Chương 329: Khuyên Đông và Kiệt Y (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,536 lượt đọc

Chương 329: Khuyên Đông và Kiệt Y (2)

“Huyết Thủ ! Cậu đến rồi, ta giới thiệu một chút, cậu khẳng định đã biết Khuyên Đồng, còn vị này chính là Kiệt Y! Một người bạn tốt của ta!”

Mụ phù thủy giới thiệu cho Lâm Lôi.

Lần trước sau khi Lâm Lôi trở lại thí nghiệm nửa phần tư liệu về kỹ thuật áp súc lực lượng tinh thần kia mà mụ phù thủy đưa kia, nghiệm chứng phần kỹ thuật kia có hiệu quả nên càng mong đợi nửa phần sau vẫn còn trên tay mụ phù thủy kia.

Đồng thời, đối với di tích của một tổ chức phù thủy thời thượng cổ như Đồ Hồn Giáo này, Lâm Lôi cũng có chút hứng thú, bởi vậy, sau khi suy nghĩ một lúc, hắn đã đồng ý lời mời của mụ phù thủy.

Nhưng bởi vì mụ phù thủy còn mời người khác, trước đó Lâm Lôi tự nhiên đã ước định cùng mụ phù thủy, dùng thân phận Huyết Thủ trong tổ chức hắc vu sư để ra trận.

Nếu như là dùng thân phận này, nọc độc Phi Long gì đó tự nhiên là không thể dùng.

Lúc này trên mặt Lâm Lôi còn đeo một mặt nạ ác quỷ dữ tợn màu đỏ, ở trên đầu còn có sừng ác ma.

“Huyết Thủ ! Đã lâu không gặp!” Khuyên Đồng gật đầu ra hiệu chào hỏi đối với vị đồng liêu này.

Thân phận Huyết Thủ của Lâm Lôi sau mấy lần trong hành động trong tổ chức cũng dần tạo được uy danh, cũng có thể xưng là hung danh lan xa, mà đầu trọc Phúc Xà trước đó vẫn mơ hồ không hợp với hắn đã trực tiếp biến mất, ngay cả trong tổ chức đều không nói gì, sự kiện này càng khiến Khuyên Đồng kiêng kỵ người tên là Huyết Thủ này.

Hắc vu sư lấy thực lực vi tôn, Khuyên Đồng đương nhiên sẽ không xem nhẹ Lâm Lôi.

“Khuyên Đồng! Còn có vị Kiệt Y này, chào hai người!” Lâm Lôi cười cười chào hỏi một chút.

“Được rồi, nếu như mọi người đến đông đủ, chúng ta trực tiếp xuất phát đi!”

Mụ phù thủy gật gù, thân ảnh biến mất trong bóng tối, lập tức, đủ loại ánh sáng lóe lên, trên đất trống không có một bóng người, hắc ám lần thứ hai bao phủ nơi này. . .

Mụ phù thủy mang theo mấy người Lâm Lôi một đường ăn gió nằm sương, bởi vì đều là phù thủy chính thức, tốc độ chạy đi cực kỳ nhanh, vượt xa dung tuấn mã, trong thời gian hai ngày đã vượt qua cả Đặc Lý Quỳnh Tư bình nguyên.

Sau đó, mấy người Lâm Lôi đi tới một thôn trấn nhỏ nhìn phi thường tầm thường.

Nơi này là một trấn nhỏ phương tây phi thường phổ thông, toàn bộ nhân khẩu gộp lại chắc cũng không quá một vạn người.

Mà trên trấn nhỏ đa số là tá điền và tiều phu, trên đường chất đống từng đống rác rưởi hỗn độn và phân của súc vật.

“Hương vị nơi này thật không dễ ngửi!”

Khuyên Đồng oán giận.

Bởi vì bốn người Lâm Lôi mặc trang phục vừa nhìn đã khác hẳn với người thường, tự nhiên không thể quang minh chính đại tiến vào trấn nhỏ vào ban ngày, mụ phù thủy để mấy người Lâm Lôi trốn ngoài trấn nhỏ trước, để một mình bà ta vào trấn nhỏ một chuyến.

Sau đó, bốn người Lâm Lôi nghênh ngang địa đi vào, dọc theo đường đi chỉ nhìn thấy rất nhiều người nằm mê man ở trên đường.

“Đây là. . .” Lâm Lôi khịt khịt mũi: ” Phấn hoa hải hướng dương, còn có dịch bài tiết gay mũi từ khớp xương chuột! Loại liều lượng này, ít nhất đủ cho bọn họ ngủ ba ngày ba đêm!”

“Hắc hắc. . . Hơn nữa, dù hiện tại có người chém bọn họ một chân hoặc là giết bọn họ, bọn họ đều không thể tỉnh lại, đủ cho chúng ta làm việc. . .”

“Ba ngày mà đủ sao? Trực tiếp giết bọn hắn luôn có phải hơn không? Còn có thể thu thập một ít huyết nhục linh hồn.” Khuyên Đồng tùy ý nói.

Đây là suy nghĩ điển hình của hắc vu sư, thích máu tanh bạo lực, càng thích dùng giết chóc để giải quyết phần lớn vấn đề.

” Sau khi thành công, ta mặc kệ cậu làm gì bọn họ, nhưng hiện tại, nhất định phải nghe ta!” Mụ phù thủy xoay người nhìn chằm chằm vào Khuyên Đồng, trên người tỏa ra một luồng gợn sóng quỷ dị.

Khuyên Đồng lập tức lui lại mấy bước: “Bà điên rồi sao? Trạng thái như thế này còn dám sử dụng cái này? Không muốn sống nữa?”

“Không nên chọc ta, bằng không cậu tuyệt đối sẽ hối hận!” Mụ phù thủy trầm thấp đáp.

Vào lúc này, Khuyên Đồng mới ý thức được mụ phù thủy trước mặt hắn là một trong các nguyên lão tổ chức, cũng nhận thức không ít người, quan hệ thâm hậu, thực lực càng sâu không lường được, nếu không phải từ nhỏ từng gặp biến cố rất lớn, bây giờ thực lực tuyệt đối không chỉ có chút ấy!

Lúc này, một phù thủy khác gọi là Kiệt Y trực tiếp đứng phía sau mụ phù thủy, tiến lên đỡ mụ phù thủy kia.

“Được rồi! Được rồi! Đều nhường một bước! Không cần như vậy!”

Lâm Lôi đi ra bắt đầu hòa giải: “Trong quy định mà bạch phù thủy lập ra đối với cấp độ nguy nan, toàn bộ người trong một trấn nhỏ ngất đi cùng bị tàn sát hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, tình huống trước sẽ chỉ phái ra mấy học đồ điều tra, mà tình huống sau sẽ trực tiếp dẫn ra phù thủy chính thức!”

“Vì an toàn của chúng ta, Khuyên Đồng vẫn nên nhẫn nại đi!” Sau đó, Lâm Lôi lại quay đầu hỏi thăm mụ phù thủy: “Thời gian đúng là một vấn đề, lão quỷ, hiện tại bà cũng có thể nói cho chúng ta biết một vài thứ rồi chứ?”

Mụ phù thủy nhìn chằm chằm Lâm Lôi một chút, ngữ khí mới có chút không tình nguyện nói: “Được rồi!”

“. . . Đó là một bí cảnh nhỏ ta phát hiện ra khi đi du lịch, hẳn là một hòng thí nghiệm, diện tích không quá một trăm mẫu, ba ngày tuyệt đối có thể thăm dò xong!”

“Bí cảnh loại nhỏ?” Trong lòng Lâm Lôi lóe lên một tia thất vọng.

Ở Nam Hải bờ, bí cảnh cũng phân cấp bậc.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right