Chương 651: Sinh Tử Bộ
Cốc U Lan nghe thấy vấn đề này, yên lặng một hồi, sau đó chậm rãi nói:
- Đây là yêu cầu của Diệp Hoàng.
Tiếp đó, Cốc U Lan kể một đoạn chuyện Thần Võ Tiên Đế không biết cho Diệp Tùy Phong.
Lúc ấy, mấy người Diệp Hoàng vì Cửu Thiên Thập Địa có thể phát triển bình thường mà đã tiến hành trao đổi với các vị bá chủ của thế giới mấy trăm năm, nhưng kết quả sau cùng lại vẫn không có kết quả gì.
Loại kết quả này làm mọi người cực kỳ bất đắc dĩ.
Tiểu Hắc càng tức giận đến không kìm được, muốn hủy đi toàn bộ những người được gọi là bá chủ của thế giới đó, cưỡng ép tiến hành ý nghĩ này là được.
Nhưng Diệp Hoàng lại trấn an hắn xuống.
Sáng tạo một Minh Giới hoàn chỉnh cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy, cần phải tốn thời gian dài và rất nhiều tinh lực thí nghiệm, hơn nữa còn cần rất nhiều vật liệu tương quan khác mới được.
Sau đó, sau khi mọi người thương nghị xong thì quyết định mỗi người phụ trách bộ phận của mỗi người, vững bước tiến hành tiếp chuyện này.
Diệp Long, Diệp Khiêm, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, phụ trách chuẩn bị thứ Dương Gian cần.
Diệp Hoàng, Cốc U Lan, Diệp Hiểu Hiểu, Diệp Cầm Dao, thì là phụ trách chuẩn bị Minh Giới và Luân Hồi.
Nhưng sau khi phân công xong vẫn còn dư lại một vấn đề cuối cùng.
Chủ nhân của Minh Giới sẽ do ai làm?
Nếu như quả thật sáng tạo ra Minh Giới thành công, như vậy thì nhất định phải có một chúa tể Minh Giới để khống chế tất cả mọi chuyện của thế giới mặt tối.
Nhưng chủ nhân của Minh Giới không phải chỉ cần thực lực cường đại.
Hắn nhất định phải đắm chìm trong thế giới mặt tối, bỏ qua tất cả trên dương gian, mang trên lưng danh từ làm người ta sợ hãi, vĩnh viễn dung hợp với Minh Giới mới được.
Sau một phen thảo luận kịch liệt, cuối cùng Diệp Hoàng bỏ qua ý kiến của mọi người, tự mình gánh chịu phần trách nhiệm này.
- Ta đã đáp ứng với cha là sẽ bảo vệ thế giới này, ta tuyệt đối sẽ không nuốt lời.
- Đây là lời nói khi đó của Diệp Hoàng.
Cốc U Lan nói.
Diệp Tùy Phong thở thật dài.
Chuyện sau đó, trên cơ bản hắn đều đã biết.
Hai người Diệp Hoàng và Diệp Long diễn kịch, sau đó đám người liên thủ diệt sát các bá chủ của thế giới, sáu đại thế giới hóa thành Tử Vực, đồng thời để Diệp Hoàng thành công gánh trên lưng ác danh làm chúng sinh sợ hãi.
Mọi việc đều đang được tiến hành theo đúng kế hoạch.
- Mỗi người các ngươi phụ trách bộ phận gì?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Cốc U Lan giơ tay lên, chỉ chỉ quả cầu Âm Dương to lớn lơ lửng trong không gian.
- Ta chính là nó.
- Qủa cầu Âm Dương Sinh Tử có thể ghi chép linh hồn của toàn bộ sinh linh trên thế gian, sau khi đạt tới trạng thái chung cực, thậm chí nó có thể khống chế sinh tử.
- Chỉ có nó thì chủ nhân của Minh Giới mới có thể chân chính danh phù kỳ thực.
Trong lòng của Diệp Tùy Phong buồn vô cớ, bọn hắn lại cân nhắc đến cả phương diện này.
Lúc trước, lần đầu tiên hắn nhìn thấy quả cầu âm dương, hắn đã kết luận, thứ này trên lý luận sẽ là một Thần vật cực kỳ đáng sợ.
Không ngờ, Cốc U Lan đã biến lý luận này thành hiện thực.
- Qủa cầu Âm Dương Sinh Tử là tên ngươi đặt cho nó à?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Cốc U Lan cười nói:
- Cũng không hẳn, ta chỉ là tùy tiện gọi vậy thôi.
- Tiểu Hắc còn gọi nó Thư Viện Đỉnh Cầu nữa, chỉ vì nó là được đặt ở trên đỉnh cao nhất của thư viện.
Diệp Tùy Phong yên lặng, gia hỏa Tiểu Hắc này vẫn không đứng đắn như vậy.
- Thần vật như thế đáng được ngươi đặt cho nó một cái tên chân chính.
Diệp Tùy Phong nói.
Cốc U Lan nghĩ đi nghĩ lại, nói:
- Vậy thì ngài đặt đi, ta không nghĩ ra tên nào phù hợp cả.
Diệp Tùy Phong nhìn quả cầu Âm Dương, thật ra bình thường hắn sợ nhất là đặt tên, chỉ có điều sau khi hiểu được năng lực chân chính của quả cầu Âm Dương, hắn đã thật sự có được một cái tên thích hợp.
- Nếu không thì gọi nó là “Sinh Tử Bộ” đi, ngươi cảm thấy thế nào?
Cốc U Lan ý cười đầy mặt:
- Ngài thích là được.
Nói xong, nàng vẫy tay, quả cầu Âm Dương to lớn bắt đầu lập tức bay tới, đồng thời trên dọc đường không ngừng thu nhỏ.
Khi nó bay tới thì đã từ hình cầu biến thành một quyển thư tịch phong cách cổ xưa, rơi vào trước mặt Diệp Tùy Phong.
Diệp Tùy Phong hiểu ý, ngón tay thành chỉ, ba chữ lớn màu đen xuất hiện ở phía trên thư tịch.
« Sinh Tử Bộ »
……..
Khi ba chữ to “Sinh Tử Bộ” xuất hiện ở phía trên thư tịch, toàn bộ thiên địa cũng giống như hứng chịu một loại ảnh hưởng trong cõi u minh.
Âm dương nhị khí vờn quanh trên Sinh Tử Bộ vừa tán đi thì một lực lượng vô hình chậm rãi nhộn nhạo lên.
Cùng lúc đó, giữa thiên địa sinh ra một loại năng lượng kỳ dị bao phủ hai người Cốc U Lan và Diệp Tùy Phong ở trong.
- Đây là…
Diệp Tùy Phong bỗng nhiên giật mình, lực lượng này lại có rất nhiều chỗ tương tự với lực lượng tạo vật mà hắn đã từng lấy được.
Chỉ khác một chút chính là, lực lượng tạo vật thì thiên hướng về thế gian vạn vật nhiều hơn, mà lực lượng này hình như lại thiên hướng về quy tắc nhiều hơn.
- Nếu như ta không đoán sai thì đây chính là lực lượng Sáng Thế.
Bây giờ, Cốc U Lan cũng đã là Chúa Tể đỉnh phong, nàng cũng cảm nhận được luồng năng lượng này bất phàm.
Nhưng nàng rõ ràng có hiểu biết đối với nó.
- Đó là cái gì?
Diệp Tùy Phong dò hỏi.
Cốc U Lan nhô ra tay, ngưng kết một đoàn lực lượng Sáng Thế trong lòng bàn tay.
- Phía trên Chúa Tể, uy lực của Sáng Thế.
Nàng nhìn năng lượng trước mắt, ánh mắt của nàng có chút mê ly.
- Trong lúc thực hiện kế hoạch kia, chúng ta cũng không từ bỏ việc thăm dò cảnh giới cao hơn.
- Phía trên Chúa Tể, tức là Sáng Thế.
- Xem ra vì Sinh Tử Bộ triệt để hoàn thành nên đã tạo ra lực lượng đỉnh cao nhất trong vũ trụ này.
Nói xong, Cốc U Lan hấp thu luồng năng lượng trong tay.
Lập tức, một khí tức rõ ràng không giống bình thường từ trên người nàng chậm rãi tràn ra.
Khí tức này làm Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày, bởi vì từ mười ngàn năm trước, khi ở trong điện đối mắt với Sáng Thế Thần và người giám thị thì hắn cũng cảm nhận được khí tức tương tự.
- Sao ngươi xác định đây chính là lực lượng của Sáng Thế?
Diệp Tùy Phong hỏi.