Chương 193: Lạc Ấn kiếm sĩ (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,521 lượt đọc

Chương 193: Lạc Ấn kiếm sĩ (2)

sao nhìn có vẻ giống… Kỵ sĩ! ! !” Hai mắt Lôi Lâm tỏa sáng.

“Không sai! Em cũng phát hiện ra! Lạc Ấn kiếm sĩ truyền thừa thời thượng cổ, có một bộ phận bị lưu truyền rộng khắp, trải qua sửa chữa, biến thành càng thêm thích hợp với người bình thường, nên tạo thành chức nghiệp kỵ sĩ cùng đại kỵ sĩ!”

Quả Pháp Đặc gật đầu.

“Nói như vậy, Lạc Ấn kiếm sĩ chính là phiên bản cao cấp của kỵ sĩ cùng đại kỵ sĩ!” Lôi Lâm hiểu ra rồi.

“Nhưng rất đáng tiếc, phần tài liệu này thiếu hơn 60%, đặc biệt là bộ phận nội dung có quan hệ với việc khắc phép thuật trận pháp lên thân thể, gần như toàn bộ đã mất rồi, tùy tiện khắc phép thuật trận pháp lên trên người, sẽ chỉ khiến pháp lực trong cơ thể phù thủy hỗn loạn…”

Trên mặt Quả Pháp Đặc chợt lóe lên vẻ tiếc hận.

“Ở thời đại thượng cổ, Lạc Ấn kiếm sĩ cùng phù thủy tổ hợp lại, hoàn toàn là ác mộng của rất nhiều địch nhân…”

“Tuy là như thế, em vẫn là rất cảm tạ đạo sư!” Lôi Lâm lần nữa cúi đầu.

Đi ra khỏi phòng thí nghiệm, Lôi Lâm mới cất kỹ phần sách ghi chép nội dung về Lạc Ấn kiếm sĩ vào trong ngực.

“Tuy mức độ tàn phá khá nghiêm trọng, nhưng mình có Chip, có lẽ có thể tính toán nội dung trước sau theo công thức ra…”

Lôi Lâm an ủi chính mình, tâm tình đột nhiên tốt lên rất nhiều.

Gần đây hắn thích chuẩn bị thêm mấy đường lui.

Phương pháp minh tưởng cao cấp ở Nguyệt Cầm sơn mạch chỉ là một truyền thuyết, La Mạn đọc được trong vài tờ tàn trang mới biết, hoàn toàn không có độ tin cậy, nếu không phải lúc trước Lôi Lâm cũng tự mình tìm thấy nội dung tương tự từ trong phòng thí nghiệm ra cự xà Mạn Khắc Tư Đặc thì chỉ sợ hắn sẽ hoàn toàn không tin.

Hơn nữa, cho dù vườn hoa Địch Luân tồn tại, bên trong rốt cuộc có truyền thừa của Đại phù thủy Thâm Hồng hay không? Cho dù có, Lôi Lâm có thích hợp với bộ phương pháp minh tưởng cao cấp hay không vẫn là chuyện không thể chắc chắn.

Lôi Lâm hoàn toàn không dám nói rằng nhân phẩm của mình đủ cao, đi ra ngoài là có thể nhặt được phương pháp minh tưởng cao cấp, rồi hoàn toàn thích hợp với thể chất của mình.

Bởi vậy, chuẩn bị đường lui đã trở thành một chuyện rất cần thiết.

Trên tay hắn có nước thuốc Cách Lâm, mô hình phép thuật phòng ngự cấp 1 thì Chip cũng đang suy diễn. Hiện tại lại mua được một phần tư liệu Lạc Ấn kiếm sĩ không trọn vẹn. Những vật này hoàn toàn có thể chắp vá tạo ra một phần tư liệu nguyên vẹn để tiến giai.

Trong lòng Lôi Lâm đã quyết định, một khi trong Nguyệt Cầm sơn mạch không có thu hoạch, hắn sẽ xin tốt nghiệp, đồng thời sẽ du lịch bốn phía ở Nam Hải bờ, thăm dò di tích, tìm kiếm manh mối về phương pháp minh tưởng cao cấp.

Mà nếu như trước khi hắn 50 tuổi còn không tìm được một bộ phương pháp minh tưởng cao cấp thích hợp bản thân, hắn sẽ dùng phần tài liệu trên tay này để tấn cấp phù thủy chính thức.

Mặc dù về sau sẽ khó có thể tiến bộ, nhưng nếu như 50 tuổi còn không thấy được hy vọng. Lôi Lâm cảm thấy, sau khi thực lực của mình tăng lên lại tiến hành tìm kiếm sẽ là lựa chọn tốt hơn.

Một đường trở về phòng ngủ, gần đây Bích Cơ cũng rất ít đến tìm hắn, ở một tầng rộng lớn chỉ có mỗi Lôi Lâm là học đồ ở lại.

Lôi Lâm nhìn hai bên cửa túc xá không sức sống, hoàn toàn tĩnh mịch, có chút thở dài: “Tuy tính bảo mật đã khá nhiều, cũng không sợ bị người khác đột nhiên quấy rầy, nhưng sinh tồn lâu dài ở nơi này, thật sự khiến người ta sợ hãi…”

Thẳng đến khi mở ra cửa phòng ngủ của chính mình, bóng đèn chiếu ra ánh sáng sáng ngời, Lôi Lâm mới cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Đi đến phòng thí nghiệm giản dị, trong lòng Lôi Lâm mới nghĩ;

“Chip! Tiến độ suy diễn mô hình phép thuật cấp 1 như thế nào? Và lần trước thành lập nhiệm vụ phỏng đoán thành phần dược tề nước thuốc Cách Lâm, hiện tại thế nào rồi?”

” Tiến độ suy tính phép thuật phòng ngự cấp 1: 14,3% ; dự đoán thời gian hoàn thành: Bảy trăm sáu mươi năm ngày!”

Đối với việc suy diễn phép thuật cấp 1, Chip đưa ra một thời gian chờ đợi dài dằng dẵng và buồn chán, nhưng Lôi Lâm đã phi thường hài lòng rồi.

Lúc trước Chip có thể là hoàn toàn không tính ra ra tiến độ thành công đấy, mà sau khi Lôi Lâm ghi chép lại rất nhiều sách vở bị quản lý chặt chẽ ở thư viện, Chip rốt cục đã để Lôi Lâm thấy được một tia hy vọng về việc hoàn thành phép thuật cấp 1 !

“Chỉ cần có thể hoàn thành là tốt rồi! Thời gian hai năm, mình hoàn toàn chờ nổi!”

Sau hai năm trôi qua, Lôi Lâm cũng mới 19 tuổi, còn không vượt qua độ tuổi hoàng kim của học đồ cấp 3, đây là chỗ tốt của trẻ tuổi, vĩnh viễn không sợ thời gian không đủ.

“Tiến độ suy tính cách điều chế nước thuốc Cách Lâm: 53,2%; suy đoán nguyên liệu: Quả Thiên Nhãn, máu tươi của triều tịch cự xà…”

“Hiệu quả phỏng đoán: Tiêu hao sinh mệnh lực học đồ rất lớn để kích thích tinh thần bình cảnh đột phá! ! !”

“Thì ra là thế!” Nhìn Chip cho ra kết quả phân tích, rốt cục Lôi Lâm đã biết vì sao học viện coi học đồ trước hai mươi tuổi đã tấn cấp lên cấp 3 là phù thủy hạt giống rồi.

Hiệu quả của nước thuốc Cách Lâm chính là tiêu hao tuổi thọ của phù thủy, kích thích đột phá.

Mà học đồ càng trẻ tuổi, có thể thiêu đốt càng nhiều tuổi thọ, nên khả năng đột phá càng lớn.

Một khi thân thể học đồ già nua, cho dù có nước thuốc Cách Lâm, cũng đột phá không được, bởi vì người này đã không có sức sống để thiêu đốt.

“Xem ra, tình huống cần sửa đổi một chút!”

Lôi Lâm sờ lên cằm, “Chuyện tìm kiếm phương pháp minh tưởng cao cấp, tất nhiên phải lập tức cho vào danh sách việc quan trọng, hơn nữa, không thể chờ đến 50 tuổi! 30 tuổi! Trước 30 tuổi, nếu như còn không tìm được tung tích về phương pháp minh tưởng cao cấp, nhất định phải thử đột phá!”

Sau khi quyết định xong, Lôi Lâm thu dọn qua bàn thí nghiệm, rồi lấy ra một quyển trục dược tề cũ kỹ.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right