Chương 271: Trấn nhỏ An Đức Liệt
“Mục tiêu đến vị trí đặt trước, phát động! ! !”
Tiếng truyền âm vội vàng thông qua bí pháp dấu ấn, đồng thời vang lên ở năm vị trí.
Sau khi vang lên Lôi Lâm nghe được, trên tay tỏa ra vầng sáng màu đỏ, trực tiếp đặt trên một trụ đá trước mặt.
Ầm!
Một luồng lực lượng khổng lồ từ vu thuật trận pháp bỗng nhiên tràn ra, vầng sáng trước mặt đủ mọi màu sắc sáng lên, giống lao tù vây đàn kền kền vào bên trong.
“Cạc cạc!” Kền kền vương điên cuồng quát to một tiếng, bướu thịt trên đầu nhanh chóng biến hồng, lớn lên, cuối cùng đột nhiên nổ tung!
“Rít! ! !”
Sóng âm chói tai không ngừng vang vọng trong trận pháp, bướu thịt trên đỉnh đầu mấy con Cách Liệt kền kền còn lại cũng không ngừng rung động, giống như đang tăng cường cho sóng âm.
“Công kích này. . .” Lôi Lâm trợn to mắt, đầu hắn giống bị một cây búa đạp trúng, có chút hỗn loạn.
Bị sóng âm kích thích, ánh sang trên trận pháp lấp loé, giống như muốn trực tiếp tắt đi.
“Con súc sinh này công kích lại mạnh như vậy, còn có tộc đàn tăng cường hiệu quả, nếu như những con kền kền trước kia vẫn còn, chẳng phải là có thể lập tức trực tiếp phá tan cạm bẫy! !”
“Bỏ qua kế hoạch trước đó, trực tiếp vận dụng phương án số hai!”
Từ bí pháp dấu ấn truyền đến tiếng của Lan Sắt, trong giọng nói có vẻ hơi tức giận.
“Thu được!”
Lôi Lâm nói nhỏ với bí pháp dấu ấn, lập tức biến ảo một vu pháp thuật thức.
“Trận pháp khởi động trình tự tự hủy, thời gian dự đoán: 10 giây!” Chíp nhắc nhở cũng đúng lúc vang lên.
“Đi!” Lôi Lâm liếc mắt nhìn đàn kền kền còn đang giãy dụa trong trận pháp, nhanh chân rời khỏi vị trí.
Ầm! ! !
10 giây sau, ở bãi đá trước đó đột nhiên nổ tung.
Tiếng gầm bao phủ, hắc diễm xông thẳng tới chân trời.
Mà trong đám lửa còn thỉnh thoảng có bột phấn đủ mọi màu sắc trực tiếp tán ra.
Vì tăng cường uy lực của vu trận tự bạo, Lôi Lâm lại cho thêm rất nhiều thuốc nổ tung, thuốc đốt cháy ở trong.
“Ha ha! Súc sinh quả nhiên vẫn là súc sinh!”
Nhìn đám kền kền mơ hồ giãy dụa trong đám lửa, tên to con lập tức cười hả hê.
Bên lỗ tai của hắn, hai tia máu không ngừng chảy xuống. Hiển nhiên khi nãy thủ đoạn công kích của kền kền vương đã khiến hắn nếm đủ khổ.
“Kền kền vương đã thức tỉnh chủng tộc thiên phú, bướu thịt trên đầu có thể bắt ra song âm công kích, đồng thời còn được tộc đàn trợ giúp tăng cường. Độ nguy hiểm ít nhất phải tăng lên hai cấp, sau khi trở về nhất định phải đòi đám thương nhân long dạ đen tối kia tăng giá!”
Ông lão hùng hùng hổ hổ nói.
“Việc tăng giá đợi lát nữa lại nói, còn có một kẻ địch mạnh đây!” Lôi Lâm chỉ tay vào trung tâm vụ nổ.
Đám lửa dần dần tắt, ở bãi đá trước đó có một con chim khổng lồ toàn thân bị lửa thiêu đốt chui ra.
Lông chim màu đỏ như máu trên người con kền kền vương này đã bị thiêu cháy hơn một nửa. Những bộ phận khác của nó đều biến thành màu đen kịt, đỉnh đầu trọc lốc, còn có vết máu lớn, nhìn vô cùng khôi hài, nhưng đám người Lôi Lâm không dám khinh thường đối phương một chút nào.
“Vừa nãy nổ tung ít nhất có uy lực 30 độ trở lên, thế mà. . .” Lan Sắt khiếp sợ há hốc miệng.
“Dù sao nó cũng không phải phù thủy với thể trạng suy yếu, mà là sinh vật năng lượng cao nổi danh vì thân thể mạnh mẽ!” Lôi Lâm nói nhanh: “Nhanh ngăn cản nó, nó muốn chạy trốn!”
“Đáng chết!” Ông lão thủ lĩnh nhìn kền kền vương miễn cưỡng dùng cánh bay lên, hung hăng mắng một tiếng rồi nhanh chóng ngâm xướng thần chú.
Sau đó, trên lưng của ông ta có cơn gió nhẹ màu xanh tụ lại, hình thành hai cánh lớn màu xanh nhạt.
“Mồi nhử và chặn đường đều là ta làm, cuối cùng nhất định phải có thêm một phần!”
Ông lão gầm lên, vỗ mạnh hai cánh sau lưng, thân thể lơ lửng bay lên giữa trời.
Vèo! Tốc độ của ông lão cực kỳ nhanh, xoay tròn trên không trung cũng rất linh hoạt, xem ra, ông ta đã tốn không ít công sức vào mặt này.
“Cạc cạc!” Kền kền vương tức giận kêu to. Đáng tiếc hơn nửa cánh của nó đã bị thương nghiêm trọng, hiện tại ở trên bầu trời không thể sánh bằng ông lão.
Sau mấy lần xoay quanh lao xuống, ông lão thủ lĩnh nắm lấy cơ hội, dùng một cột sáng màu xanh lục đánh thủng cánh của kền kền vương.
Ầm! ! !
Một bên cánh mất đi cân bằng, kền kền vương trực tiếp rơi xuống đất, làm từng đống cát bắn lên.
“Tiến lên!”
Năm người Lan Sắt cùng Lôi Lâm vội vã đi tới, vây quanh kền kền vương.
Nhiều vết thương trên người kền kền vương đang chảy máu, nhìn đám phù thủy vây quanh nó, còn có bóng người xoay quanh giữa bầu trời. Trong đôi mắt nhân cách hoá hiện ra một tia tuyệt vọng.
“Ha ha! Súc sinh chết tiệt, lão tử muốn xé xác mày ra!”
Tên to con cười lạnh, trên người hiện ra một tầng vỏ đá màu xám đen, nhào tới kền kền vương.
“Cạc cạc!”
Kền kền vương lại rít lên, vỗ mạnh cánh!
Cánh phải còn lành lặn chẳng khác gì bị dao xẹt qua, từng chiếc lông chim dựng thẳng lên, giống như sắt thép va chạm vào nắm đấm của tên to con.
Trong không khí vang lên một tiếng khí bạo nặng nề, ngay cả mặt đất đều thoáng chấn động một chút.
Tên to con bị đẩu lùi về sau ra, vỏ đá màu xám trên người nổ vang.
Kền kền vương lần thứ hai kêu to, thân thể bỗng nhiên biến thành màu đỏ, giống như máu toàn thân đều tụ đến đỉnh đầu, chỗ bướu thịt trước đó đã nổ tung nhanh chóng nhô lên, và lần thứ hai nở lớn.
“Cẩn thận, nó lại muốn dung sóng âm công kích!” Lôi Lâm nhanh chóng hô to một tiếng, bàn tay chỉ tới chỗ bướu thịt: “Ràng buộc!”
Hí! ! !
Vô số xúc tu màu đen từ cái bóng của Cách Liệt kền kền vương bắn ra, trói chặt nó lại, đặc biệt ở vị trí đầu lâu, bị trói cả một vòng.
“Đồng thời động thủ!”
Lan Sắt điên cuồng hét lên một tiếng, cùng hai phù thủy có chút trầm mặc đồng thời công kích.
Các loại vu thuật mang theo gợn song cường đại đánh đến trên người kền kền vương.
Phép thuật đánh thủng ngực của kền kền vương, máu tươi lập tức phun ra.
Răng rắc!
Ông lão ở giữa không trung hạ xuống, lại bắn ra một đạo đao gió màu xanh lục, trực tiếp bổ xuống bướu thịt đang bị buộc chặt kia!
Kền kền vương vô lực kêu to vài tiếng, ánh sáng trong mắt dần dần biến mất, ngã xuống mặt đất.
Đùng! Ông lão hạ xuống mặt đất, cánh phía sau trực tiếp biến mất.
Sáu phù thủy vây quanh thi thể kền kền vương đã mất đi sức sống , thần sắc phức tạp.
“Lần này thực sự là phiền phức, nếu không phải còn có thù lao do quán bar trả thì đã lỗ vốn rồi!” Tên to con oán giận nói.
Đừng thấy mấy người bọn hắn có thể đánh giết kền kền vương mà không tổn thương gì, nhưng tài liệu cần thiết để bố trí cạm bẫy, thi pháp, còn có thời gian tiêu tốn, cùng với triệu tập sáu phù thủy, đều là việc tốn công tốn của.
Tài liệu trên người kền kền vương cũng miễn cưỡng mới ngang giá.
Nếu như bởi chuyện này mà trong đội ngũ có người bị thương thậm chí mất mạng, vậy thì càng là thiệt thòi lớn.
Phù thủy đều là người lý trí, có thể tỉnh táo cân nhắc lợi ích và tổn thất, lại lập ra kế hoạch, nếu như tiền lời rõ ràng nhỏ hơn tổn thất thì bọn họ sẽ không làm.
Lần này, nếu không phải đàn Cách Liệt kền kền này vừa vặn chặn trên con đường mà bọn họ nhất định phải đi qua thì mấy vị phù thủy này cũng sẽ không trêu chọc một đám sinh vật năng lượng cao mạnh mẽ.
“Bất kể nói thế nào, tiểu đội chúng ta không có ai bị trọng thương, chính là chuyện thật tốt!”
Ông lão thủ lĩnh cười híp mắt nói: “Hiện tại, chúng ta đến thương lượng việc phân chia chiến lợi phẩm đã. . .”
Sau đó quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Lôi Lâm, ông lão lấy lý do chính mình xuất lực nhiều nhất, muốn một đôi cánh của kền kền vương và đa số lông chim, nhìn dáng vẻ vui sướng của ông ta, hẳn là đang cần gấp hai thứ tài liệu này để thí nghiệm hoặc cải tạo cái gì.
Mà những người khác lại dựa theo việc dùng bao nhiêu sức lực đối với kền kền vương để chia số tài liệu còn lại.
Lôi Lâm muốn một phần máu và cùng bướu thịt trên đầu của kền kền vương, rồi trực tiếp thu tay lại.
Là thuật sĩ, hắn luôn rất có hứng thú đối với huyết mạch của một số sinh vật năng lượng cao, tuy rằng trong tư liệu cũng không nói Cách Liệt kền kền có huyết mạch của sinh vật thượng cổ, nhưng Lôi Lâm vẫn muốn thử xem, xem có thể tinh luyện ra thứ gì từ huyết mạch của Cách Liệt kền kền hay không.
Buổi tối, trong Hoàng Kim ốc đảo, sáu phù thủy xử lý đám Cách Liệt kền kền còn sót lại, đồng thời bổ sung nước vào bình, Lợi Bàn Tọa Lang vẫn bị giấu đi cũng rất vui vẻ dùng hồ nước để tắm.
Mà trong một căn lều tỏa ra ánh sáng, Lôi Lâm nhìn bướu thịt trong khay bạc, trong đôi mắt lóe lên vẻ hứng thú.
“Chíp, ghi chép số liệu, trợ giúp thí nghiệm!”
Lôi Lâm thầm đọc một câu, trên tay lập tức đeo găng tay cao su màu trắng, duỗi ra một ngón tay, ấn ấn bướu thịt.
Lúc này vết máu trên bướu thịt đã hoàn toàn khô cạn, còn có dấu vết khô héo, hơi xẹp xuống.
“Trọng lượng rất nhẹ, bên trong dường như có kinh mạch, còn có khí nang. . .”
Trong mắt Lôi Lâm tỏa ra từng điểm sang xanh, cái tay còn lại cầm một thanh đao giải phẫu màu bạc cắt xuống tầng ngoài bướu thịt.
Trong bướu thịt, bắp thịt cùng mạch máu vốn ít, nhiều nhất vẫn là từng cái từng khí nang loại nhỏ.
Rất nhiều khí nang chồng chất lên nhau, tạo thành hình dạng rất nhiều ô vuông, giống tổ ong vậy.
“Loại kết cấu này. . .”
Lôi Lâm trầm ngâm lại, “Chíp, ghi chép cấu tạo!”
. . .
Chờ đến sau khi thí nghiệm kết thúc, Lôi Lâm mới thu dọn bàn thí nghiệm một chút, trở lại vị trí, cầm lấy một cái bút lông ngỗng, viết xuống một quyển bút ký dày nặng bằng da dê: Kết cấu phát ra tiếng và sóng âm công kích. . .
Sau khi xuyên qua Hoàng Kim ốc đảo, đường đi của đám người Lôi Lâm rốt cục trở nên thuận lợi hơn, cũng không gặp phải sinh vật nguy hiểm nào tương tự Hoàng Kim Người khổng lồ.
. . .
Trấn nhỏ An Đức Liệt là một trấn nhỏ khác ở hẻm núi lớn Mã Cách Liệt.
Bởi chuyện Cách Liệt kền kền trước đó, hiện tại thôn trấn có chút vắng vẻ, nhưng ngày hôm nay, từ lối ra của hẻm núi lớn có mấy bóng người đi ra.
“Xin hỏi là mấy vị Lan Sắt đại nhân sao?”
Ở bên cạnh đường đã có một bóng người sớm đứng thẳng, mặc trang phục người phục vụ trong quán bar, sau khi nhìn thấy mấy người Lôi Lâm thì cung kính khom lưng: “Chuyện về Cách Liệt kền kền, trước đó đã thông qua bí pháp dấu ấn thông báo đến, hiện tại các đại nhân là có thể theo tiểu nhân về quán bar nhận thù lao. . .”
“Được rồi!” Ông lão cùng Lan Sắt đi ra, đại biểu mọi người đồng ý.
Chờ đến quán bar, sau khi dỡ hành lý xuống, nhân viên tạp vụ lại lấy ra một cái còi để thổi, Lợi Bàn Tọa Lang lập tức tiến vào nơi chuyên môn nuôi nấng ở phía sau.