Chương 331: Nữ Yêu (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,100 lượt đọc

Chương 331: Nữ Yêu (2)

“Bức tranh sơn dầu này chính là lối vào bí cảnh cả tòa Đồ Hồn Giáo!”

Cuối hành lang, mụ phù thủy chỉ vào tấm tranh sơn dầu treo lơ lửng trên vách tường, quay đầu nói với Lâm Lôi.

Sự chú ý của Lâm Lôi không khỏi đặt nên bức tranh sơn dầu này.

Trên bức tranh sơn dầu này vẽ một phụ nữ mặc trang phục quý tộc, dùng một cây quạt tinh mỹ che khuất nửa bên mặt.

Do thời gian và niên đại xa xưa, trên vách tường dính đầy tro bụi, chúng quanh bức tranh sơn dầu còn có một vòng màu xám dày đặc.

Cả bức tranh sơn dầu có màu lót là màu xanh lục, nhìn có chút không hòa hợp với hình ảnh.

Đồng thời, dường như là vấn đề về góc độ và đường nét, sau khi nhìn laua, Lâm Lôi đột nhiên cảm thấy cây quạt của thiếu phụ quý tộc trên tranh sơn dầu dường như thoáng di động một hồi.

Đột nhiên, thiếu phụ trong tranh sơn dầu nháy mắt!

“Bức tranh sơn dầu này là sống sao?”

Lâm Lôi khẽ kêu lên.

“Rốt cục cậu đã tỉnh chưa?” Mụ phù thủy lặng lẽ cười tiến lên.

“Kẻ nhòm từ bên ngoài, nói ra khẩu lệnh đi!” Người phụ nữ trong tranh sơn dầu lại trừng mắt nhìn, một luồng tin tức trực tiếp vang lên dưới đáy lòng các phù thủy ở đây.

“Khẩu lệnh? Chủ nhân của mày đã chết hết rồi, hiện tại, tao muốn tới tiếp nhận tất cả mọi thứ trong bí cảnh!”

Mụ phù thủy nhìn chằm chằm vào người phụ nức trong tranh sơn dầu:“Nếu như mày lựa chọn thần phục, tao thu gom trong phòng xong còn có thể lưu cho mày một vị trí!”

“Khẩu lệnh sai lầm!” Người phụ nữ trên bức tranh sơn dầu nói, Lâm Lôi tinh mắt nhận ra độ mở cây quạt mà người phụ nữ quý tộc cầm trên tay dường như nhỏ đi một chút.

“Chỉ là một con do vu thuật tạo ra mà thôi! Lại dám từ chối tao!”

Trong mắt mụ phù thủy bốc lên hào mang màu xanh lục, một đoàn Hỏa Cầu màu xanh lục bắn ra, bay thẳng đến bức tranh sơn dầu.

“Đùng!”

Khi Hỏa Cầu màu xanh lục sắp đốt cháy bức tranh sơn dầu, cây quạt trên tay quý phụ trực tiếp khép lại, lộ ra nửa bên mặt giấu phía dưới.

Nằm ngoài dự liệu của Lâm Lôi chính là, nửa mặt dưới của vị quý phụ mỹ lệ này là mũi và môi do bạch cốt tạo thành.

Dáng dấp này giống như từ đôi mắt quý phụ trở xuống, huyết nhục đều đã bất tri bất giác không cánh mà bay như.

Một loại cảm giác cực vì tương phản và thác loạn xuất hiện trong lòng Lâm Lôi.

“Minh! ! !”

Lập tức, một tiếng phụ nữ rít gào bắt đầu tràn ngập toàn bộ hành lang.

Hỏa Cầu màu xanh lục trước tiên tan vỡ, biến thành từng điểm lửa lấm ta lấm tấm, rồi trực tiếp tắt đi trong không khí.

“Keng! Chủ thể bị sóng âm công kích, độ tương tự tiếng gào khóc của nữ yêu 67%, tứ chi hành động xuất hiện dị thường, tốc độ lực lượng tinh thần vận chuyển hạ thấp 89%...”

Chíp chiếu ra một thanh trạng thái màu đỏ đến trước mắt Lâm Lôi.

“Tiếng gào khóc của nữ yêu? Lẽ nào trong tranh sơn dầu giam giữ một con nữ yêu hàng thật đúng giá?” Lâm Lôi cả kinh, lập tức màng ánh sáng màu đỏ tươi sắc từ trên người bốc lên, ngăn cách sóng âm ra.

Tuy rằng lỗ tai vẫn có chút khó chịu, nhưng thân thể đã khôi phục năng lực hành động.

Mà lúc này, mấy xúc tu màu đỏ, bề ngoài giống ruột trực tiếp từ trong bức tranh sơn dầu nhô ra, quay về cuốn tới Khuyên Đồng đứng gần nhất.

“Chết tiệt!” Khuyên Đồng mắng to một thân, trên người bắn ra vô số gai xương, trực tiếp đâm thủng ruột màu đỏ, cắt đứt trên đất.

“Gai xương thuật? !” Lâm Lôi cả kinh: “Lại cố định thiên phú vu thuật như thế ở trên người, Khuyên Đồng này là kẻ cuồng ngược sao?”

Gai xương thuật cũng là một loại vu thuật cấp 1, uy lực cũng coi như không tệ, chính là điều kiện phát động có chút phiền phức, là cần từ xương cốt của phù thủy sinh đi ra, trước tiên phù thủy đâm thủng bắp thịt của chính mình, mới có thể công kích kẻ địch.

Vu thuật như vậy, thuần túy là trước tiên tổn thương mình sau đó mới hại người, chỉ có những người điên và kẻ cuồng ngược mới lựa chọn.

“Tao muốn xé xác mày ra đồ đáng chết!” Có thể thấy, trong nháy mắt Khuyên Đồng bị bức ép ra thiên phú vu thuật đang rất là căm tức.

Lúc này trên người toàn bộ hắn đx bốc lên một vòng gai xương màu trắng, cả người nhìn qua giống một chú nhím biển màu trắng.

Đồng thời, dưới cổ Khuyên Đồng, một tầng hào quang màu xanh lục lan tràn đến toàn thân, bắt đầu tiến hành trị liệu cầm máu.

“Dừng tay!” Trên người Mụ phù thủy bốc lên vô số hồn thể nửa trong suốt, từng cái quấn quanh trên thân Khuyên Đồng, để tốc độ của hắn chậm lại hạ xuống.

“Trên bức tranh sơn dầu mặt này có hiệu quả vu thuật, nếu như cậu xé rách nó, toàn bộ lối vào bí cảnh đều sẽ triệt để tan vỡ!”

Mụ phù thủy sắc mặt nghiêm túc, “Để cho ta tới!”

Lúc trước khi tiếng gào khóc của nữ yêu công kích tới, trên người mụ phù thủy cùng Kiệt Y đều bốc lên một vòng ánh sáng màu đen, xem ra không bị tổn hại gì.

“Tiếng gào khóc của nữ yêu rất tốt, đáng tiếc, vu thuật trận pháp công kích đã tan vỡ hơn nửa theo thời gian trôi qua, còn lại những thứ này, đối với phù thủy chính thức chúng ta cũng không có tác dụng gì…”

Mụ phù thủy vừa thương hại nhìn nữ yêu trong bức tranh sơn dầu, vừa trực tiếp dùng tay sờ xoạng mặt ngoài bức tranh sơn dầu.

Lập tức, một điểm màu đen từ bàn tay mụ phù thủy bắt đầu không ngừng lan tràn trên bức tranh sơn dầu, giống như có người hất một vòng nước sơn ở phía trên.

“Đến đây đi! Tiểu bảo bối!”

Mụ phù thủy nhẹ giọngnói, âm thanh nỉ no mà kiều mị.

Theo lời nói của ba ta, ánh mắt nữ yêu trong bức tranh sơn dầu lại trở nên cực kỳ hoảng sợ, giống nhìn thấy thiên địch vậy.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right