Chương 256: Trấn nhỏ An Cách Lặc (1)
” Đang sửa chữa phù văn Đọa Tinh Chi Trụy, tăng cường phù văn giả lập, phối hợp khống chế!”
Âm thanh của Chíp cũng vang lên.
Trong mắt Lôi Lâm lóe ra hào quang màu xanh lam, bên ngoài Đọa Tinh Chi Trụy mặt hiện ra rất nhiều hoa văn bé nhỏ trong suốt.
Sau đó, hắn cần dựa theo những hoa văn trong suốt này, tiến hành sửa chữa trên mặt Đọa Tinh Chi Trụy.
Mà khi Lôi Lâm khắc họa, chíp còn có thể tiến hành nhắc nhở hắn bất cứ lúc nào, sẽ không xuất hiện tình huống sai lầm.
Dùng một cái kẹp lấy Đọa Tinh Chi Trụy ra rồi đặt trên một tấm khăn tơ ngỗng màu trắng, Lôi Lâm lấy từ bên cạnh ra một bút phù văn cứng rắn, bắt đầu tỉ mỉ điêu khắc ở mặt ngoài thập tự giá.
Lúc này tay hắn thật giống một pho tượng bằng sắt thép, vô cùng ổn định, không hề run rẩy chút nào.
Đây là việc cần có tính tỉ mỉ và nhẫn nại rất lớn, vô cùng tiêu hao thời gian và tinh lực.
Theo thời gian trôi qua, trên trán Lôi Lâm không ngừng nhỏ xuống mồ hôi hột.
” Sửa chữa thành công phù văn trận pháp trên Đọa Tinh Chi Trụy! Mới tăng phù văn kiên cố! Phù văn tiêu tán năng lượng! Phù văn kéo dài. . .”
Nghe chíp nhắc nhở, Lôi Lâm mới lộ ra nụ cười.
Sau đó hắn lại cầm lấy một cái bút cứng rắn vẽ đầy phù văn.
“Tiếp theo chính là cho thêm tài liệu!”
Lôi Lâm nhóm lửa đốt hai cái cốc chịu nóng, hòa tan nguyên liệu vật phẩm ma hóa lúc trước tách ra kia, chẳng mấy chốc cả hai đã biến thành hai chén chất lỏng.
Sau đó, Lôi Lâm dựa theo tỷ lệ nhất định, bắt đầu trộn chất lỏng trong hai cái cốc chịu nóng với nhau.
Lôi Lâm khẽ chẹm vào rãnh bút phù văn, trên thân bút xuất hiện một lỗ nhỏ để đôt nước vào.
Hắn cẩn thận rót chất lỏng đã biến thành màu đen bạc nồng nặc vào thân bút.
Từng nét phù văn tỉ mỉ không ngừng lấp loé chung quanh bút phù văn, tỏa ra hào quang mê người.
Lôi Lâm gẩy gẩy ngòi bút, trên mặt lộ ra một nụ cười thỏa mãn. Ngòi bút dựa thao quỹ đạo được khắc sẵn, lặp lại lần nữa một lần.
Nhưng lúc này từ ngòi bút không ngừng rơi xuống chất lỏng màu đen bạc, khiến dấu ấn khắc càng sâu.
Sau khi hoàn thành một nét cuối cùng, Lôi Lâm đánh giá thập tự giá đã hoàn toàn thay đổi, gật gù hài lòng.
“Khởi động!”
Lôi Lâm dùng Baron cổ ngữ đọc hai âm tiết.
Bồng! Một vòng ánh sáng mờ mịt từ mặt thập tự giá tràn ra, từng tia sáng màu bạc dọc theo trận pháp phù văn mà Lôi Lâm vừa khắc ra, không ngừng lan khắp mặt trên Đọa Tinh Chi Trụy.
Tia sáng màu xám bạc không ngừng giao hòa, càng ngày càng sáng, cuối cùng hoàn toàn bao phủ cả Đọa Tinh Chi Trụy.
Khi ánh sáng hoàn toàn thu lại. Lúc này Đọa Tinh Chi Trụy đã hoàn toàn thay đổi dáng vẻ.
Chỉ giữ lại hình dáng thập tự giá lúc trước, thể tích lại lớn hơn so với lúc trước.
Đồng thời, màu sắc cũng từ màu xám bạc biến thành màu đỏ sậm.
Mặt ngoài khắc rõ từng phù văn bé nhỏ, hoàn toàn che giấu bảo thạch đã vỡ nát trước kia đi.
Lôi Lâm cầm Đọa Tinh Chi Trụy màu đỏ sậm trong tay ước lượng, chỉ thấy nặng trình trịch, trọng lượng cũng tang hơn lúc trước rất nhiều.
“Keng! Đọa Tinh Chi Trụy thăng cấp thành công! Hiện nay là vật phẩm ma hóa cấp trung! Hiện tại khả năng phòng ngự vật lý 24 độ, kháng tính phép thuật 25 độ!” Chíp lại vang lên tiếng nhắc nhở, mang đến tin tức tốt cho Lôi Lâm.
“Vật lý phòng ngự từ 13 độ tăng lên tới 24 độ, kháng tính phép thuật từ 15 độ lên tới 25 độ! Không tệ, rất tốt!”
Gia tang thế này cũng đã gần bằng phòng ngự của Khoa Mạc Âm chi lân, tương đương với lại có thêm một thiên phú vu thuật phòng ngự. Lôi Lâm tự nhiên cực kỳ thoả mãn.
Nhưng thiên phú vu thuật vẫn tốt hơn vật phẩm kiểu này không ít, sau này khi thực lực của Lôi Lâm tăng lên thì Khoa Mạc Âm chi lân sẽ có khả năng phòng ngự lại tăng lên một lần nữa.
Mà Đọa Tinh Chi Trụy, trừ phi tìm được lượng lớn tài liệu quý hiếm tiến hành lần thăng cấp thứ hai. Nếu không khả năng phòng ngự rất khó thỏa mãn được nhu cầu của Lôi Lâm.
Vì lẽ đó, cân nhắc từ góc độ lâu dài thì vẫn nên tập trung vào thiên phú vu thuật của bản thân thì hơn.
“Ở Nam Hải bờ, học đồ sử dụng vật phẩm ma hóa cấp thấp, phù thủy cấp 1 sử dụng vật phẩm ma hóa cấp trung, thỉnh thoảng cũng dùng dùng vật phẩm ma hóa cấp thấp, chỉ có phù thủy cấp 1 cực kỳ lợi hại, và những phù thủy cấp hai kia, mới có năng lực chiếm lấy vật phẩm ma hóa cấp cao!”
Lôi Lâm nghĩ đến ghi chép trên cự xà chi thư.
Tuy rằng khoảng cách từ niên đại Thâm Hồng đại phù thủy tới hiện tại khá xa, nhưng cũng có thể cơ bản nhìn ra một số thế lực phân bố cùng tập tục ở Nam Hải bờ.
Hiện tại Đọa Tinh Chi Trụy lên cấp thành vật phẩm ma hóa cấp trung, khi Lôi Lâm là thuật sĩ cấp 1 cũng có thể phát huy tác dụng, việc này khiến tâm tình Lôi Lâm rất tốt.
. . .
Hẻm núi lớn Mã Cách Liệt là biên giới giữa Anh Lan công quốc cùng mấy nước lớn gần đó, là con đường nhất định phải đi qua để tiến vào Bạch Vu Vực Cửu Hoàn tháp cao do thế lực bạch phù thủy khống chế.
Đương nhiên, đây chỉ là đối với phù thủy.
Người bình thường ở mấy đại công quốc từ lúc sinh ra đến khi tử vong cũng cũng chưa từng rời khỏi công quốc nơi mình sinh ra một bước, cho dù là lính đánh thuê, cũng chỉ nhận nhiệm vụ trong nước mình.
Những lính đánh thuê và người ngâm thơ rong đi du lịch qua công quốc gần đó đã có đủ vốn liếng để khoe khoang về những kinh nghiệm của mình, từ đó thu được lòng tôn kính từ đám người thường khác.
” Trong hẻm núi lớn Mã Cách Liệt đầy rẫy nguy hiểm, chỉ riêng đi đường đã cần mấy tháng.