Chương 195: Luyện chế thượng cổ dược tề (2)
linh lên tiếng cầu khẩn đứt quãng, không ngừng từ trong quả cầu thủy tinh truyền đến, bất kỳ người đàn ông nào đối mặt tiếng khẩn cầu của một vưu vật như thế này, ít nhất trong lòng cũng sẽ xuất hiện do dự.
Nhưng Lôi Lâm còn không nhăn mày một chút, tiếp tục tiến hành động tác trên tay.
Dung Linh tề nhỏ xuống càng nhiều, tiếng cầu khẩn của oán linh nữ tính cũng biến thành càng ngày càng trầm thấp, thậm chí, váy liền áo màu đỏ trên người cô ta cũng bắt đầu dần dần hòa tan, lộ ra da thịt bóng loáng hư ảo lại hấp dẫn kỳ dị.
“Còn muốn hấp dẫn ta?” Nhìn cảnh này, khóe miệng Lôi Lâm lại cong lên đầy mỉa mai.
“Oán linh! Lộ ra nguyên hình xấu xí đi!” Lôi Lâm duỗi ra một ngón tay, trên đầu ngón tay toát ra một cây châm dài màu đen.
Xoẹt! ! !
Châm dài màu đen xuyên thấu qua quả cầu thủy tinh, trực tiếp đâm vào trước ngực oán linh.
“Ah! ! !” Oán linh phát ra tiếng kêu làm cho người sởn hết cả gai ốc, trên người oán linh thoáng mơ hồ, đợi đến khi có thể nhìn rõ ràng, oán linh hiện tại ở trước mắt Lôi Lâm lại hoàn toàn thay đổi hình thái.
Khuôn mặt mọc đầy nếp nhăn cùng lân phiến, ngũ quan giống như bị tùy ý xoa nắn mà thành, đỉnh đầu trụi lủi, vẫn còn mấy sợi tóc màu xanh lục rủ xuống một bên.
Miệng há to, hàm răng sắc bén không ngừng cắn xuống, trên đầu lưỡi đỏ hồng còn bất chợt có nước mủ buồn nôn nhỏ xuống.
“NGAO! ! !”
Con mắt ác linh đỏ bừng mà mang theo dục vọng muốn xé rách nhìn chằm chằm vào Lôi Lâm, giống như muốn trực tiếp xé hắn ra để nhai nuốt vậy.
“Bề ngoài và nội tâm của mày xấu xí như nhau cả!”
Lôi Lâm cười nhạo một tiếng, lại vẽ ra một ký hiệu pháp thuật kỳ dị…
Thí nghiệm kéo dài mười mấy tiếng, đến tận ngày hôm sau mới gần đến bước cuối cùng.
Trong phòng thí nghiệm.
Trong trận pháp sao năm cánh tản ra màu đỏ, một Linh Thể nữ tính toàn thân trần truồng, dáng người có lồi có lõm, gương mặt xinh đẹp trực tiếp bị khóa sắt buộc chặt, trói buộc trong trận pháp.
Lúc này oán linh nữ tính tuy đã cực kỳ hư ảo. Giống như chờ một lúc sẽ biến mất, nhưng trên mặt đã không có vẻ oán hận điên cuồng lúc trước, ngược lại có vẻ mặt ngượng ngùng.
Phối hợp với khóa sắt buộc chặt, càng làm cho người ta sinh ra một loại dục vọng làm nhục!
Lôi Lâm đánh giá cô gái trước mặt, trên mặt lộ ra biểu lộ thoả mãn: “Bạn rộn cả đêm, đã tiêu trừ được toàn bộ oán khí!”
“Cám ơn cậu! Người trẻ tuổi! Chẳng qua có thể thả ta ra hay không, lại cho ta bộ quần áo?”
Cô gái trong trận pháp mở miệng nói, giọng nói êm tai giống như chim hoàng oanh vậy.
“Cô đang nói đùa sao? Ta khổ cực giải cứu cô từ trong oán hận ra như vậy không phải là vì đạt được cảm kích đâu!”
Nghe Lôi Lâm nói thế, oán linh nữ tính đột nhiên có cảm giác đại họa lâm đầu.
Trên mặt Lôi Lâm không ngừng lóe lên vẻ không đành lòng, cuồng nhiệt, suy tư, đến cuối cùng, biến thành một biểu lộ duy nhất —— Đó chính là lạnh nhạt!
...
Lại trôi qua mấy giờ.
Lúc này trong phòng thí nghiệm, khắp nơi đều tràn ngập khí lạnh.
Trên vách tường tứ phía, dường như còn có thể nghe được tiếng oan hồn kêu rên.
Mà Linh Thể nữ tính trước mặt Lôi Lâm, hiện tại đã không nhìn ra hình người rồi.
“Một bước cuối cùng!” Lôi Lâm cầm lấy một thanh dĩa ăn nhỏ màu bạc, trực tiếp đâm xuống vị trí con mắt Linh Thể.
“Phốc! ! !”
Dĩa ăn màu bạc dường như là dùng tài liệu đặc thù chế thành, trực tiếp đâm rách con mắt của Linh Thể.
“Ặc ặc! ! !” Linh Thể nhúc nhích giãy dụa, dường như đã không có đầu lưỡi, chỉ có thể phát ra tiếng kêu giống như dã thú.
Mà sau khi dĩa ăn đâm rách con mắt, trên gương mặt oán linh còn miễn cưỡng có thể nhận ra kia có hai hàng huyết lệ đang chầm chậm chảy xuống.
“Đây là thượng cổ dược tề —— Nước mắt Maria sao?”
Lôi Lâm đưa bàn tay đến phía trước, tiếp lấy vài giọt chất lỏng màu đỏ vào trong tay.
Lạnh như băng, lại có chút cảm giác sền sệt truyền đến.
“Linh Thể là đồ vật hư ảo, mà hiện tại mình lại có thể chân thật đụng chạm đến nước mắt của Linh Thể, thật sự là kỳ diệu…”
Lôi Lâm nói thầm, trực tiếp bôi dược tề màu đỏ ở trong ánh mắt.
Ầm! ! !
Một cảm giác cực kỳ nóng bỏng truyền đến, hai mắt Lôi Lâm kịch liệt đau nhức.
Màu đỏ! ! ! Gai mắt có thể đụng chỉ có màu đỏ! ! !
Trong đầu Lôi Lâm giống như có giọng nói một cô gái vang lên, hơn nữa đang không ngừng nói gì đó, giọng nói càng lúc càng lớn.
Cuối cùng Lôi Lâm chỉ có thể ôm đầu, dùng đầu lâu tàn nhẫn đập vào vách tường, dùng để giảm bớt bệnh trạng.
Mà nhắc nhở của Chip hoàn toàn hiện ra trước mắt Lôi Lâm:
“Chủ thể gặp ảnh hưởng không rõ, lực lượng tinh thần xuất hiện tăng trưởng, trước mắt là 14.3…”
Một cột trạng thái của Lôi Lâm đại biểu cho trị số tinh thần, còn đang tăng lên không ngừng:
14.8
15.3
15.8
Số liệu đại biểu lực lượng tinh thần không ngừng tăng lên, cuối cùng ngừng lại ở 16.1.
“Hô… Cuối cùng đã trôi qua!”
Lôi Lâm hung hăng xoa huyệt thái dương, hít một hơi khí lạnh.
“Tuy rất đau, nhưng tác dụng phụ không tính là quá lớn…”
Lời còn chưa nói hết, Lôi Lâm đột nhiên phát hiện đồ vật chung quanh đều bịt kín một tầng đám sương.
Một góc áo màu đỏ chợt lóe lên ở nơi hẻo lánh phòng thí nghiệm.
Lôi Lâm muốn động, nhưng không khí chung quanh giống như bột nhão, bất kỳ cử động nào đều biến thành cực kỳ gian nan!
Rốt cục, chủ nhân góc áo màu đỏ xuất hiện trước mặt Lôi Lâm —— Là oán linh kia!
Lúc này đầu lâu của oán linh bị đã hòa tan hơn phân nửa, một lần nữa duỗi dài ra hai tay, trên bàn tay trắng noãn, móng tay màu xanh lá hình móc câu cong chộp tới Lôi Lâm!
“Nếu bình thường thì loại công kích này!”
Trên mặt Lôi Lâm lộ vẻ cực kỳ không cam lòng, nhưng vẫn bị móng vuốt sắc bén bắt trúng lồng ngực.
Một cảm giác lạnh như băng không ngừng từ trên lồng ngực lan tràn ra.