Chương 321: Phù thủy nô lệ

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 186 lượt đọc

Chương 321: Phù thủy nô lệ

“Không thành vấn đề, chỗ chúng ta có kho tài nguyên khổng lồ nhất, chỉ cần cậu nói ra nhu cầu, chúng ta có thể lập tức tìm ra thỏa mãn cho cậu!”

Lỗ Tây Á tràn ngập tự tin nói.

“Đồng thời, dù nơi này không có, chỉ cần cậu có thể trả đủ tiền đặt cọc, chúng ta thậm chí có thể giúp cậu tạo thành đội chuyên môn bắt nô lệ và dạy dỗ, , tiến hành chuyên môn chế tạo riêng. . .”

Loại phục vụ làm riêng vì quý khách này khiến Lâm Lôi có cảm giác trở lại kiếp trước, đang sử dụng dịch vụ VIP.

“Không cần, yêu cầu của ta vô cùng đơn giản!”

Lâm Lôi lộ ra vẻ mỉm cười: “Đầu tiên, là năm nô lệ cấp bậc đại kỵ sĩ, chủng tộc là nhân loại, nam nữ không yêu cầu, cần trí lực hoàn hảo, ngoài thân thể không có tổn hại và thiếu hụt rõ ràng. . .”

Trong biệt thự của hắn đúng là thiếu hụt mấy người làm việc vặt cùng đem ra giữ thể diện.

Đồng thời, Lâm Lôi cũng không thể tự làm một ít việc vặt vãnh.

Mà ở đáy lòng Lâm Lôi còn có một ý nghĩ khác, trước hắn đổi được một phần tài liệu Dấu Ấn Kiếm Sĩ từ Đa La Đặc đạo sư, tuy rằng không trọn vẹn, cơ bản không thể dựa vào đó để lên cấp, nhưng sau khi chíp dung thời gian dài thôi diễn và Lâm Lôi chính mình thí nghiệm, cũng tạo ra không ít thành quả.

Hiện tại, hắn có long muốn thí nghiệm thành quả trên thân đại kỵ sĩ.

Dù sao những nô lệ đại kỵ sĩ này cuối cùng khẳng định phải gieo xuống hạt giống hoặc là dấu ấn linh hồn, phương diện trung thành tuyệt đối không có vấn đề, thân thể tố chất lại phi thường mạnh mẽ, chính là lựa chon tốt nhất để thí nghiệm dấu ấn kiếm sĩ.

“Năm đại kỵ sĩ. Chúng ta có, sau đó cậu có thể trực tiếp đi theo để chọn, mỗi người bảy trăm ma thạch. Đồng thời, chị đây còn có thể cho cậu ưu đãi, trong năm đại kỵ kia, cho cậu hai mỹ nữ nha!”

Lỗ Tây Á cười duyên, “Tướng tin sau khi các cô nàng hộ vệ xong, cũng nhất định sẽ cố gắng hoàn thành một số công tác “Bản chức”!”

Đối với phù thủy có thể chất vượt qua người bình thường thật xa, phụ nữ bình thường đúng là không thể tận hứng, bởi vậy, đào tạo một ít nữ nô hầu hạ cấp bậc kỵ sĩ cùng đại kỵ sĩ, cũng là phi thường bình thường. Chỗ của Lỗ Tây Á đương nhiên cũng không thiếu hàng.

Đối với điều kiện ưu đãi này, Lâm Lôi chỉ là hơi hơi gật đầu một cái, không có cảm giác gì đặc biệt.

Đại kỵ sĩ gì đó chỉ là việc nhỏ, tiếp đến Lâm Lôi mới nói ra mục đích thực sự.

“Sau đó ta còn cần một nô lệ là phù thủy học đồ, thực lực tốt nhất là cấp ba! Biết một chút về dược tề học và luyện kim học là tốt nhất!”

Nói tới đây, trên mặt Lỗ Tây Á không còn vẻ ung dung lúc trước, ngay cả Khắc Lý cũng hơi kinh ngạc nhìn Lâm Lôi một chút.

Trong thế giới phù thủy, xét từ góc độ nô lệ, thì tiêu phí cho kiểu tỉ mỉ đào tạo hầu gái, quý tộc thiếu nữ cùng thục phụ vong quốc là loại kém nhất. Ngoại trừ đại quốc công chúa thì giá cả rẻ tiền nhất.

Lên trên nữa, chính là kỵ sĩ cùng đại kỵ sĩ là loại nô lệ có thể giúp đỡ cho chủ nhân. Giá cả tăng lên không ít, nếu như vừa vặn là nữ nô có khuôn mặt đẹp hoặc là dị tộc thì thường thường giá cả còn tăng lên thêm.

Nhưng những nô lệ này, đều không phải nô lệ cao cấp chân chính.

Ở Nam Hải bờ, nô lệ cao cấp chân chính chỉ có một loại, đó là phù thủy nô lệ!

Dù là người bình thường hay kỵ sĩ hoặc là đại kỵ sĩ. Thể chất của bọn họ cũng không thể chống lại năng lượng ô nhiễm do phù thủy vô tình tản ra, đồng thời, cũng không có lực lượng tinh thần, không thể giúp trợ phù thủy đại nhân giữ gìn cùng thao tác một số vu thuật trận pháp.

Vì lẽ đó rất nhiều phù thủy chính thức sau khi lên cấp sẽ thường thường chiêu thu mấy học đồ, làm trợ thủ cho chính mình thí nghiệm.

Nhưng ở Nam Hải bờ, một số ước định ở bề ngoài vẫn cần tuân thủ, dù là ở trong Hắc Cốt Lâm, các đạo sư cũng không thể trực tiếp coi học đồ là vật thí nghiệm tùy ý thí nghiệm, còn nhất định phải dùng ma thạch dụ dỗ hoặc là lừa dối ký kết khế ước.

So với những học đồ yêu kiều này, dùng nô lệ sẽ hoàn toàn giải quyết được vấn đề ở phương diện này.

Bởi dấu ấn linh hồn tồn tại, nô lệ bình thường đều cực kỳ trung thành, đồng thời, vào thời khắc chủ nhân mua lại bọn hắn, sinh mệnh của nô lệ chính là trực tiếp thuộc về chủ nhân, sau này dù phù thủy bọn hắn làm gì trên nô lệ, cũng không có phiền phức!

” Tiểu tử anh tuấn! Lòng can đảm của cậu rất lớn đấy!”

Lỗ Tây Á có chút nghi ngờ không thôi nhìn Lâm Lôi: ” Nô lệ là học đồ cấp ba, giá cả không phải phải số nhỏ như vậy!”

“Nói như vậy thì chính là thật sự có?”

Lúc này Lâm Lôi mới hơi nhíu nhíu mày.

Khởi nguồn phù thủy nô lệ phi thường đơn thuần, bình thường chỉ có tội phạm truy nã và tù binh sau khi chiến bại.

Đồng thời, những chuyện này không phải sự việc có thể diện gì, dù là ở chợ An Lĩnh Điểu thuộc Chiểu công quốc, Lâm Lôi cũng không nhìn thấy cửa hàng nào dám công khai bán nô lệ là học đồ.

Bởi vậy, Lâm Lôi chỉ ôm suy nghĩ vạn nhất có để hỏi thăm, không nghĩ tới lại thật sự có niềm vui bất ngờ.

Mà Bất Dạ Thành không hổ là trung tâm giao dịch của toàn bộ Nam Hải bờ, tùy tiện một cửa hàng nô lệ lại có cả nô lệ cao cấp thế.

“Xin yên tâm, chỉ cần có người thích hợp, giá cả không phải vấn đề gì!”

Lâm Lôi đưa một túi nhỏ màu đen ném tới trước mặt Lỗ Tây Á.

“Không ngờ tài sản của tiểu đệ vẫn thật phong phú!” Lỗ Tây Á kiểm tra xong túi nhỏ thì gật gật đầu, lập tức lắc lắc một cái chuông đồng trên bàn.

“Keng keng keng!”

Theo tiếng chuông, lập tức có một hầu gái đẩy cửa phòng ra: “Đại nhân! Có dặn dò gì?”

“Đi gọi Đạt Mễ tới!” Ở trước mặt hạ thuộc, vẻ mặt Lỗ Tây Á lạnh lùng, không có vẻ tươi cười, mọi cử động tràn ngập uy nghiêm của kẻ bề trên.

Mà người thị nữ này nghe Lỗ Tây Á dặn dò, ngay cả ngẩng đầu cũng không dám, nhanh chóng đi ra ngoài.

“Đến đây! Trước tiên uống một chén đã! Đây chính là đặc sản ta cố ý mang từ phân khối đảo đến nha!”

Lỗ Tây Á đợi sau khi cửa đóng lại thì lại khôi phục phong thái nóng bỏng mê người, lấy ra một ấm trà màu đỏ, rót cho Lâm Lôi cùng Khắc Lý một chén đồ uống tương tự cà phê cùng sô cô la.

Lâm Lôi nhấp một miếng, một mùi hương thuần mà còn có thể nâng cao tinh thần tràn ngập toàn bộ khoang miệng.

“Hương vị không tệ! Rất giống quả ca-cao, nếu như hiệu quả nâng cao tinh thân có thể tăng lên, nhất định có thể được các phù thủy hoan nghênh!”

Lâm Lôi nhàn nhạt đánh giá.

“Lỗ Tây Á! Em quá đáng thật, có thứ đồ tốt này, còn không mang tới cho ta mấy bình!” Mà Khắc Lý ngồi bên đã bắt đầu kêu to lên.

“Tiểu đệ thật tinh mắt, ta chuẩn bị mở một cửa hàng, loại đồ uống này chính là thương phẩm chủ yếu trong cửa hàng. . .” Lỗ Tây Á hơi kinh ngạc nhìn Lâm Lôi một chút, trên mặt lập tức nở nụ cười mị hoặc: “Thế nào? Có muốn tham gia một chân hay không?”

“Xin lỗi, ma thạch trên tay ta không nhiều, đặc biệt lần này mua nô lệ xong thì e rằng phải tích lũy một đoạn thời gian rất lâu thì mới có thể cân nhắc vấn đề đầu tư. . .”

Đối với đề nghị này, Lâm Lôi đương nhiên là khéo léo từ chối.

Mà trên mặt Lỗ Tây Á cũng không lộ ra vẻ thất vọng gì, xem ra cô ta cũng chỉ là nhất thời hưng khởi mà thôi.

“Lỗ Tây Á, làm sao không suy tính tới ta một chút?” Khắc Lý bên cạnh lại có chút nóng lòng muốn thử.

“Ông á?” Lỗ Tây Á khinh thường liếc Khắc Lý một chút: “Chỉ có thể tiêu ma thạch trên bụng nữ nhân, ta hoàn toàn không có lòng tin đối với ông, hai mươi bảy năm trước, chính là ông lấy tiền ta đầu tư, trực tiếp. . .”

Lỗ Tây Á bắt đầu lôi chuyện cũ ra, sắc mặt Khắc Lý đỏ chót, cúi đầu giống đứa bé làm sai.

Mà Lâm Lôi chỉ để ý đồ uống trước mặt mình, làm như không thấy tình huống như thế.

“Đại nhân! Tiểu nhân có thể đi vào sao?”

Bầu không khí này rất nhanh bị một tiếng gõ cửa đánh gãy.

“Là Đạt Mễ sao? Vào đi!” Lỗ Tây Á vuốt vuốt tóc, một lần nữa ngồi vào phía sau bàn làm việc.

Kẹt kẹt! Cửa phòng làm việc mở ra, một học đồ cấp ba tóc bạc trắng đi vào.

Vị học đồ này nhìn tuổi không nhỏ, nét mặt già nua nhăn lại như vỏ quýt, nhưng quần áo trên người phi thường ngăn nắp gọn gàng, tóc cũng được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, tinh thần cũng rất tốt, hoàn toàn không thấy được là một tên nô lệ.

“Đạt Mễ! Vị này chính là Lâm Lôi phù thủy, hắn có ý định mua lại ông, hiện tại, sẽ do hắn tới hỏi ông một vài vấn đề!” Lỗ Tây Á chỉ vào Lâm Lôi ngồi trên ghế salông, giới thiệu cho Đạt Mễ.

“Rất vinh hạnh nhìn thấy ngài! Đại nhân! Hi vọng sau này có thể phục vụ ngài!” Đạt Mễ cung kính hành lễ.

“Không cần khách khí! Ta cũng hy vọng ông có thể phù hợp yêu cầu của ta!” Trên mặt Lâm Lôi phi thường bình tĩnh.

“Như vậy, sau khi hòa tan dịch hỗn hợp hoa thái dương và rễ cây ba dạ thảo sau, sẽ xảy ra hiện tượng gì?” Lâm Lôi không chút khách khí địa đưa ra một vấn đề dược tề học.

“Sẽ đổi thành hiệu ứng, từ đó sinh ra. . .” Xem ra, ông lão gọi là Đạt Mễ này có chút trình độ về dược tề học, chỉ hơi suy nghĩ một chút đã bắt đầu lưu loát trả lời.

Sau đó, Lâm Lôi lại hỏi thêm mấy vấn đề.

Mà vẻ mặt Đạt Mễ cũng từ vẻ ung dung lúc đầu, phía sau mồ hôi lạnh đã chảy ròng ròng.

Sau chừng mười mấy phút, Lâm Lôi hài lòng đứng lên hỏi Lỗ Tây Á: “Chính là ông ấy, bao nhiêu ma thạch?”

Thông qua kiểm tra nho nhỏ vừa nãy, Lâm Lôi đã biết, Đạt Mễ này có trình độ dược tề học và luyện kim học vô cùng tốt, đáng giá để hắn mua lại.

“16,500 khối ma thạch!” Lỗ Tây Á tươi cười, “Hơn nữa cộng thêm năm đại kỵ sĩ lúc trước, vừa vặn 20 ngàn ma thạch!”

“Không được, giá cả quá đắt! Tuổi tác của hắn đã rất lớn rồi, học đồ bình thường nhiều nhất cũng chỉ có 150 năm tuổi thọ. . .” Lâm Lôi cùng Lỗ Tây Á ở ngay trước mặt Đạt Mễ, bắt đầu không chút khách khí mặc cả lên.

Mà Đạt Mễ bình tĩnh mà đứng ở một bên, giống như nô lệ trong miệng bọn họ không phải ông ta vậy.

Chờ đến khi Lâm Lôi và Khắc Lý từ cửa hàng Lỗ Tây Á đi ra, phía sau hắn đã có sáu bóng người.

Đạt Mễ cũng ở bên trong, mà năm người còn lại đều là đại kỵ sĩ, trong đó còn có hai cô gái dáng dấp không tệ, đường cong nóng bỏng, trên người cũng không có bắp thịt phá hoại vẻ đẹp.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right