Chương 334: Oan linh căm hận (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,049 lượt đọc

Chương 334: Oan linh căm hận (1)

Phía trước đội thám hiểm bốn người Lâm Lôi này.

Con đường kim loại màu đen một phân thành ba, chia ra ba phương hướng khác nhau.

Mà ở mỗi lối vào đều không có dấu hiệu gì, khiến mấy người Lâm Lôi đều có chút dự cảm không tốt.

“Nếu như là phòng thí nghiệm, làm sao lại không có đánh dấu?”

Khuyên Đồng nói ra nghi vấn này.

“Hay nơi này vốn dĩ có, chỉ là người đến sau đã tiêu huỷ đi, cũng hoặc là phù thủy ở đây có một phương thức khác tin tức lan truyền, chỉ là chúng ta không biết mà thôi!”

Mụ phù thủy liếc Khuyên Đồng một chút: “Làm sao? Đến nơi này rồi còn muốn đổi ý sao?”

“Đương nhiên không!” Khuyên Đồng lắc đầu.

Không nói tới thù lao mà mụ phù thủy đưa ra phi thường phong phú, chính là lượng lớn tiền lời có thể tồn tại trong bí cảnh cũng khiến Khuyên Đồng không nỡ buông tay.

“Vậy thì chia đội thăm dò hay từng giải quyết từng đường đây?” Lâm Lôi đưa ra vấn đề khá thực tế.

“Đương nhiên là cùng lên rồi! Đây chính là di tích của phù thủy thượng cổ, một số cạm bẫy dù chúng ta liên thủ đều không nhất định có thể đánh phá, đơn độc hành động quá nguy hiểm!”

Mụ phù thủy làm người khởi xướng lần hành động này, trực tiếp giải quyết dứt khoát.

“Dù sao trong thôn trấn chúng ta đều có bố trí, trong vòng mười ngày tuyệt đối sẽ không có người nào tới đây, khoảng thời gian này cũng đủ cho chúng ta dọn dẹp phòng thí nghiệm này một lần!”

Nghe mụ phù thủy nói thế,Kiệt Y biểu thị đồng ý trước tiên, mà Lâm Lôi suy tư một lúc cũng gật đầu.

“Vậy cũng tốt!”

Nghe được Lâm Lôi cũng nói như vậy, Khuyên Đồng trong đội ngũ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ bĩu môi, tán thành đề nghị này.

Bốn người chọn lựa một con đường ngoài cùng bên phải rồi cùng đi vào.

Đạp đạp! ! !

Ủng da màu đen và sàn nhà kim loại ma sát, tạo ra tiếng vang phi thường chói tai.

“Cần cẩn thận một chút, thủ đoạn của Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ khẳng định không chỉ có đám thực hồn phi nga kia. . .” Lâm Lôi vừa nhìn vách tường quanh đường đi, vừa lên tiếng nhắc nhở.

Tiếng nói trong trẻo ở trong đường hầm không ngừng lan truyền qua lại, mơ hồ còn có hồi âm.

Lâm Lôi đột nhiên ngẩn ra, dừng bước.

Lúc này, trong cả con đường này chỉ có một mình hắn. Mụ phù thủy, Khuyên Đồng còn có Kiệt Y đều là chẳng biết đã đi đâu!

“Xảy ra chuyện gì?” Lâm Lôi vội nhìn chằm chằm vào hình chiếu màu đỏ trên vách tường kim loại.

“Trong lúc vô tình động vào cạm bẫy sao? Thậm chí ngay cả chíp đều không phát hiện ra!”

Khóe miệng Lâm Lôi lộ ra một nụ cười bình tĩnh: “Xem ra, lần thám hiểm này sẽ không đơn giản. . .”

Keng!

Dường như là do Lâm Lôi đột nhiên ngừng chân đã phát động cơ quan gì đó, ở phía sau hắn, vách tường kim loại chẳng khác nào có sinh mệnh tụ lại, ngăn chặn hắn lùi về sau.

“Bàn tay đỏ tươi!”

Hai tay Lâm Lôi lần thứ hai biến thành đỏ chót, trên huyết trảo bùng lên ngọn lửa màu đỏ, trực tiếp ấn lên vách tường kim loại đang khép lại phía sau.

Xì!

Giống như trực tiếp ném hàn băng vào lửa đỏ, khói trắng kịch liệt bốc lên.

Dưới hai tay Lâm Lôi, kim loại màu đen không biết tên trở nên đỏ chót, không ngừng hoà tan, trên đất hình thành một bãi nước kim loại.

Mấy chục giây sau, vách tường kim loại khép lại phía sau Lâm Lôi đã bị hắn đốt cháy ra một lỗ hổng sâu đến hơn một thước chỗ, nhưng vẫn cứ không nhìn thấy đáy.

Giống ngay trong nháy mắt khi nãy, đường lui của Lâm Lôi đã bị những kim loại màu đen này ngăn chặn toàn bộ.

“Căn cứ vào tư liệu dò xét thôi diễn, dự đoán độ dày vách tường kim loại là: 45: 47 mét, ở giữa còn có lượng lớn thành phần man khắc hợp kim, dự đoán thời gian cần thiết để chủ thể hoàn toàn đột phá: 30”56s!”

Chíp cũng đưa ra một số liệu màu xanh lam dưới dạng hình chiếu đến trước mắt Lâm Lôi.

“Hơn nửa canh giờ. Quá lâu!”

Lâm Lôi không tin vị phù thủy bố trí cạm bẫy lúc trước sẽ tốt vụng cho hắn thời gian đột phá như vậy.

Quả nhiên, khi thời gian Lâm Lôi ngưng lại dài ra, kim loại màu đen phía trước con đường cũng bắt đầu xuất hiện biến hình, giống như có sinh mệnh như nhau, bắt đầu khép lại trung gian.

Đường nối càng ngày càng chật hẹp, cuối cùng thậm chí đến chỉ có thể để một người đi qua.

“Không thể tiếp tục như vậy. Bằng không mình sẽ bị vây ở trung tâm một quả bóng kim loại to lớn. Muốn đi ra còn phải tiêu hao lượng lớn pháp lực và lực lượng tinh thần!”

Cuối cùng Lâm Lôi nhìn vách tường bị ăn mòn ra một lỗ thủng to một chút, quay về phía trước bắt đầu tiến lên.

Xoạt!

Dựa vào thể chất mạnh mẽ và vu thuật, tốc độ bây giờ của Lâm Lôi đã bắt đầu đột phá giới hạn phàm nhân, ở trong không khí chỉ lưu lại mấy bóng mờ kéo dài.

Mà con đường phía trước giống như cảm ứng được Lâm Lôi đang đến, tốc độ khép lại lập tức tăng nhanh!

“Uống!” Lâm Lôi hít sâu một cái, nhanh chóng phun ra mấy âm tiết!

Trong phút chốc, màng ánh sáng đỏ như máu trên người hắn tăng vọt, phạm vi ánh sang đạt đến nửa mét, đồng thời ánh sáng bên ngoài ra cực nóng.

Lâm Lôi giống như bị sinh vật hỏa diễm thời thượng cổ bám vào thân, toàn thân bị bao vây trong huyết diễm, trực tiếp vọt tới khe hở trong con đường kim loại màu đen!

Ầm!

Toàn bộ con đường đều hơi chấn động một cái, lập tức phát ra tiếng xẹt xẹt ăn mòn.

Con đường kim loại sắp khép lại bị Lâm Lôi mạnh mẽ lao ra xuất hiện một chỗ hổng hình người, một giọt chất lỏng nhỏ kim loại màu đen còn đang không ngừng rơi xuôngas.

Lâm Lôi xung phong kéo dài gần một phút, mãi đến khi tầm nhìn của hắn hoàn toàn trống trải thì mới thu lại huyết diễm trên người.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right