Chương 364: Người quen (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,398 lượt đọc

Chương 364: Người quen (1)

“Ta đã thề dưới sự chứng kiến của thẩm phán chi nhãn rằng sẽ không thể tổn hại lợi ích Hoa Viên Bốn Mùa! Nếu như vi phạm, ta sẽ bị thẩm phán. . .”

Đây cũng là lo lắng lớn nhất của Lâm Lôi.

Nếu có lựa chọn, hắn cũng không muốn cùng động thủ với thế lực này, dù sao, từ lúc mới bắt đầu đến hiện tại, Hoa Viên Bốn Mùa đối với hắn cũng coi như không tệ.

“Chuyện này đơn giản! Đây là một phần dung dịch lông chim ô uế, chỉ cần có nó, cậu có thể lợi dụng nó loại bỏ khế ước cùng Hoa Viên Bốn Mùa!”

Cự Nhân trực tiếp ném một bình chất lỏng màu xám cho Lâm Lôi.

“Thậm chí ngay cả loại đồ vật đã tuyệt tích này đều có!” Lâm Lôi tiếp được chiếc lọ, để chíp nghiệm chứng tính chân thực của đồ vật, sau đó không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Chuẩn bị đầy đủ như thế, nói là mưu đồ đã lâu cũng hoàn toàn không quá.

“Ha ha. . . Vật này cũng không phải của ta, mà là “Đại nhân” phía sau, cố ý lưu lại để đưa cho cậu!”

Cự Nhân cũng không tranh công, loại ngữ khí bình dị này, trái lại càng khiến Lâm Lôi kiêng kỵ.

“Như vậy, câu trả lời chắc chắn của cậu thì sao?”

“Tán đồng cường giả là bản năng của hắc vu sư, ta cần xác nhận thực lực của các người!” Lâm Lôi suy tư một hồi, mới chậm rãi mở miệng.

“Cậu sẽ gặp được. . .” Âm thanh Cự Nhân bắt đầu mờ ảo.

Cùng lúc đó, lượng lớn sương mù màu xanh lục vây quanh vùng này, Lâm Lôi cũng bị bao phủ ở bên trong.

Một lúc lâu sau, sương mù tản ra, sắc mặt Lâm Lôi ngưng trọng đi ra, dáng vẻ có hơi tâm sự nặng nề.

“Không ngờ lại là hắn. . .”

Sau đó. Lâm Lôi thu lại tâm tình, giống như không hề xảy ra chuyện gì, chỉ trở lại nơi mình cắm trại.

Một đêm qua đi. Lâm Lôi tiếp tục lên đường.

Sông Hằng bình nguyên là biên giới giữa thế lực bạch phù thủy và hắc vu sư, trị an vô cùng hỗn loạn .

Ở đây, cho dù là trong thành trì, mỗi ngày cũng có người dùng binh khí đánh nhau, các vụ án trộm cướp, giết người không ngừng xảy ra, thậm chí, còn thỉnh thoảng sẽ xuất hiện phù thủy tranh đấu với nhau!

Ở tình huống như vậy, đội tự vệ của phủ thành chủ vô cùng chuyên nghiệp. Mỗi ngày chỉ phụ trách thanh lý đường phố.

Mà sau khi bí cảnh sông Hằng bị phát hiện, các phù thủy không ngừng tràn vào, càng khiến nơi này hỗn loạn.

Dọc theo đường đi, Lâm Lôi nhìn thấy các trận báo thù đã vượt qua mười lăm trận, cơ bản cứ cách một quãng thời gian sẽ thấy một lần.

Nếu không phải mấy người Lâm Lôi mặc trang phục phi thường thần bí, có chút tương tự phù thủy trong truyền thuyết, nói không chừng cũng sẽ gặp phải phiền phức.

Sau khi đi ra một thành trì của người bình thường, Lâm Lôi đột nhiên nheo mắt lại, dường như nhìn thấy mấy bóng người hơi quen thuộc.

“Đại nhân, sao vậy? Mấy học đồ kia có vấn đề sao?”

Số hai cùng số ba tiến lên hỏi.

“Không sao!” Lâm Lôi tùy ý đáp, cho dù đúng là bọn hắn, hiện tại Lâm Lôi và bọn hắn cũng là người của hai thế giới. Lâm Lôi cũng không chuẩn bị đi tới gặp bọn hắn, cứ bỏ qua như thế, đối với bọn hắn cũng tốt.

Nhưng có lúc,vận may là việc phi thường kỳ diệu, muốn chặn cũng không ngăn nổi.

Khi ba người Lâm Lôi đang cố gắng đi càng nhanh càng tốt, khi mở cửa sắp thành lại đúng lúc đụng tới mấy học đồ trước đó Lâm Lôi nhìn thấy.

“Lâm Lôi! Này! Lâm Lôi! ! ! Là cậu sao!” Trong đám học đồ này, một nam thanh niên cao to đứng ở phía trước đã bắt đầu hưng phấn hô to.

Trước đó vì khoảng cách quá xa, nhưng hiện tại, người ngựa hai phe vừa vặn thấy mặt, đám học đồ đối diện lập tức nhận ra Lâm Lôi.

“Thực sự là. . . Đã lâu không gặp!” Lâm Lôi nhìn kỹ mấy học đồ từ xa đang đi tới, cũng không khỏi mỉm cười chào hỏi.

Với thể chất và thị lực của Lâm Lôi sau mấy lần cường hóa, hắn có thể rất dễ dàng nhìn thấy trong mấy học đồ đang đi tới kia có một người có vóc người phi thường cao to, mái tóc dài màu vàng óng, mày rậm mắt to, mũi cao thẳng.

Còn có một nữ học đồ, đường cong trên người lả lướt, mái tóc màu bạch kim đích và đôi mắt xanh ngư ngọc ru-bi, từ trên người cô nàng luôn tản ra phía ngoài một luồng mị lực kỳ dị.

Lâm Lôi lập tức nhận ra được hai học đồ này, là Kiều Trị và Bối Tư Tháp đã xa cách mấy năm!

“Chỉ có điều không phải Kiều Trị là học đồ của Cửu Hoàn Bạch Tháp sao? Làm sao lại ở cùng Bối Tư Tháp thuộc Thấp Địa Hoa Viên?”

Suy nghĩ này chỉ thoáng xuất hiện trong đầu Lâm Lôi, sau đó lập tức bị hắn tạm thời ép xuống, bởi vì Kiều Trị đã mang theo đám người Bối Tư Tháp đi tới.

“Lâm Lôi! Đúng là cậu! Lúc đầu ta còn tưởng mình đã nhận lầm người!”

Lúc trước trên đường trỏ thành học đồ, hắn và Kiều Trị đã kết làm bạn tốt, hắn vẫn nhiệt tình như trước tiến lên, cho Lâm Lôi một cái ôm.

Mà Bối Tư Tháp lại hơi ngượng ngùng đứng một bên vò vò ngón tay.

Lúc trước cô nàng đã tạo cho Lâm Lôi không ít phiền phức, đương nhiên, sau khi Lâm Lôi âm thầm mạnh mẽ chặt đứt mấy cẩu trảo của cô nàng lại giáo huấn cô nàng một trận thì cô nàng này lập tức trở nên trầm mặc.

Nhưng cuối cùng cô ta vẫn thuận lợi địa thông qua phù thủy kiểm tra, đồng thời gia nhập Thấp Địa Hoa Viên.

“Lâm Lôi! Chào cậu!” Bối Tư Tháp nhìn khá là lạnh nhạt.

“Đến đây nào! Lâm Lôi, ta giới thiệu cho cậu, vị này chính là Á Lịch Sơn Đại!” Kiều Trị chỉ vào một thanh niên có mái tóc màu đỏ bên cạnh.

“Còn đây là Lạp Na! Mỹ nữ mặc trang phục màu đỏ kia là xạ thủ tấn công từ xa của bọn ta —— Tây Nhị!”

Sau đó Kiều Trị lại giới thiệu cho Lâm Lôi hai nữ học đồ bên cạnh hắn, Lạp Na kia còn tốt, Tây Nhị lại mạnh mẽ véo thịt non trên eo Kiều Trị, mà Kiều Trị lại phi thường phối hợp kêu lên thảm thiết, xem ra quan hệ của hai người này không bình thường.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right