Chương 183: Đánh giết hai người (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,071 lượt đọc

Chương 183: Đánh giết hai người (2)

“Không! Không!” Nữ học đồ ngã nhào trên đất, bò lùi về sau.

Lôi Lâm đá văng ra viên đá màu xanh lá cùng dao găm trên mặt đất, vu trận hình tam giác lập tức bị đánh phá.

Trong lỗ mũi nữ học đồ chảy ra hai hàng chất lỏng đỏ tươi, ngay cả nước mắt đều tràn ra.

“Không! Đừng có giết tôi! Đạo sư của tôi là…”

Nữ học đồ tóc vàng cố nén nước mắt, vừa bò trên mặt đất vừa nói.

“Tao không cần biết mày là ai?” Lôi Lâm lạnh nhạt, trực tiếp ôm lấy nữ học đồ tóc vàng vào trong ngực.

Lúc này trên người hắn vẫn còn ngọn lửa màu đỏ thẫm từ chốn thâm uyên thiêu đốt lên, toàn bộ nhờ Đọa Tinh Chi Trụy chống đỡ, nhưng trên người nữ học đồ kia rõ ràng không có tầng phòng hộ này, bị ngọn lửa thiêu đốt, nữ nhân phát ra tiếng rít khủng bố.

Cờ-rắc! ! Huyết nhục trên người nữ học đồ rơi từng mảng xuống đất, biến thành than cốc.

Đến cuối cùng, nữ học đồ tóc vàng vốn xinh đẹp đã biến thành một bộ khô lâu màu đỏ như máu, hơn nữa, khô lâu dần dần hòa tan, biến thành một bãi chất lỏng màu trắng, rơi trên mặt đất.

Lôi Lâm nhếch miệng, hất đi cốt dịch màu trắng còn lại trên tay.

Lập tức, giống như cởi quần áo, áo giáp màu xám trên người “Thoát” xuống dưới.

Mà ngọn lửa chốn thâm uyên màu đỏ thẫm bám vào áo giáp màu xám cũng lập tức bị cởi ra.

“Trong truyền thuyết cùng sử thi, ngọn lửa chốn thâm uyên vốn có thể đốt cháy hư không, khiến đại địa chi tử cũng không thể tồn tại! Loại ngọn lửa màu đỏ này chỉ sợ chỉ là một điểm lực lượng hình chiếu trong thâm uyên, ngay cả một phần ngàn tỉ uy năng của bản thể cũng chưa tới, nếu không, mình đã sớm biến thành tro tàn rồi!”

Lôi Lâm nghĩ nghĩ, trở lại chỗ cũ, ghi chép lại tài liệu cùng trận pháp mà nữ học đồ kia sử dụng, lại chạy ra chiến trường, thu thập chiến lợi phẩm.

Ầm! ! ! Gia Môn mê man bị Lôi Lâm ném đến trước mặt Bích Cơ.

Chiến đấu vừa rồi tuy cực kỳ mãnh liệt, thời gian xảy ra lại rất ngắn, Bích Cơ vẫn có chút sững sờ.

“Maurời đi tại đây, vừa rồi sóng năng lượng nhất định sẽ hấp dẫn rất nhiều học đồ tới, nếu như cô không muốn chết thì lập tức rời đi! ! !”

Giọng nói của Lôi Lâm khàn khàn, sau khi trông thấy Bích Cơ gật đầu thì trực tiếp rời khỏi nơi này.

Nhìn bóng lưng Lôi Lâm rời đi, thần sắc Bích Cơ rất phức tạp.

Người này là vì cứu cô mà đến, hơn nữa, hắn vốn có lực lượng vượt xa tưởng tượng của Bích Cơ.

Người ném tia chớp, trảo bạc đều là học đồ có tiếng tăm lừng lẫy ở học viện địch quân, vừa rồi lúc giao chiến lại mềm yếu cầu xin tha thứ như cừu non, mặc kệ bị xâm lược.

“Nhưng hắn rốt cuộc là ai?”

Bích Cơ nháy mắt, thân ảnh Mai Lâm, Lôi Lâm, Phỉ Lặc hiện ra trong đầu một lần, lại bất đắc dĩ phát hiện trong số các học đồ mà cô biết, hoàn toàn không có một người như vậy.

Nhưng trực giác lại nói cho cô biết người này nhất định có quen cô, thậm chí, thập phần thân cận!

“Phù thủy dùng lý trí nổi tiếng, loại vật trực giác này sẽ làm lực phán đoán của chúng ta giảm xuống , bất kỳ vật nào đều cần có căn cứ…”

Lời một vị trưởng bối dạy bảo hiện ra trước mắt.

Sắc mặt Bích Cơ mờ mịt, lập tức khẽ cắn môi, rót một ống dược tề vào trên mặt Gia Môn, rồi cũng rời khỏi nơi này.

Gia Môn mặc dù là thần tượng của Mạt Lỵ, nhưng hiện tại Mạt Lỵ đều đã bị chết, Bích Cơ đương nhiên sẽ không mạo hiểm vì hắn nữa.

Mấy phút đồng hồ sau, Gia Môn nghiêng người, mở hai mắt ra.

“Mình làm sao vậy? Thác Lôi Tác Tư đâu rồi?”

Gia Môn mờ mịt, sắc mặt lập tức thay đổi, sờ soạng vào trong lồng ngực của mình, đợi đến khi phát hiện ra vật phẩm ma hóa vẫn còn hoàn hảo nằm trong ngực, hơn nữa túi nhỏ vẫn đeo trên eo thì mới an tâm thở phào nhẹ nhỏm.

” Dư âm chiến đấu rất kịch liệt! Rốt cuộc là ai đã cứu ta?”

Gia Môn vuốt trán, lập tức nhớ tới bóng dáng một cô gái chạy về phía hắn “Là Mạt Lỵ sao? Chiến đấu khủng bố như vậy, cũng không biết cô ấy thế nào rồi…”

“Ở chỗ này! ! !” Tiếng bước chân vang lên, lập tức có hai học đồ xuất hiện trong tầm mắt Gia Môn.

” Học đồ Hắc Cốt Lâm! Giết hắn đi! ! !”

Hai học đồ này vừa nhìn thấy Gia Môn, lập tức phát ra tiếng hô hưng phấn, hơn nữa bắt đầu chuẩn bị pháp thuật cấp 0.

Gia Môn thở dài, lần nữa lấy ra vật phẩm ma hóa…

Cách chiến trường này hơn mười dặm, trong một sơn động, Lôi Lâm đang kiểm kê thu hoạch.

Ba học đồ kia đều là nhân vật có thực lực, hơn nữa tài liệu tùy thân mang theo cùng ma thạch cũng cực kỳ phong phú, đã cống hiến cho Lôi Lâm tổng cộng mấy vạn khối ma thạch cùng rất nhiều tài nguyên quý trọng khác.

Lôi Lâm vuốt ve một bản bút kí màu đỏ thẫm, trên mặt lộ ra vẻ hứng thú.

“Loại khí tức này, rất tương tự với ngọn lửa thâm uyên mà nữ học đồ kia bắn ra!”

Lôi Lâm lật mở bút kí, một loại ký tự kỳ dị ra hiện tại trước mắt, “Chip, so sánh cơ sở dữ liệu!”

“Keng! Nhiệm vụ thành lập, đang kiểm tra ! Tương tự Thâm Uyên văn 98,7%, tương tự Địa Ngục văn 45,3%...”

“Thâm Uyên văn tự?” Lôi Lâm có chút đau đầu, loại văn tự tri thức vị diện khác này đều là ngành học cao cấp không truyền ra ngoài, hắn cũng chỉ tìm thấy trên mấy tờ giấy rách trong thư viện, mới hiểu rõ mấy chữ phù, chứa đựng vào trong kho tài liệu của Chip.

“Bất kể nói thế nào, cũng là thu hoạch không tệ!”

Lôi Lâm hài lòng cất kỹ bút kí màu đỏ thẫm.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right