Chương 621: Ly Kỳ Bỏ Mình.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 24/12/2025 14:01 visibility 4,139 lượt đọc

Chương 621: Ly Kỳ Bỏ Mình.

- Đi về Thánh Địa đi, để ta xem bí cảnh Tứ Quý (Bốn Mùa) của ngươi.

Diệp Tùy Phong nói.

Trong lòng của Bạch Lan Chi vui mừng:

- Ngài muốn tu luyện trong thánh địa Ngọc Lan sao?

- Ta nhất định cung cấp cho ngài tài nguyên và hoàn cảnh tu luyện tốt nhất!

Diệp Tùy Phong cười nói:

- Trước đi xem đi một chút, thích hợp thì ta sẽ ở lại.

- Nếu như không được thì ta lại đi xem tháp thí luyện của Hồ Sang và ổ động vật của Tiểu Chiêu một chút.

Nhạc Tiểu Chiêu ngạc nhiên, nhỏ giọng phản bác:

- Là tổ Thần Thú.

Sau đó, Diệp Tùy Phong lần nữa nhìn vết kiếm thật sâu một chút, quay người rời khỏi.

Những người khác cũng vội vàng đuổi theo.

Nhưng trước khi đi, hình như vì tà khí này càng thêm nồng đậm nên Nhạc Tiểu Chiêu thân ở trong màng ánh sáng màu vàng phòng hộ lại nhẹ nhàng run rẩy một chút.

………

Trong Tử Vực tràn đầy bóng tối, trên một dãy núi lớn lại tản ra ánh sáng an bình tường hòa.

- Ta vẫn thấy thế giới bình thường ấm áp hơn nhiều.

- Phiến Tử Vực vừa rồi thật giống như một thế giới lạ lẫm khác.

Phương Tiểu Nhân nhịn không được cảm thán nói.

- Đúng là có loại cảm giác này.

Bạch Lan Chi cười nói:

- Theo thời gian trôi qua, Tử Vực càng ngày càng trở nên kỳ quái, người bình thường càng ngày càng khó lấy sinh tồn ở trong này.

Diệp Tùy Phong cũng biểu thị đồng ý, nơi đó rất không thích hợp cho con người sống.

- Trước nghỉ ngơi một chút đi, mọi người đi đường lâu như vậy cũng mệt rồi.

Bạch Lan Chi dẫn đầu, đám người bay về phía thánh địa.

Nơi này có một vườn hoa tĩnh mịch, là chỗ ở của bình thường của Bạch Lan Chi, không khí trong lành, linh khí cực kỳ nồng đậm.

Ngay cả dòng suối đang chảy ở đâu, tùy tiện lấy một bình đưa ra ngoài cũng là bảo bối thánh vật hiếm có.

- Hoàn cảnh cũng không tệ lắm.

Diệp Tùy Phong khẽ gật đầu.

- Vậy ngài cứ ở lại đây đi trước đi, ta đi chuẩn bị đồ ăn ngon cho ngài.

- Giới Thái Ly có rất nhiều nơi đặc sản và món ngon đấy.

Vẻ mặt của Bạch Lan Chi tràn đầy nụ cười, đối với nàng thì có thể lưu lại Diệp Tùy Phong ở đây đã là một loại vinh dự lớn.

Thời gian mấy ngày kế tiếp, mấy người Diệp Tùy Phong ở lại đây.

Nếm thử mỹ thực, nghe một chút tiểu khúc, cũng coi là thoải mái.

Đương nhiên, phương diện tu luyện cũng không rơi xuống.

Trong quá trình đi đường, Diệp Tùy Phong đã bước lên cảnh giới Địa Tiên Trung Kỳ, trở lại thánh địa ngắn ngủi năm sáu ngày, hắn lại leo lên Địa Tiên Đỉnh Phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đi vào cảnh giới Thiên Tiên.

Mà Phương Tiểu Nhân thì sau khi dung nhập đoàn năng lượng tạo vật kia, thiên phú đã tăng lên gấp trăm lần, tốc độ tu luyện cũng cực nhanh, đã đi tới Địa Tiên Hậu Kỳ.

Loại tốc độ tu luyện này của nàng làm ba Đại Thánh chủ đều liên tục ghé mắt, gần như có thể so sánh với đám tử đệ của Diệp gia ở Thiên giới.

- Hai ngày nữa sẽ tới bí cảnh Bốn Mùa của ngươi xem một chút.

Diệp Tùy Phong nói:

- Nếu như điều kiện phù hợp thì ta sẽ ở lại đó khôi phục thực lực lúc trước.

Trong lòng của Bạch Lan Chi vui mừng:

- Không thành vấn đề, lần này ta sẽ sắp xếp cho ngài.

Sau khi nói xong, nàng đang chuẩn bị rời khỏi.

Nhưng đúng lúc này, hình như có người truyền tin tức gì cho Bạch Lan Chi, làm nàng hơi nhíu mày.

- Sao vậy?

Diệp Tùy Phong thuận miệng hỏi.

Vẻ mặt của Bạch Lan Chi có chút nghiêm túc, nói:

- Lại có một người đệ tử chết.

- Mấy ngày gần đây, sau khi chúng ta trở về nơi này, cứ mỗi lúc trời tối đều sẽ có người ly kỳ bỏ mình, đây đã là người thứ bảy.

Câu nói này lập tức thu hút lực chú ý của Hồ Sang ở bên cạnh.

- Nháo quỷ à?

Hắn trực tiếp đứng dậy.

Bạch Lan Chi khẽ lắc đầu.

- Chắc không phải, hôm qua ta đã đến hiện trường nhìn, không có khí tức của tà uế và quỷ linh.

- Với lại địa điểm tử vong của mỗi người đều ở trên giường, giống nhau đều là thần hồn bị tổn thương nghiêm trọng.

- Ta sơ bộ hoài nghi là Mộng Sư gây nên.

Diệp Tùy Phong hơi sững sờ.

Mộng sư?

Sau đó, hắn theo bản năng nhìn thoáng qua Phương Tiểu Nhân bên cạnh.

Phương Tiểu Nhân lập tức ngạc nhiên:

- Đại ca, đừng nhìn ta chứ?

- Ngươi hiểu rõ ta mà, ta ở trong mơ cũng chỉ trấn an thần hồn người khác, cho tới bây giờ đều chưa làm chuyện gì tổn thương người khác.

Sau khi nói xong, nàng lại hơi nghi hoặc một chút.

- Không đúng lắm, Mộng Giới có quy tắc của chính mình, Mộng Sư nhất định phải dựa theo quy tắc làm việc mới được.

- Nếu như tùy ý tổn thương người khác thì nhận trừng phạt vô cùng nghiêm trọng.

- Mộng Sư nào sẽ làm chuyện như vậy?

Bạch Lan Chi nhẹ gật đầu.

- Đây cũng là chỗ mà ta cảm thấy kỳ quái.

Diệp Tùy Phong đứng dậy.

- Vậy thì cùng đi thôi, tử vong sau khi chúng ta trở về, chắc chắn có quan hệ với Tử Vực.

- Cho dù không phải Quỷ Linh thì có lẽ cũng là những thứ chúng ta chưa từng gặp bao giờ, sớm giải quyết sớm mới an tâm được.

Sau đó, mấy người cùng nhau rời khỏi vườn hoa, đi tới trong một khu vực cư trú của các đệ tử thánh địa.

Hiện trường phát hiện vụ án là chỗ ở của một đệ tử bình thường, cũng không có gì đặc biệt.

Mà sau khi qua điều tra, thân thế của đệ tử này cũng không có vấn đề, tính cách cũng bình thường hiền lành, cũng không xảy ra thâm cừu đại hận với người khác, hắn tử vong thật có chút làm cho người ta không ngờ.

- Sáu người chết trước đó cũng không có quan hệ gì với hắn, ngay cả gặp mặt cũng chưa gặp bao giờ.

- Không có chỗ xuống tay, không thể nào phòng hộ.

Giọng của Bạch Lan Chi có chút ngưng trọng.

Nếu như không thể mau chóng xử lý chuyện này thì sớm muộn cũng sẽ náo đến lòng người bàng hoàng, thậm chí uy nghiêm của Thánh Chủ như nàng cũng sẽ bởi vậy mà bị hao tổn.

- Xem trước rồi tính.

Diệp Tùy Phong đi ra phía trước nhất.

Mặc như đệ tử đã chết vẫn đang mặc áo ngủ, nằm ở trên giường.

Nếu như chỉ nhìn bề ngoài thì sẽ làm cho người cảm thấy hắn chỉ đang say ngủ thôi, tư thái cực kỳ an tường.

Diệp Tùy Phong thả ra thần thức, rất nhanh đã nhìn thông thấu hắn.

Giống như Bạch Lan Chi nói, cả người tên đệ tử không có bất kỳ thương thế gì, nhưng chẳng biết tại sao, thần hồn của hắn lại xuất hiện tổn hại nghiêm trọng, với lại mức độ tổn hại cũng tương đối quái dị, không có chút quy tắc nào.

Đơn giản giống như nhân sinh bị gặm đi hết.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right