn cho là Bạch Lan Chi bị cướp mất vị trí quan chủ vì tranh đoạt quyền lực, nhưng hiện tại xem ra hình như cũng không đơn giản như vậy.

- Nếu ngươi đã thích nàng thì vì sao lại muốn ngồi vào vị trí của nàng?

Diệp Tùy Phong nói ra nghi ngờ của mình.

Mặt đối với vấn đề này, Đồ Chính khẽ thở dài.

- Thật ra ta cũng không muốn ngồi vào vị trí quan chủ này.

- Nhưng đây là Long Đế sắp xếp, ta cũng không có biện pháp gì.

Sau đó, Đồ Chính kể về chuyện Ngô Đồng quan thay đổi quan chủ cho Diệp Tùy Phong nghe.

Thời gian hắn lên làm đại quan chủ chính là sau khi Diệp Long và Diệp Hoàng đại chiến.

Trước đó, quan chủ của Ngô Đồng quan vẫn luôn là Bạch Lan Chi, được nàng kinh doanh mấy ngàn năm, lại thêm lực ảnh hưởng của pho tượng Long Hoàng, Ngô Đồng quan nghiễm nhiên trở thành thành trì phồn thịnh nhất chỉ sau Thiên giới.

Ngay cả những cường giả bá chủ của đại thế giới cũng đều mộ danh mà đến, nhao nhao định cư ở Ngô Đồng quan.

Tên tuổi của quan chủ Bạch Lan Chi cũng đạt đến một đỉnh điểm ở thời kỳ đó.

Nhưng ngay lúc này, Long Hoàng bắt đầu đại chiến, quấy loạn thiên địa quy tắc.

Trong vòng một đêm, vị trí của Diệp Hoàng từ ngang bằng Diệp Long biến thành “Tà Hoàng” bị người người phẫn hận.

Những cường giả đến từ các nơi đang ở trong Ngô Đồng quan đều nhao nhao liên hợp lại, thế muốn đối kháng thế lực Tà Hoàng.

Mà chuyện bọn hắn muốn làm nhất chính là đạp đổ pho tượng của Diệp Hoàng trong sân rộng.

Nhưng khi bọn hắn muốn động thủ thì Tổ Phượng lại tự mình suất lĩnh nhất tộc Thần Phượng, ngang nhiên giết vào Ngô Đồng quan, không chỉ cướp đi pho tượng Diệp Hoàng mà còn gạt bỏ toàn bộ đám người tới báo thù kia.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right