Chương 643: Thần Võ – Người Gác Cửa.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 409 lượt đọc

Chương 643: Thần Võ – Người Gác Cửa.

Vẻ buồn rầu trên mặt nàng càng đậm, nằm trên cánh tay người đàn ông trung niên, nói nhỏ ra:

- Hôm qua, lớp chúng ta có đến Thiên Môn này tham quan.

- Lão sư giới thiệu cho chúng ta tình huống quản lý Thiên Môn, hiện tại, các đồng học của ta đều biết ngài ở đây giám sát đại môn.

Người đàn ông trung niên nhíu mày, thì ra là chuyện này.

Hắn vuốt vuốt mái tóc dài tinh tế của thiếu nữ, cười nói:

- Sương nhi, giám sát đại môn thì thế nào?

- Làm việc là không phân quý tiện.

Lời an ủi này hiển nhiên không có quá nhiều tác dụng.

Vẻ mặt thiếu nữ vẫn như cũ có chút mệt mỏi, nói nhỏ:

- Làm việc là không phân quý tiện, nhưng người có phân nha.

Câu nói này làm người đàn ông trung niên lập tức ngẩn người.

Không ngờ tiểu tôn nữ này của mình lại cũng hiểu được một ít lõi đời nhân tình rồi, còn tưởng rằng nàng vẫn luôn là một tiểu nữ hài chưa lớn lên chứ.

- Vậy là ngươi muốn ta tìm một công việc khác có thể diện hơn à?

Người đàn ông trung niên hỏi.

Nhưng Tiểu Sương lại lắc đầu.

- Thật ra không liên quan đến công việc quý tiện, ta chẳng qua là cảm thấy có thể ngài không quá thích hợp với cương vị này.

Tiểu Sương ngẩng đầu, nói:

- Hôm qua, lúc lão sư giới thiệu tình huống quản lý Thiên Môn đều đánh giá thủ vệ Thiên Môn rất cao, đều là người đáng để chúng ta tôn trọng.

- Nhưng ngài… Lão sư nói thái độ của ngài là ác liệt nhất, là thủ vệ bị khiếu nại nhiều nhất, có thể không bao lâu nữa sẽ bị miễn chức.

- Để mọi người xem như tài liệu giảng dạy mặt trái, lấy đó mà làm gương.

Người đàn ông trung niên ngạc nhiên.

Thì ra là chuyện như vậy à.

Dựa vào bầu không khí học thuật của thư viên Thiên Hạ, chắc là không lại vì thân phận quý tiện mà cô lập đồng học.

Nếu thật xảy ra loại chuyện này thì hắn sẽ phải đi tìm Đại điệt Diệp Khiêm, hảo hảo bàn luận nhân sinh.

Người đàn ông trung niên nhìn tiểu tôn nữ ưu sầu, cười nói:

- Đó là bọn hắn hiểu lầm.

- Cương vị của gia gia ngoại trừ gác cửa ra thì thật ra còn có một thân phận khác nữa.

Nói xong, lão lấy ra một khối lệnh bài màu đen chứng minh thân phận của mình.

Trên lệnh bài thân phận này có hai chữ “Tra Ác” thật to, cứng cáp và hữu lực.

- Ngài là… Tra Ác à?

Tiểu Sương lập tức sửng sốt, nàng đã đọc được trong sách, Tra Ác chính là quần thể có thân phận đặc biệt nhất Thiên giới.

Bọn hắn phụ trách giữ gìn trật tự mặt tối của Thiên giới, được xưng là anh hùng vô danh.

Không ngờ Gia gia của nàng lại cũng là một anh hùng!

Tâm tư đau khổ của thiếu nữ lập tức không còn sót lại chút gì.

- Người bị phân phối đến nơi này của gia gia đều là người từng làm việc xấu hoặc có tiềm ẩn nguy hiểm.

- Gia gia nhất định phải dùng các phương pháp đặc biệt khác để kiểm tra thực hư của bọn hắn mới được.

Người đàn ông trung niên giải thích nói.

Nhưng đối với Tiểu Sương thì lúc này đã không cần giải thích gì nữa, cái danh “Tra Ác” này đã làm nàng sùng bái đối với gia gia đến đỉnh điểm.

- Quá đẹp rồi!

Tiểu Sương lật tới lật lui nhìn lệnh bài Tra Ác, trong mắt đều là ngôi sao nhỏ.

Người đàn ông trung niên cười ha ha một tiếng:

- Nếu thích thì ta sẽ tặng cho ngươi.

- Đến lúc đó, nếu ai còn dám nói gia gia là người giữ cửa thì ngươi cứ dùng cái này ném vô đầu hắn là được.

Tiểu Sương liếc mắt, sau đó lưu luyến không rời trả lại lệnh bài Tra Ác.

- Nào có gia gia nào dạy tôn nữ làm việc như thế chứ?

- Ta mới sẽ không làm như thế đâu, lệnh bài Tra Ác thần thánh như vậy, không thể dùng để ném giận được.

Người đàn ông trung niên cười nói:

- Vậy ngươi không sợ người khác nói ta à?

Tiểu Sương lắc đầu.

- Cho dù bọn hắn nói thế nào, ta biết thật ra ngài không phải như thế là được rồi.

- Lời đàm tiếu mà thôi, sao có thể làm tổn thương ta được chứ?

Bộ dáng tôn nữ hiểu chuyện làm người đàn ông trung niên có chút đau lòng.

- Vậy như vậy đi, gia gia đổi phân viện khác cho ngươi, như vậy ngươi sẽ không phải nghe lời đàm tiếu nữa.

Bất kể nói thế nào thì một hoàn cảnh học tập tốt đẹp vẫn rất không tệ.

Tiểu Sương ngẩng đầu lên, có chút không tin hỏi:

- Ngài có thể giúp ta thay đổi phân viện à?

- Gia gia, đây chính là thư viên Thiên Hạ đó!

Người đàn ông trung niên nghe vậy, lập tức cao giọng cười to, nói:

- Dưới gầm trời này, không có chuyện gì là gia gia không làm được.

- Tên của ta đủ để những người kia sợ tè ra quần rồi.

Tiểu Sương nhìn dáng vẻ người đàn ông trung niên không giống như đang khoác lác, sững sờ hỏi:

- Thật à?

- Đương nhiên là thật.

Người đàn ông trung niên nhẹ gật đầu, sau đó cực kỳ tự tin nói.

- Nếu như biết thân phận ta, dưới gầm trời này, không có bất cứ người nào dám gọi ta là người giữ cửa đâu.

Một âm thanh có chút quen thuộc truyền tới.

- Thần Võ?

- Sao ngươi lại biến thành người giữ cửa rồi?

Người đàn ông trung niên lập tức cắn răng, lão tử vừa nói xong với tôn nữ, ai lại không có mắt đến phá đài của lão tử vậy?

Hắn quay đầu lại, một bóng người cao gầy chậm rãi từ trong hư không hiện ra.

Sau khi nhìn thấy bóng người quen thuộc kia, Thần Võ lập tức sửng sốt, đột nhiên đứng dậy, ngây ra như phỗng.

Sau một hồi lâu, hắn phát ra một tiếng rống to động trời.

- Mẹ nó!

……..

Tiểu Sương ngồi bên bàn đá, hai tay chống lấy khuôn mặt của mình, nhìn “Đại ca ca” khí độ bất phàm vừa xuất hiện, vẻ mặt nàng tràn đầy tò mò.

Vừa rồi, gia gia của nàng ở trước mặt nàng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, nói người biết hắn sẽ không ai dám gọi hắn là người canh cửa.

Kết quả, người thanh niên này vừa đến đã gọi ngay cái tên này.

Mà càng làm cho người không ngờ chính là, bộ dạng gia gia nàng không chỉ không tức giận chút nào. Mà sau khi hết khiếp sợ ngược lại cuồng hỉ, thậm chí nhìn qua có chút không biết làm sao.

Cho tới bây giờ, nàng chưa thấy qua gia gia dùng loại thái độ này với người nào cả.

Người thanh niên này rốt cuộc là ai?

Lúc Tiểu Sương ngắm lấy Diệp Tùy Phong, đồng thời Diệp Tùy Phong cũng đang quan sát nàng.

Thiếu nữ rõ ràng có đặc thù của Hồ tộc, cho thấy nàng nhất định là tôn nữ trực hệ của Xảo Nhi và Thần Võ.

- Thần Võ là gia gia của ngươi à?

Diệp Tùy Phong hỏi.

- Đúng vậy.

Tiểu Sương ngoẹo đầu hỏi:

- Còn ngươi là ai?

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right